"Tiểu thần đồng, bác lúc học, cháu sách? Cháu giúp các bác bài thơ, để các bác mở mang tầm mắt một chút chứ nhỉ." Một thích trong thôn thích đùa Giang Miên Miên.
"Đúng, Tam Nha, cháu giúp cho một bài." Trương Quế Hoa khoe khoang thêm.
Lòng nhiệt tình thể từ chối, Giang Miên Miên cũng tiện từ chối, chỉ thể bắt tay lưng, trầm bồng du dương bắt đầu ngâm thơ.
Đọc thơ cổ xong, trong phòng đều hết sức cổ vũ vỗ tay "bốp bốp bốp"
Còn mấy bình thường vốn thích ồn ào, bắt đầu đề toán học, để cho Giang Miên Miên giải.
Giang Miên Miên thơ cổ cũng , còn sợ giải đề toán ?
Bất luận đối phương dạng đề toán học gì, Giang Miên Miên đều thể lập tức nhanh chóng trả lời .
Mặc dù cô thích cảm giác động vật quý hiếm cho vây xem , nhưng thấy cha cô những khác hâm mộ, dáng vẻ dương dương đắc ý ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu, cảm thấy đây coi là chuyện gì.
Cũng may, hiểu con gái ai bằng cha, chờ giải đề toán học xong Giang Trường Hải liền giúp cô thoát ly bể khổ.
"Miên Miên, bài tập hôm nay con còn , con về lấy bài tập hết , chút nữa chơi."
"Vâng." Giang Miên Miên xong, liền giống như thỏ nhảy tót phòng.
Cha cô quả thực chính là chúa cứu thế của cô mà!
Thấy thế, trong làng bắt đầu một vòng tán dương mới.
"Thảo nào Miên Miên học giỏi , thử xem một chút, Trường Hải quản nghiêm như nào, thời gian nghỉ đông cũng cho đứa nhỏ nghỉ ngơi gì cả."
" , cái thằng khỉ con nhà , từ lúc nghỉ đến bây giờ, cặp sách cũng mở qua một , chốc nữa trở về bắt nó bài tập."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-van-ta-giup-ca-nha-lam-giau/chuong-251.html.]
Mộng Vân Thường
Một đám náo nhiệt một đùa một lúc lâu mới , khéo cùng phòng hai và phòng ba đón năm mới trở về qua.
Thời đại con gái về nhà ngoại thăm đều ngủ , cho nên lúc cơm tối phòng hai và phòng ba đều trở về.
Hai tâm trạng qua cũng khá , lẽ về nhà đẻ cũng chị dâu em dâu chèn ép.
Mà Trương Quế Hoa trong thôn lấy lòng đến trưa, lúc ăn cơm cũng vẫn mừng rỡ khép miệng : "Mọi buổi chiều thấy nhà chúng bao nhiêu đến , cho dù là nhà trưởng thôn cũng náo nhiệt như . Tam Nha nhà chúng đúng là Văn Khúc tinh chuyển thế, hạ phàm để đến nhà họ Giang chúng báo ân, về khẳng định triển vọng lớn kiếm nhiều tiền."
Giang Trương Đào thấy ông vui mừng như , trong lòng chút thoải mái.
Trước bà cụ há miệng ngậm miệng đều là hai đứa con trai , bây giờ lời luôn nhắc đến Tam Nha.
Đến ngay cả cha luôn luôn nghiêm túc, thấy Tam Nha sắc mặt cũng sẽ rạng rỡ hơn so với bình thường.
Điều khiến Giang Trương Đào thật sự rõ ràng ý thức , hiện tại ở trong cái nhà , địa vị của Tam Nha sợ là sắp vượt qua hai đứa con trai ông luôn .
Tôn Lệ Hà thì ghen tỵ c.h.ế.t, thầm nghĩ trong thôn thật sự là kiến thức.
Không chỉ là may mắn thi hai đạt hạng nhất , cái gì mà tâng bốc như thế, về trở thành thế nào còn .
Cha chồng cũng là mắt mờ rõ , cũng nghĩ một chút cho dù Tam Nha thật thi đỗ đại học, bọn họ có thể theo hưởng cái vinh quang gì?
Cuối cùng còn dựa hai đứa con trai của chính dưỡng lão, lo ma chay cho !
Mà Chí Văn, Chí Võ đến cha mặt mày tối tăm, ở trong lòng than, một cô em thần đồng chính là điểm , bọn họ dễ dàng liên lụy mà đánh.
Để đ.á.n.h ít một trận, bọn họ quyết định cơm nước xong xuôi liền trở về phòng bài tập.
Lúc , Trương Quế Hoa hớn hớn hở hở tuyên bố: "Mấy ngày nữa sẽ đến sinh nhật bà cố ngoại, đến lúc đó sẽ đưa Tam Nha cùng về, để cho họ hàng đều quen một chút."
Người nhà họ Giang , đều thấy kinh ngạc, Tôn Lệ Hà càng là thể tin về bà cụ.