Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 507: Hoan Hỷ Chuyển Nhà ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:10:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“He he, Trụ Tử, giỏi thì thẳng những lời mặt cha xem nào.” Lưu Đức Tín sang, Thái Toàn Vô và Trụ Tử mới tới, đang đẩy xe ba gác sân, bèn buông lời trêu chọc.
“Ê, chú Tín, chú đừng coi thường khác chứ, cháu thật sự thẳng với cha cháu mà…” Có lẽ là nãy khen nên đang vui, Trụ Tử chẳng chịu nổi lời khích tướng chút nào, lập tức bắt đầu chứng minh bản .
“Thật ? Nói xong thì ? Chẳng vẫn ngoan ngoãn phụ việc ?” Lưu Đức Tín yên tại chỗ, chào Thái Toàn Vô một tiếng, cố ý trêu Trụ Tử.
Thái Toàn Vô gật đầu, xen chuyện hai trêu đùa , đẩy xe trong.
“Cháu là nhường ông đấy, mặt cháu mà thôi. Chứ thật cháu vượt xa trình độ của cha cháu , chỉ là ông thừa nhận…” Thằng nhóc đúng là thiên phú, cứ dính đến chuyện bếp núc là y như rằng dễ bay bổng, giờ bắt đầu phét .
Trong lúc chuyện, còn chẳng thấy tiếng bước chân từ phía , vẫn tiếp tục chê bai cha già “trình độ bình thường” của .
“Trụ Tử, khiêm tốn chút .”
“Con trai Tứ Cửu Thành, bao nhiêu năng lực thì bấy nhiêu, đừng mà khoác lác…” Lưu Đức Tín nén nhắc nhở Trụ Tử một câu, nhưng thằng nhóc chẳng hề nhận , vẫn tiếp tục bô bô mồm mép.
“Làm bấy nhiêu ư?! thấy là tạo phản !” Trụ Tử còn xong, một cái tát giáng xuống từ phía , kéo theo đó là tiếng c.h.ử.i rủa quen thuộc.
Trụ Tử dù cũng còn trẻ nên phản ứng nhanh, tuy hiểu ý của Lưu Đức Tín, nhưng cảm nhận gió từ cái tát, lập tức nhảy một bước về phía thoát khỏi phạm vi tấn công, tiện thể xoay , chân nhấc lên đặt xuống.
“Hay thật, nếu phát tiếng động , chắc chiêu ‘liêu âm thoái’ của Trụ Tử tung .” Lưu Đức Tín động tác và phản ứng của Trụ Tử, đặc biệt là những chuyển động nhỏ ở chân, thầm nghĩ trong lòng.
“Cha, cha lưng tiếng động gì hết, lỡ thương thì ạ?”
“Sao hả, hai chiêu luyện đấy còn dùng lên lão tử ?”
“Cái là sợ lỡ xảy ? Nếu vô thức tay, thì nguy hiểm bao.”
“Nhanh cút việc , ngày nào cũng chỉ giỏi mồm.” Người đến chính là Hà Đại Thanh, thấy Trụ Tử bô lô ba la ở đó, liền lập tức diễn một màn “cha hiền con thảo” kinh điển, cuối cùng dựa phận cha đẻ mà đuổi việc.
“Thằng nhóc , đính hôn mà vẫn hấp tấp thế .” Đuổi Trụ Tử xong, Hà Đại Thanh đến bên cạnh Lưu Đức Tín, bất đắc dĩ .
Trụ Tử thừa hưởng tính nóng nảy của ông, nhưng thừa hưởng sự tinh quái của ông, đúng, thực Trụ Tử cũng ít mưu mẹo, chỉ là cái miệng thối nhanh, cái tính bạo lực che lấp mất .
Câu đó thế nào nhỉ?
Phụ thuộc đường mòn. Đây là điều Hà Đại Thanh từng Lưu Đức Tín , khi ông suy ngẫm về con trai , ông thấy đúng. Người quen dùng nắm đấm, một khi gặp lão gian xảo chuyên chơi trò tinh quái, dù cuối cùng phản ứng kịp cũng thể thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-507-hoan-hy-chuyen-nha.html.]
“Đợi đến khi kết hôn thật sự, chắc sẽ trưởng thành thôi. Hai bình thường cũng nên dạy bảo thằng bé chút, ít động tay chân, chuyện nhiều hơn, con cái cũng học theo lớn mà.” Lưu Đức Tín chỉ cánh tay buông xuống của Hà Đại Thanh, nhắc nhở.
“Ôi, quen , nhất thời sửa , sẽ cố gắng. Phiền chú em bình thường cũng chiếu cố Trụ Tử chút.” Hà Đại Thanh lòng bàn tay bất đắc dĩ, tự giễu .
