Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 438: Chị gái về nhà ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:15:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Bên chị hai thế nào ? Em cùng , đón cả nhà về luôn , đằng nào nhà cũng đủ chỗ ở mà." Lưu Đức Tín nghĩ cũng , vốn dĩ chỉ còn vài ngày nữa, An kết hôn, tổ chức tiệc, rõ sớm thì sớm. Bây giờ nhà chỉ gia đình ba ở tiền viện, trung viện và hậu viện đều trống cả, hai nhà chuyển đến ở thì .

 

"Không gì, vẫn để ý mà. Trong làng thì em cũng đấy, lúc nào chả mấy chuyện vớ vẩn, nên việc em đưa gia đình chị hai sang đó là đúng. Không thấy tận mắt, lòng yên." Anh ba thở phào một , lắc đầu .

 

Không còn cách nào khác, với cái tính của Tương Phần, gặp gia đình như rể thứ hai thì coi như phúc, sẽ đày đọa. quan hệ trong nhà thì quan hệ ngoài làng thoải mái cho lắm. Hai năm nay cứ cách mấy bữa ghé qua nhà chị hai một chuyến, chỉ sợ các chị cứ giấu chuyện trong lòng, nhỡ ngày tức đến sinh bệnh.

 

"Ừm, thật, về, ngoài gia đình , bên chị hai nhất định đưa , bất kể bàn bạc kết quả thế nào. Bà nội và rõ ý , chị hai giống như cả, ở gần thì chỉ lo lắng." Liên quan đến cả, Lưu Đức Tín hạ giọng xuống, giải thích ý của bà nội và Vương Ngọc Anh trong nhà cho ba.

 

" , như thế. Không thì với cái tính mềm yếu của hai chị , do dự nửa ngày chắc bỏ cuộc mất." Anh ba cũng hiểu tính cách của gia đình chị hai, gật đầu bày tỏ sự đồng tình một trăm hai mươi phần trăm.

 

" mà hôm nay giải quyết hết ngay. Dù về Tứ Cửu Thành cùng nữa, thì chừng đó thời gian nhà cửa cũng dọn dẹp xong. Thôi để thông báo cho họ một tiếng, bảo gia đình chuẩn , đợi bên xong việc thì cứ về nhà thu xếp đồ đạc chờ." Rồi ba khuyên Lưu Đức Tín từ bỏ ý định cùng, tự thu xếp một chút chuẩn đạp xe ngoài.

 

"Được thôi, ba , đường cẩn thận." Nghĩ nghĩ thấy ba cũng đúng, Lưu Đức Tín kiên trì nữa, theo ba tiền viện giúp đẩy chiếc xe ba bánh cổng lớn, đạp xe rẽ về phía Đông Nam mới đóng cổng về nhà.

 

"Thôi , hai đứa xe cả đường chắc cũng mệt , mau xuống ngủ một lát , chị tiền viện trông bọn trẻ, đợi họ về đến nhà sẽ qua gọi hai đứa." Chị ba đang trong nhà trò chuyện với Điền Đan, thấy Lưu Đức Tín thì dậy cáo từ.

 

"Ừm, đúng là mệt thật, chúng cháu nghỉ ngơi một lát, đợi ba về chuyện ." Lưu Đức Tín thì cũng tạm , nhưng vẻ mệt mỏi mặt Điền Đan vẫn rõ ràng, nên cũng thuận theo lời chị ba mà .

 

"Chị ba, chậm thôi, để em tiễn chị về."

 

"Không cần , cần , bụng lộ rõ mấy, yếu ớt đến thế ."

 

"Đi , cứ coi như là chuyện thêm một lát." Điền Đan khoác tay chị ba, chuyện tiến về phía tiền viện.

 

chú ý một chút, dù cũng đang m.a.n.g t.h.a.i mà. Lưu Đức Tín hai ngoài, tự phòng trong, lấy quần áo từ hành lý đặt lên đầu giường để dùng, cởi áo khoác và quần ngoài , mặc nội y đắp chăn chợp mắt.

 

... "Đức Tín! Lão Tứ! Dậy !"

 

Trong cơn mơ màng, Lưu Đức Tín mơ hồ thấy gọi tên , đưa tay bóp mũi .

 

"Đức Tín, ba về , mau dậy thôi." Lưu Đức Tín mở mắt, vặn thấy Điền Đan rút tay về, chuẩn từ trong lòng dậy khỏi giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-438-chi-gai-ve-nha.html.]

