Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 490: Trịnh già dẫn đội đến bắt người ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:09:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đức Tín, về lúc nào thế? Kẹo mừng ?”
“ đấy, tiểu Lưu, kẹo mừng phép bớt nhé.”
“Yên tâm, hết, hết. Hôm nay việc chính, hai hôm nữa sẽ phát cho .”
Trên đường , Lưu Đức Tín gặp ít đồng nghiệp quen thuộc, đều nhiệt tình chào hỏi, Lưu Đức Tín cũng lượt đáp thẳng về phía văn phòng của trưởng phòng La.
“Mấy xem, vội gì thế , một chút tinh ý cũng . Không thấy tiểu Lưu ở nhà , đợi hai hôm nữa hết giận .”
Trịnh Triều Dương bên cạnh, cợt trách móc mấy đồng nghiệp khác, khiến bật .
“Thôi , lão Trịnh, mày đợi đấy, đợi đến khi mày cưới Bạch Linh nhi, tao nhất định sẽ chiêu đãi mày thật .”
Lưu Đức Tín nghiến răng khuôn mặt Trịnh Triều Dương bên cạnh, lập tức ghi sổ đen cho một khoản.
“Ơ, mày lung tung gì thế, ai… ai thèm cưới cái cô, cái cô con gái thực tế đó chứ…”
Nghe Lưu Đức Tín , nụ mặt Trịnh Triều Dương lập tức cứng . Nếu da mặt vốn đen, thì chắc chắn ai cũng thể thấy mặt đỏ ửng như m.ô.n.g khỉ, năng cũng cà lăm.
“Thế ? Con trai hán đại trượng phu, nhổ nước bọt thành đinh, mày ghét Bạch Linh, từng nghĩ đến chuyện cưới cô đúng ?”
Lưu Đức Tín đầu liếc một cái, mặt nở nụ .
“Cái đó, chuyện của mày , tự dưng lôi đồng chí Bạch Linh gì. Thế là mày sai đấy, thể tổn thương vô tội . Bạch Linh là một đồng chí …”
Trịnh Triều Dương tinh ranh cỡ nào chứ, thấy biểu cảm của Lưu Đức Tín là chắc phía , đoán chừng còn là đương sự, lập tức đổi giọng, sắp xếp lời lẽ tiếp.
“Hừ! Hai chẳng đứa nào cả.”
Phía truyền đến một tiếng hừ nhẹ của Bạch Linh, đó cô chen qua hai , ngẩng đầu thẳng.
“Anh xem , lưng , giận đấy. chẳng gì với nữa.”
Trịnh Triều Dương dựa tường bóng lưng xa dần, giơ ngón tay chỉ Lưu Đức Tín .
15. “Lo cho bản mày , nhớ nhé, yêu đương mà mục đích kết hôn đều là lưu manh. Cẩn thận đồng nghiệp tóm cổ vì tội lưu manh đấy.”
Lưu Đức Tín liếc Trịnh Triều Dương một cái, dùng cằm chỉ về phía Bạch Linh, trêu .
Ngày xưa thì chê bai đủ điều, bây giờ thì cứ quấn quýt vây quanh như thể l.i.ế.m gót .
“ điên mất, mày linh tinh xui xẻo, tìm ai mà lý đây.”
“Nói lý gì cơ, để xem nào.”
Trịnh Triều Dương vẫn còn lầm bầm, Lưu Đức Tín đẩy cửa văn phòng của trưởng phòng La. Trưởng phòng La thấy lời của Trịnh Triều Dương liền .
“Ơ, , gì. Tiểu Lưu việc tìm đấy.”
Trịnh Triều Dương gì còn dám để khác chen , liền đẩy Lưu Đức Tín .
“Đức Tín , nửa đêm chạy qua đây thế?”
Trưởng phòng La Lưu Đức Tín vẫn tổ chức hôn lễ, cũng hỏi han chuyện đó, trực tiếp hỏi thẳng việc chính.
“Là thế , hôm nay giúp chuyển nhà, đúng lúc gặp …”
Lưu Đức Tín kể chuyện gặp hôm nay, trưởng phòng La và Trịnh Triều Dương cũng lắng kỹ.
“Triều Dương, ngay tổ chức nhân lực, chúng chia ba đội đến ba địa điểm mà Đức Tín để bắt , lục soát, và thẩm vấn tại chỗ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-490-trinh-gia-dan-doi-den-bat-nguoi.html.]
Trưởng phòng La xong lời kể của Lưu Đức Tín, bắt một điệp viên địch và thu giữ điện đài, lập tức bảo Trịnh Triều Dương sắp xếp , lập tức tiến hành bắt giữ tại ba địa điểm .