“Yên tâm , chỉ cần hai vợ chồng vẫn còn đây, Trụ Tử sớm muộn gì cũng sẽ nên chuyện.” Lưu Đức Tín gật đầu đồng ý, cùng Hà Đại Thanh sân.
Công việc hôm nay đơn giản, các gia đình đó sắp xếp đồ đạc mang đến trong nhà, đồ nội thất lớn cũng kịp mới, chỉ đơn giản tìm mua những bộ bàn ghế, tủ cũ cần thiết. Đồ nội thất mới đợi công việc định tính , từ từ thêm .
Chỉ nhà ba là cần gấp một chút, Tiểu Dũng cũng sắp đến tuổi tìm yêu , đến lúc đó ba mươi sáu chân (ý chỉ bàn ghế cưới) mới là . Việc chuẩn bữa ăn cũng mất công, Lưu Đức Tín nhờ Thái Toàn Vô lái xe ba gác chở ba gia đình phố mua sắm, một đồ dùng hàng ngày tự chuẩn , tiện thể cũng là để quen địa hình.
Các chị em phụ nữ thì ở nhà giúp rửa rau chuẩn đồ ăn, mười giờ hơn là xong xuôi, đợi về bắt đầu xào nấu. Chẳng bao lâu , đội mua sắm trở về.
Mèo Dịch Truyện
Trên xe ba gác chất đầy ắp đồ, khi ai cũng tiền đủ nên mua ít thôi, cuối cùng thì chẳng ai kiềm chế . Các gia đình tiếp tục bày biện đồ đạc phòng , bếp lửa bắt đầu cháy lớn, mùi thức ăn cũng từ từ lan tỏa.
“Đức Tín, căn nhà bên cạnh thế nào ?” Trong lúc chờ cơm, Vương An xích gần, nhỏ giọng hỏi Lưu Đức Tín.
“ cũng rõ, lúc nãy qua đây ghé xem một chút, vẫn còn niêm phong.” Vụ án Lưu Đức Tín giao cho Trịnh Triều Dương xử lý, mấy ngày kết hôn cũng tiện hỏi thăm, hôm nay lúc qua đây đặc biệt xem một chút, cổng lớn vẫn treo niêm phong.
Điều cho thấy vụ án lẽ vẫn kết thúc, căn nhà vẫn giữ chứng cứ. Đợi đến khi vụ án giải quyết triệt để và hồ sơ, niêm phong lẽ sẽ tháo bỏ, quyền sở hữu sẽ chuyển giao cho ủy ban quân quản phường, dùng để cung cấp cho thuê mới.
“Anh đang ý định thuê hoặc mua căn nhà đó ?” Lưu Đức Tín An đang trầm tư chằm chằm căn nhà bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.
“Có cũng vô ích, chắc phù hợp với điều kiện thuê mua nhà , trừ khi nhà khác chuyển đến.” Vương An gật đầu lắc đầu, khi trải qua việc mua nhà hiểu rõ, chính phủ mới hiện tại đang thắt chặt dần việc quản lý bất động sản, đặc biệt là trong thời gian sắp tới, một lượng lớn cán bộ và gia đình sẽ Tứ Cửu Thành, vấn đề nhà ở căng thẳng sẽ rõ ràng.
“Đừng nghĩ nhiều thế, căn nhà đó cũng chẳng , bây giờ cũng cho phép tư nhân cải tạo, cần bận tâm gì, chuyện tương lai cứ để tương lai tính.” Lưu Đức Tín vỗ vai An khuyên nhủ.
Người Trung Quốc ít nhiều đều một chút tình cảm, ở nông thôn thì tích trữ đất, ở thành phố thì tích trữ nhà, nhưng ở thời đại gian để thực hiện những điều đó.
“Phải , đợi bọn trẻ lớn còn mười mấy năm nữa, bây giờ lo nghĩ chuyện nhà cửa, chẳng thà để chúng nó giỏi giang tự phân nhà còn hơn.” Vương An cũng hồn , nãy cũng chỉ là nghĩ thoáng qua, bây giờ vẫn nên sống cuộc sống của .
“Lên món !”
“Đi thôi, ăn cơm .” Nghe thấy tiếng gọi từ nhà bếp, Lưu Đức Tín và Vương An nhà, bắt đầu giúp sắp xếp bàn ghế.
“Nhà mới khí mới, vạn sự hanh thông! Cạn ly!”
“Tân gia đại cát, an cư lạc nghiệp!” Trong chính sảnh đặt ba bàn, cùng nâng ly những lời chúc , chúc mừng ba gia đình chuyển đến nhà mới.