Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 450:. Nói rõ rồi, đi Bảo Châu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:06:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thế nên, trong lòng Lưu Đức Tín và Điền Đan, ngày tổ chức hôn lễ ở Tứ Cửu Thành mới là ngày kỷ niệm thực sự. May mà bây giờ còn quá câu nệ chuyện , nếu ông Lưu chắc nhớ đến ba ngày: ngày đăng ký kết hôn, ngày tiệc cưới ở quê, và ngày tổ chức hôn lễ.

 

"Thôi , trêu hai đứa nữa, mau về nghỉ ngơi . Chúng cũng tranh thủ dọn dẹp đồ đạc. À , Đức Tín, nhà nhiều đồ quá, mang , đến lúc đó xử lý thế nào đây?"

 

Lưu Đức Tín và Điền Đan dậy cáo từ, chuẩn về sân giữa ngủ. Vừa đến cửa, Tam Tẩu gọi , chỉ mấy món đồ lớn trong nhà mà hỏi. Không Tam Tẩu tiếc cho khác mấy món đồ , nhà chú Bỉnh Trung giúp trông nom sân vườn, tặng một ít đồ mang , cũng thể để công. Chỉ là những món đồ cô chỉ đều là những thứ vợ chồng cô dùng khi mới cưới, đối với gia đình nhỏ mà đều ý nghĩa đặc biệt, chắc chắn tặng . xử lý thế nào, lúc mới nhớ đến khả năng của Lưu Đức Tín. Tam Tẩu nhớ rõ, năm đó nhiều đồ đạc ở sân giữa và sân đều là do lão Tứ tìm chuyển . Đương nhiên, cô đó chỉ là một cái cớ, cuối cùng tất cả đều gian của Lưu Đức Tín, đến Tứ Cửu Thành mới chuyển tứ hợp viện.

 

"Hai cứ sắp xếp những đồ dùng thường ngày, thể mang theo , những thứ khác cứ để gọn gàng , đến lúc đó sẽ tìm bạn lái xe tiện đường vận chuyển qua đó." Nghe Tam Tẩu hỏi, Lưu Đức Tín vỗ trán một cái, suýt nữa thì quên mất chuyện , đến cái màn "tự dưng bạn bè" .

 

"Có tiện , phiền như , cần mời họ đến ăn một bữa cơm, mua chút quà gì ? Cần bao nhiêu tiền cứ thẳng với chúng , thể để bỏ tiền túi ." Tam Tẩu chút ngượng ngùng , cô là Lưu Đức Tín tự chuyển , còn tưởng sẽ dùng đến quan hệ, nên định bỏ tiền khoản đãi những bạn mà lão Tứ nhắc đến.

 

"Ây da, vợ ơi, với lão Tứ thì cần tính toán rõ ràng như , chúng em ruột thịt mà, giúp đỡ lẫn là chuyện bình thường, cũng chuyện bỏ tiền lớn. Sau vợ chồng nó việc thì tay giúp đỡ là ." Không cần Lưu Đức Tín nghĩ cách từ chối, Tam Ca trực tiếp mở miệng chặn .

 

Nói chung, từ nhỏ đến lớn, giáo d.ụ.c trong nhà là hòa thuận, cha hiền con hiếu, mang ý nghĩa tích cực tuyệt đối, cái kiểu biến chất như thế hệ . Giáo d.ụ.c gia đình quan trọng nhất là gương, tự thực hiện, hiện tại xem , mấy em Lưu Đức Tín đều lệch lạc, chị em chuyện ch.ó má gì.

 

Gia đình hòa thuận thì sự hanh thông. Tổ tiên lý.

 

" , Tam Ca đúng, một nhà cần tính toán quá rõ ràng. Có gì cứ đưa tận tay thì cứ nhận lấy, cần suy nghĩ gì khác. Người nhà chuyện thì thẳng thắn nhất, quanh co lòng vòng dễ gây hiểu lầm, ." Lưu Đức Tín cũng tiếp lời Tam Ca , dù Tam Tẩu khi gả về đây, cũng nhiều thời gian tiếp xúc với nhà, chủ yếu là mấy em Lưu Đức Tín, nên trong lòng lo ngại cũng là chuyện bình thường.

 

Vẫn là câu đó, giao tiếp là quan trọng nhất, cuộc sống phim truyền hình, hiểu lầm qua cuối cùng vẫn thể cùng gói bánh chẻo. Thực tế mà như , chỉ khiến cách giữa với ngày càng sâu sắc, cuối cùng là đổ vỡ .

 

"Được , là chị dâu nghĩ nhiều quá. Hai ngày chúng sẽ sắp xếp đồ đạc gọn gàng, đó thì nhờ cả đấy."

