Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 435: --- Gặp người thân

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:15:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu Đức Tín thò tay túi lấy một nắm kẹo, chia cho lũ trẻ con đang xem náo nhiệt bên cạnh. Đám nhóc lấm lem chẳng hề e dè chút nào, cô dâu mới liền bám theo những lời ý . May mà Lưu Đức Tín luôn chuẩn sẵn kẹo bên , coi như đáp ứng chúng, còn cũng thu về mà nhét cho mấy hàng xóm đang buôn chuyện.

 

“Xin chào các chú, các thím, các bác, các cụ, các chị em họ hàng làng xóm! Về đến nhà , hôm nay xuống xe còn kịp hồn, xin phép tiếp đón. Đợi vài hôm nữa nhà cháu cỗ, nhớ đến ăn cơm nhé.” Đến cổng nhà , Lưu Đức Tín chắp tay vái chào một vòng quanh bà con lối xóm, to rõ ràng.

 

“Được, lúc đó nhất định sẽ tới, cứ về nghỉ ngơi .” Mọi cũng nán , ai nấy chào hỏi xong liền dẫn con cái rời .

 

“Đan Đan, em chứ? Cũng tại lâu lắm về, dân làng chút tò mò thôi, .” Lưu Đức Tín cảm thấy ứng phó với chuyện còn vất vả hơn đạp xe ba gác nhiều, trán lấm tấm mồ hôi, vội lau qua đầu Điền Đan ân cần hỏi.

 

“Có gì mà, chuyện nhỏ. Hồi ở Thiểm Châu, em chạy qua các vùng nông thôn, cái gì mà từng thấy chứ, thật sự nghĩ em là tiểu thư lá ngọc cành vàng, mười ngón tay chạm nước xuân ?” Điền Đan xách đồ ăn mang về phía , lắc đầu .

 

“Làm gì chuyện đó, trong lòng , nữ hùng chính là em, chẳng qua là quan tâm nên hóa lo lắng thái quá thôi. Nào, Tam ca từ từ thôi, em giúp nâng xe .” Lưu Đức Tín chuyện với Điền Đan, nhanh chân bước tới, nâng phía chiếc xe ba gác thồ hàng sân.

 

“Đức Tín về đấy ! Vị chắc là Đan Đan nhỉ, mau nhà , thêm ít thức ăn, lát nữa là thể ăn .” Vào đến sân, Tam ca dừng xe đóng cổng, Tam tẩu từ trong bếp bước , chào hỏi Lưu Đức Tín và Điền Đan nhà.

 

“Đừng bận bịu nữa, Tam tẩu, chị nhớ giữ gìn sức khỏe. Bọn em đường về ăn lót chút , còn mang đồ ăn về cho đây, cứ ăn tạm chút thôi là .” Điền Đan đưa túi giấy dầu trong tay cho Lưu Đức Tín, còn thì nhanh chân bước tới, khoác tay Tam tẩu về phía chính đường.

 

“Ôi chao, , nhóm lửa …”

 

“Tú Ninh, em cứ lời thằng Tư và Đan Đan , ngửi thấy mùi , gà kho tàu và bánh nướng, cứ thêm ít lương khô là , nhà với thì khách sáo gì.”

 

Tam ca cũng tới, bảo Tam tẩu dẫn Điền Đan nhà, còn thì thêm nước nồi, chuẩn hâm nóng mấy cái màn thầu. Bình thường chắc chắn chỉ cơm cho hai lớn và hai đứa trẻ, lương khô và thức ăn đủ, giờ em Tư mua gà về, hâm nóng màn thầu sẽ nhanh. Còn về thức ăn thừa thì cần lo lắng, bây giờ thời tiết vẫn nóng, đồ ăn thể để , bình thường đều nấu một nồi lớn buổi trưa, cả phần ăn tối cũng luôn, hôm nay đúng lúc dùng tới.

 

“Nào, gọi thím Tư con.”

 

“Thím Tư!”

 

“Thím Tư!”

 

“Cháu gọi !”

 

“Cháu gọi to nhất!”

 

Lưu Đức Tín phòng trong mà với Tam ca ở bếp ngoài, hai em trò chuyện. Chưa mấy câu, thấy tiếng trẻ con ồn ào từ bên trong vọng .

 

“Tam ca, hai bảo bối nhà tinh nghịch thật đấy.” Nhìn vẻ mặt bất lực của Tam ca, Lưu Đức Tín trêu chọc.

 

“Ôi, hai đứa đúng là hai cái tổ tông nhỏ, cái gì cũng tranh giành, từ chuyện ăn uống đến quần áo, ai ai , ai nhiều ai ít, cả ngày ngừng nghỉ. Anh còn chẳng dám dắt chúng ngoài, lỡ mà quấy rầy hàng xóm láng giềng, giải quyết thì về nhà hành…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-435-gap-nguoi-than.html.]

