Xuyên Về Niên Đại Văn Ta Giúp Cả Nhà Làm Giàu - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:05:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Uyển Ngọc nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con gái, gương mặt tràn đầy cảm động, giọng mềm như nước:

“Con gái ngoan, cha đều trông con nuôi đó.”

Giang Miên Miên lập tức cảm thấy sức nặng của cả gia đình đè xuống đôi vai nhỏ xíu của :

“…Mẹ, con mới tám tuổi thôi. Tốt nghiệp trung học còn xa lắm.”

Nói thật, bản cô còn chẳng mạnh bằng cha , mệt đủ đường , ai mà giặt thêm quần áo chứ.

“Tính nhé, tiểu học năm năm, cấp hai hai năm, cấp ba hai năm… tổng cộng mới chín năm.”

Tô Uyển Ngọc ngẩng khuôn mặt xinh lên, ánh mắt long lanh như nước, đầy sùng bái và yêu thương. Cái độ dày da mặt … đúng là hơn cả tường thành!

Giang Miên Miên tủi đến mức :

“Con tự xuống nước , là cả với hai đẩy con đó.”

Vừa đến chuyện còn chờ lâu lắc mới thể ăn bám con gái, lúm đồng tiền mặt Tô Uyển Ngọc lập tức biến mất sạch:

“Ai… giá mà con thể lớn chỉ một đêm thì bao.”

Đời bà đúng chuẩn cá mặn lười ham ăn, đời vẫn y nguyên, còn tranh ăn với con và học theo chồng cách… lười.

“Mẹ?” Giang Miên Miên bà, nên .

Tô Uyển Ngọc sang dịu dàng dỗ chồng:

“Anh Hải, lát nữa tỉnh ngủ thì tiện giặt luôn quần áo cho con gái nhé.”

Mẹ cô đúng là thực tế còn tâm cơ.

Quả nhiên, Giang Trường Hải hưởng thụ lắm, tự hào hất cằm:

“Tất nhiên , đến lười biếng mà còn dùng chiêu, cả thôn Thạch Kiều chẳng ai bì với .”

Giang Miên Miên dáng vẻ bố coi chuyện hổ là vinh dự, thật sự bội phục thành lời.

“Thôi, về nữa. Ngủ!”

Dù còn hai tiếng nữa mới đến giờ thu công, nhưng về nhà thì chuyện tiếp?

Nghe đến chuyện con gái rơi xuống nước, Giang Trường Hải lập tức bật dậy, sắc mặt nghiêm túc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-van-ta-giup-ca-nha-lam-giau/chuong-20.html.]

“Sao bọn nó đẩy con xuống nước?”

Quả nhiên cha nàng vẫn là thông minh nhất nhà. Chỉ là nếu đời cha chịu lời cô sớm một chút ăn phát đạt thì giờ cô thành cá mặn nhà giàu .

Giang Miên Miên: Đàn ông đúng là…

Cha thì đơn giản chỉ là lười, thì lười ham ăn, còn diễn.

Giang Trường Hải nghiêm nghị vung tay:

“Miên Miên rơi xuống nước, cả thôn đều thấy. Làm cha ở nhà trấn an con gái hoảng sợ mới đúng.”

“Được.”

Việc phơi lúa tuy dễ trốn việc nhưng vẫn mệt lắm.

Tô Uyển Ngọc thấy con gái như bà cụ non thì vỗ nhẹ cái bụng nhỏ của cô:

“Sau mặc nguyên quần áo mà xuống nước chơi nữa.”

Trong cái thời đại lao động là vinh quang , cha cô mà c.h.ử.i là kỳ lạ!

túm tay chồng, nũng nịu:

“Cha đứa nhỏ, em phơi lúa …”

Không một nhà thì bước cùng một cửa? Hai đúng là trời sinh một cặp " ".

Thực Giang Trường Hải con gái bơi giỏi — chính ông dạy mà — nhưng tự nhảy xuống nước và đẩy xuống là hai chuyện khác . Thường ngày con chơi sông, ông đều trông chừng.

Mộng Vân Thường

Giang Miên Miên chớp mắt mấy cái, giải thích thật thà:

“Con với cả hai thấy một bụi dưa hoang, ai cũng , ai chịu nhường. Giành ai đó vô tình đẩy con rơi xuống thôi.”

thổi phồng lên, vì cha cô bình thường cà lơ phất phơ, nhưng nổi giận thật thì cũng đáng sợ lắm.

Hơn nữa, cộng cả hai đời , cô cũng gần ba mươi , chẳng chấp trẻ con.

 

 

 

 

Loading...