“Rõ!”
Trịnh Triều Dương nhận lệnh xong liền ngoài sắp xếp.
“Đức Tín , lát nữa dẫn , giao và điện đài cho các đồng chí khác là . Vụ án cứ tham gia đến đây thôi, hôn lễ quan trọng hơn, xong xuôi thì mau về báo cáo. Công việc ở cục bắt đầu nhiều lên .”
Trưởng phòng La tiễn Trịnh Triều Dương , dặn dò Lưu Đức Tín thêm vài câu, tham gia các vụ án tiếp theo.
“Cháu , La thúc. Ngày lễ, chú nhớ qua uống vài chén nhé.”
Lưu Đức Tín gật đầu, ý kiến gì khác về việc thể tham gia vụ án.
Dù tính thế nào nữa, vụ án cũng công lao của , cần nghĩ đến việc độc chiếm gì cả, hợp tác nhóm là quan trọng nhất.
“Yên tâm , lúc đó thể thiếu , chủ hôn chứ. Đi thôi, chúng ngoài cùng.”
Trưởng phòng La dậy mặc áo khoác, cùng Lưu Đức Tín ngoài văn phòng.
Là dẫn dắt Lưu Đức Tín, là bạn của chú Điền, chú của Điền Đan, và mối quan hệ sâu sắc với cả hai bên, trưởng phòng La chủ hôn cho đám cưới thì còn gì phù hợp hơn.
Bên ngoài, Trịnh Triều Dương tập hợp những trực ban , đội ngũ cũng sắp xếp thỏa.
Đợi trưởng phòng La ngoài, sắp xếp xong đội trưởng dẫn đội liền lên xe xuất phát.
Mèo Dịch Truyện
Trưởng phòng La dẫn đội hành động, trang vũ khí đầy đủ, mục tiêu là hai cứ điểm trong hai đại viện .
Số ở đó đông, địa điểm rộng lớn, đội hành động chuẩn đầy đủ, quân đông nhất, vũ khí đạn d.ư.ợ.c cũng dồi dào, tránh kẻ địch cùng quẫn mà phản công, gây thương vong cho các đồng chí phụ trách bắt giữ và cả dân xung quanh.
Đến khu đại tạp viện nơi tên điệp viên địch bắt ở thì Bạch Linh dẫn đội, chủ yếu là lục soát xem đối phương giấu diếm manh mối mới nào , nếu liên quan đến nội dung hành động mà chúng nhắc đến thì càng .
Còn lộ trình cuối cùng, theo Lưu Đức Tín về để bắt , lấy điện đài, tiện thể lục soát chỗ ở thì do Trịnh Triều Dương dẫn đội phụ trách.
“Lên xe , hôm nay là đại công thần . Nghe lão Vương chạy bộ một mạch về đây, đúng lúc xe nghỉ ngơi lấy sức.”
Trịnh Triều Dương dựa cửa sổ ghế phụ, vẫy Lưu Đức Tín mau chóng lên xe, cái dáng vẻ đó khiến chỉ đ.ấ.m cho hai phát.
“Hay là nhường ghế phụ cho , nếu thì dẫn đường ?”
Lưu Đức Tín đến cửa xe của Trịnh Triều Dương, gõ cửa .
“Nhanh lên , chỉ cần địa danh, tự nhiên sẽ lái đến. quen thuộc với những con hẻm ở Tứ Cửu Thành hơn nhiều.”
Trịnh Triều Dương xua tay, Lưu Đức Tín, giục mau chóng lên xe.
Ờ, đúng , tên lão Trịnh mai phục ở Tứ Cửu Thành còn lâu hơn cả , còn đội cảnh sát cũ, thể coi là một "thổ địa" lão làng ở Tứ Cửu Thành .
Lưu Đức Tín phía kéo cửa xe , chiếc xe liền khởi động hướng về phía sân nhà của chú ba.
“Được đấy, Đức Tín, cưới vợ xong đổi sang sân mới ?”
Không mất bao lâu lái xe đến cổng. Trịnh Triều Dương xuống xe, theo Lưu Đức Tín đến cổng, sân viện mặt .
“Đây của , vẫn ở nhà mà. Nào, đây là của , họ Vương An, là lính xuất ngũ.”
Lưu Đức Tín gõ cửa xong liền giải thích với Trịnh Triều Dương, đúng lúc An mở cửa, liền giới thiệu Vương An với lão Trịnh.
“Chào , cảm ơn giúp chúng bắt giữ điệp viên địch nhé.”
“Không gì, đó là việc nên mà.”