 

Vừa nhắc đến chuyện , Tam ca như mở cờ trong bụng, miệng chẳng thể ngừng . Đến khi hai đứa trẻ , bà ngoại của chúng thỉnh thoảng về ở một thời gian, nếu thì chịu nổi. May mà Tam tẩu còn kiềm chế hai đứa, nếu đến khi chúng đến cái tuổi ch.ó chê mèo ghét, thì là cảnh tượng gì nữa.

 

“Tất cả im lặng cho , đừng để đ.á.n.h hai đứa bây mặt thím Tư. Đứa nào gọi thì đ.á.n.h , đứa nào gọi to thì đ.á.n.h cũng to.” Giọng đe dọa của Tam tẩu vọng tới, hai đứa trẻ lập tức xìu xuống, một lát tíu tít chuyện.

 

“Được , nhà thôi. Gọi dọn bàn ăn cơm.” Nồi sôi một lúc là nóng hổi , Tam ca tắt lửa, tìm cái rá tre đựng màn thầu, gọi Lưu Đức Tín gọi ăn cơm.

 

“Tam tẩu, Đan Đan, các cháu, ăn cơm thôi!” Lưu Đức Tín bước nhà, hét lớn một tiếng ở chính đường.

 

“Lại đây, đây là chú Tư của các con, mau chào chú .” Tấm rèm cửa phòng phía đông vén lên, Tam tẩu và Điền Đan mỗi bế một đứa trẻ bước , chỉ Lưu Đức Tín với các con.

 

“Chú Tư!”

 

“Chú Tư!”

Mèo Dịch Truyện

 

Lần hai đứa trẻ nhớ bài, gọi xong tiếp tục cãi nữa, mắt tròn xoe Lưu Đức Tín.

 

“Lần đầu gặp mặt, chú Tư lì xì cho hai cháu, còn kẹo nữa, nào xòe tay .” Lưu Đức Tín hai đứa cháu trai trông y hệt , lấy từ trong túi hai phong bao lì xì nhét lòng bàn tay nhỏ xíu của hai đứa, đó lấy một nắm kẹo nhét túi áo nhỏ của chúng. May mà áo trẻ con túi to, một nắm đồ Lưu Đức Tín đưa đều thể bỏ .

 

“Đưa đây, cất giữ cẩn thận cho các con, đợi lớn lên lấy vợ thì dùng. Kẹo cũng lấy đây, mỗi ngày chỉ ăn một viên thôi, ăn nhiều răng sẽ sâu ăn hết đấy.” Tam tẩu chẳng đợi hai đứa kịp vui mừng, chìa tay thu lấy phong bao lì xì, kẹo trong túi cũng lấy từng cái một, mỗi đứa chỉ để một viên.

 

À, đây là bài chung của các bà … Hai đứa cháu trai phản ứng , Lưu Đức Tín, là Lý Tú Ninh, ánh mắt đầy hoang mang.

 

Lưu Đức Tín hai tay giang , các cháu ơi, chuyện chú Tư giúp các cháu .

 

“Hừm? Để xem chúng mày thử xem nào.” Chẳng đợi chúng môi trề , bắt đầu òa lên, Tam tẩu nhíu mày chằm chằm hai đứa, cứng nhắc chúng nuốt ngược tiếng trong.

 

“Thôi , , ăn cơm thôi, ăn cơm xong tiếp.” Tam ca lúc dọn sẵn bàn ăn, lương khô, cháo loãng, dưa muối, gà kho tàu và thịt kho nhà , đầy ắp cả bàn, chào hỏi đến chỗ.

 

Vừa dày dạn trận mạc , cái kiểu hòa giải đúng lúc chuẩn.

 

“Thằng Tư, bà nội và chúng nó sức khỏe thế nào ? Chị dâu cả thì ? Mấy đứa cháu thì ?” Trong nhà cái quy tắc ăn ngủ , Tam ca nhai màn thầu hỏi han tình hình gia đình ở Tứ Cửu Thành.

 

“Mọi đều khỏe cả, chỉ là nhớ cả đại gia đình bên , sớm giục mãi đòi đưa sang đó . Chị dâu cả sinh con xong, đang ở cữ, nếu thì theo về .” Lưu Đức Tín giới thiệu sơ qua tình hình gia đình, đến chị dâu cả thì Tam ca và Tam tẩu hai liếc , lộ vẻ mặt nghi hoặc.

 

“Mới sinh? Chị dâu cả á?”

 

 

Loading...