 

"Bóp chạy , bồi thường chứ, mua!" Lưu Đức Tín đưa tay kéo Điền Đan , trực tiếp hôn lên, đó mới nới lỏng vòng tay khi Điền Đan đ.á.n.h nhẹ .

 

Mèo Dịch Truyện

"Lão Tứ, mày cao lên ? Trắng hơn nhiều đấy. Không ngờ Đan Đan cuối cùng vợ lão Tứ, xinh thế , lấy lão Tứ thì phí quá." Vừa mới cửa, Điền Đan chị cả nắm tay, ngắm nghía, miệng ngừng khen ngợi, chị hai một bên, mỉm lặng lẽ.

 

"Chị cả, đến nỗi , về chọc ghẹo em một trận . Chị hai khỏe , rể và bọn trẻ ạ?" Lưu Đức Tín vươn vai, ngáp một cái, liếc chị cả .

 

"Để hết ở nhà , hôm nay cho chúng nó qua đây, đến lúc đó gây rối thôi. Đợi lúc việc thì đón ." Vẫn là chị cả tiếp lời trả lời, chị hai một bên phụ trách gật đầu xác nhận.

 

"Ơ, hai chị vẫn mỗi nhà một đứa ?" Lưu Đức Tín nghĩ trong đầu, hỏi miệng. Mãi tin hai chị thêm , nhà hai rể mấy đời đơn truyền thì vững vàng .

 

"Nhà lão Điền vẫn chỉ thằng cu đó thôi, rể của mày thì suốt ngày chạy ngoài, con nhỏ mới lạ. Còn nhà chị hai thì đứa thứ hai , hơn một tuổi ." Vừa nhắc đến chuyện , sắc mặt chị cả liền lắm, trách móc rể vài câu, đừng là ở làng, ngay cả ở thành phố, nhà chỉ một đứa con, trong lòng cũng lo c.h.ế.t .

 

"Chị hai, để con ở nhà ? Sao đưa qua đây luôn?"

 

"Không , bà nội thằng bé trông , rể mày cũng ở nhà." Thấy hỏi đến , chị hai mới mở miệng chuyện, giọng điệu khá nhẹ nhàng, nếu chú ý lẽ còn rõ.

 

"Ơ, rể thứ hai đến ? Em cứ tưởng chị cả là chỉ bọn trẻ đến thôi chứ." Lưu Đức Tín chút ngạc nhiên hỏi.

 

"Không, ba hôm nay chỉ là qua đây chuyện thôi, nên cứ ở nhà lo việc đồng áng , đợi đến ngày hãy qua."

 

"Thôi , thực cũng chỉ hai ngày nay thôi mà, , đến lúc đó em đón một chuyến là ." Nghe lời giải thích của chị hai, Lưu Đức Tín cũng hiểu sự coi trọng việc đồng áng của rể thứ hai, dù thì chị hai thể quyết định là .

 

"Vậy ba với các chị về chuyện Tứ Cửu Thành ?" Đã là chị em ruột thịt trong nhà , Lưu Đức Tín hỏi thẳng .

 

"Bên em thì vấn đề gì, đưa con thôi, bố của Điền Dao thì định , làng việc." Chị cả và Điền Đan khoác tay phía , thấy câu hỏi của Lưu Đức Tín thì trả lời.

 

Kết quả dự đoán từ , khi ở Tứ Cửu Thành, rể cả từng , bố chắc sẽ ở , năm mươi tuổi mà cơ thể vẫn còn khỏe mạnh, chắc chắn sẽ tiếp tục việc ở làng. Cũng chẳng cả, giao thông thuận tiện , kỳ nghỉ thì cả nhà họ về thăm ông cụ cũng .

 

"Bố chồng em đều đồng ý cho chúng em theo, mong em trai các cháu thể giúp đỡ một chút, hai ông bà cũng nỡ bỏ đất đai trong nhà, ý định theo ." Câu trả lời của chị hai giống hệt của chị cả, bố chồng của chị hai trẻ hơn một chút, năm nay mới ngoài bốn mươi, thể là tuổi tráng niên. Ban đầu Lưu Đức Tín nghĩ nếu hai ông bà thể theo, tìm một công việc đến khi về hưu cũng , ngờ đổi.

 

 

Loading...