 

"Ấy, thế mới đúng chứ. Tam Ca, Tam Tẩu, hai cũng mau nghỉ ngơi , và Đan Đan về đây." Tam Tẩu nhắc chuyện đưa tiền nữa, đưa vợ chồng Lưu Đức Tín và Điền Đan đến ngoài cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-450-noi-ro-roi-di-bao-chau.html.]

 

"Đi , ngày mai nhớ qua ăn sáng đấy, đừng thẳng từ sân phụ mà luôn."

 

"Chị dâu, cần ạ, ngày mai chắc dậy sớm, lát nữa chúng ăn chút gì đó ở Bảo Châu là ."

 

"Dậy sớm thì tính là gì, vẫn là ăn đồ nóng ở nhà nhất. Cậu xem cũng , lúc còn giúp đỡ lẫn , bây giờ sợ phiền ."

 

"Ừm... , ngày mai sẽ ăn ở nhà."

 

"Ấy, thế mới đúng. Đi , tiễn đến đây thôi." Tam Tẩu vẫy tay, xoay về trong nhà, để Lưu Đức Tín và Điền Đan ngây một lúc, bật . Tam Tẩu cũng thật là thú vị, lập tức trả lời Lưu Đức Tín , còn bỏ nhiều sự khách sáo và xa cách. Ngược khiến Lưu Đức Tín nhất thời chút quen.

 

"Thôi , bận rộn cả ngày , về phòng nghỉ ngơi ."

 

"Đi thôi!" Điền Đan khoác tay Lưu Đức Tín, hai trở về phòng ngủ ở sân giữa.

 

"Lão Tứ, mang thêm chút nữa, đến lúc đó còn đợi bao lâu, cái thì lo đói bụng. Với cái nữa, mang phần của An cùng." Trước khi khỏi nhà, Tam Tẩu đưa cho Lưu Đức Tín hai túi vải, bên trong đựng lương khô của ba , ngoài phần của Lưu Đức Tín và Vương An, phần của Điền Đan cũng chuẩn sẵn.

 

Sáng sớm hôm , Lưu Đức Tín và Điền Đan dậy sớm sân , cháo nấu xong và múc đặt bàn, còn một đĩa dưa muối, mấy quả trứng muối. Tam Tẩu đang bận rộn tráng bánh trứng, dùng bộ bột mì trắng, hề pha lẫn bột ngô, đổ nước đ.á.n.h hai quả trứng, dùng đũa khuấy nhanh thành một hỗn hợp lỏng, đổ lên chảo bánh. Đợi vài phút khi bánh bắt đầu định hình, dùng xẻng lật mặt, đó đập thêm một quả trứng phết đều lên , lật thêm một nữa là gần chín. Lưu Đức Tín bóc một quả trứng muối, dùng đũa dằm nát bát cháo, ăn bánh trứng, chấm dưa muối, ăn hết ba cái bánh, hai bát cháo thì no căng bụng. Không thể ăn quá no, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ thành phố.

 

Ăn xong một lúc, Lưu Đức Tín định lên đường, lúc Điền Đan sáp gần, cũng định theo. Ban đầu cô dặn ở nhà, lúc Tam Ca và Tam Tẩu dọn dẹp nhà cửa thì giúp trông chừng cặp song sinh, tránh để bọn trẻ chạy lung tung va đó. Tam Tẩu , con cái cô trông , cứ để Điền Đan cùng Lưu Đức Tín ngoài dạo chơi, dù cũng mới cưới, đang lúc mặn nồng, chia cắt . Còn việc dọn nhà thì Tam Ca sẽ , Tam Tẩu ở bên cạnh trông chừng bọn trẻ và chỉ đạo là , dù đang m.a.n.g t.h.a.i cũng giúp gì.

 

"Chị dâu, cái nhiều , chị mang hết cho chúng , chị và Tam Ca ăn gì đây? Cầm một túi thôi là ." Lưu Đức Tín thấy Tam Tẩu gói tất cả bánh trứng tráng giấy dầu, cho túi, vội vàng đẩy trả một túi. Bây giờ thời tiết ấm lên, đồ ủ lâu thì mùi vị sẽ còn ngon nữa, hơn nữa ý của Tam Tẩu, lát nữa họ sẽ ăn cháo với bánh ngô, như thế . Cuối cùng, lấy cớ thể chậm trễ thêm nữa, Lưu Đức Tín và Điền Đan mới thuyết phục Tam Tẩu, lên đường Bảo Châu. Còn về Tam Ca, vẫn tỉnh ngủ.

Mèo Dịch Truyện

 

 

Loading...