Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 434: Chuyện phiếm trên đường ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:15:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tam ca, đấy?” Lưu Đức Tín khoanh tay Tam ca, đ.á.n.h giá từ xuống một lượt, chút tin hỏi.

 

“Lão Tứ, em cái gì ? Đừng quá coi thường khác nhé, mấy năm gặp, còn là Tam ca của em ngày nữa. Hôm nay sẽ cho em thấy thực lực thật sự của , cho em của em vẫn là của em.” Đàn ông thể , Lưu Đức Vượng đặt cái cuốc lên xe, siết chặt nắm đ.ấ.m khoe bắp thịt cánh tay.

 

Điền Đan cũng một bên gì, mặt nở nụ hai em đấu khẩu.

 

“Thế , xem Tam tẩu cải tạo lắm đấy, về nhà em bà nội và cảm ơn chị thật nhiều. Đan Đan, lên xe , hôm nay cứ để Tam ca lo liệu.” Lưu Đức Tín trêu chọc Tam ca hai câu, nhanh chóng gọi Điền Đan lên xe, lượt về vặn thể đỡ sức nghỉ ngơi một lát.

 

“Em dâu, cần khách sáo, mau lên xe , cơm nhà chắc cũng xong từ sớm . Còn nữa Lão Tứ, cái gì mà vợ cải tạo chứ, chuyện chẳng ăn gì cả.” Tam ca lên xe, đợi Lưu Đức Tín và Điền Đan vững, liền bắt đầu sức đạp, miệng vẫn ngừng lải nhải.

 

Ngồi xe tuy thoải mái bằng tự đạp, dù đường đất lồi lõm chết, nhưng tiết kiệm sức thì vẫn hơn.

 

Tam ca đạp xe trò chuyện với Lưu Đức Tín, tuy thể so với Lưu Đức Tín, nhưng tốc độ vẫn khá . Xem Tam ca quả nhiên ít việc đồng áng, thể rèn luyện.

 

Trong đó cũng một phần công lao của Lưu Đức Tín, lúc và cả khi về giữa chừng, bổ sung nhiều lương thực cho gia đình, còn các sản phẩm thịt gia cầm trứng qua xử lý để bảo quản lâu hơn, bù đắp sức lực tiêu hao khi nông, nhờ mới thể giữ gìn sức khỏe. Hơn nữa, những múi cơ rèn luyện từ việc nông như còn hơn nhiều so với việc tập gym.

 

“Tam ca, em là để cố gắng xử lý hết đất đai ? Sao vẫn còn sót thế?” Chuyện nhà tiện đường, Lưu Đức Tín hỏi về chuyện trồng trọt.

 

Lương thực để trong mật thất đủ cho cả nhà ăn , xử lý sớm để khi về Tứ Cửu Thành cũng vội vàng. Hơn nữa, giữ trong tay cũng lắm, đến lúc định thành phần giai cấp là một rắc rối. Đặc biệt là ở nông thôn, một nơi tồn tại tình trạng thực hiện quá mức, nếu kẻ nào đó ưa nhà , chừng sẽ "tăng" thành phần của lên.

Mèo Dịch Truyện

 

Sau Lưu Đức Tín kể rằng trong làng vốn dĩ định là bần nông, cao nhất cũng chỉ là hạ trung nông, nhưng khác phá đám suýt nữa thì định thành "lão cao", may mà trong nhà từng tham gia cách mạng, cuối cùng chỉ định là trung nông. Lòng khó lường, thể đề phòng.

 

“Cũng xử lý gần hết , chỉ còn ba phần đất ở đây, quá vụn vặt xa làng, mấy ai , với hơn ba phần đất ở khu nghĩa địa nữa.” Tam ca chào hỏi quen đường, nghiêng đầu giải thích với Lưu Đức Tín.

 

“Ồ, thế thì , đất nghĩa địa dù cũng giữ .” Lát nữa ghé qua nhà chú Bỉnh Trung một chuyến, nhờ Đức Vĩ giúp trông coi nhà cũ và tổ tiên.

 

Trên đường , Tam ca kể lể lắt nhắt về cuộc sống hai năm qua, cũng coi như là tương đối dễ chịu. Mấy phần đất đều trồng trọt, lúc nông nhàn còn thỉnh thoảng trấn hoặc huyện công nhật, nơi đây từ sớm trở thành khu giải phóng. Bảo Châu thành thì dám , lúc đội trưởng đầu trọc rút lui, bắt ít lính tráng, Tam ca cũng coi như là thoát một kiếp. Anh còn tự giễu chuyện đây bọn Nhật bắt, sợ đến mức chạy thoát . Nếu là , ngay lúc cứu , ai nhắc đến là trở mặt ngay, bây giờ chắc là thông suốt .

 

“Hai đứa cháu trai đặt tên ? Tam tẩu sức khỏe thế nào ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-434-chuyen-phiem-tren-duong.html.]

 

“Chưa đặt tên chính thức , thường ngày cứ gọi là thằng Cả, thằng Hai thôi. Vợ khỏe lắm, he he, giờ thai .”

 

Vừa nhắc đến vợ con, Tam ca liền tràn đầy sức lực, tốc độ đạp xe cũng nhanh hơn, lưng về phía Lưu Đức Tín và Điền Đan chuyện, cả hai đều thể cảm nhận nụ gương mặt .

 

“Tam tẩu thai ? Mấy tháng , ở nhà một ?”

 

Nghe Tam tẩu mang thai, Lưu Đức Tín mừng cho Tam ca, nghĩ bụng chắc bà nội và Vương Ngọc Anh tin cũng vui đến quên cả lối về, thế hệ đúng là con đàn cháu đống.

 

trong lòng cũng chút lo lắng, theo quy tắc cũ, ba tháng đầu thai kỳ , nếu bây giờ bụng Tam tẩu lớn lắm , thì chuyến e rằng thể đoàn tụ .

 

“Không , đúng ba tháng, nếu thì cũng dám ngoài. Giờ bụng vẫn lộ lắm , cũng nhờ mấy thứ em để , Tú Ninh hồi phục nhanh, ở nhà vẫn thể việc lặt vặt.” Giọng Tam ca đầy vẻ vui mừng, tốc độ chuyện cũng nhanh hơn, hận thể kể hết chuyện cho em trai và em dâu.

 

“Thế thì , đúng Tam ca, em . Tên con cái để lâu thế mà vẫn đặt, thật sự đợi bà nội các cụ quyết định ? Với cứ gọi hai đứa nó thế, cẩn thận lát nữa cả hai tìm cớ đ.á.n.h đấy.” Lưu Đức Tín quyết định, lát nữa sẽ tìm một bác sĩ cho Tam tẩu xem xét, xác định xem thể , vẫn đặt an nguy của cô và đứa bé lên hàng đầu, đó liền chuyển chủ đề sang tên của hai đứa cháu trai.

 

“He he, đợi gặp cả hai thì chắc chắn gọi thế nữa . Tên thật cũng , ông ngoại bọn nhỏ đặt mấy cái, vốn dĩ định chọn , nhưng ông ngoại và Tú Ninh đều để bà nội các cụ quyết định…” Lưu Đức Vượng tuy miệng ngán ai, nhưng Lưu Đức Tín thuộc với vẻ chột trong giọng , ngày ít cả hai đánh, chị cả cũng từng dạy dỗ, nhất thời thể thoát khỏi .

 

Ý của nhà họ Lý cũng rõ ràng , nhà đặt mấy cái tên, quyền chọn lựa giao cho bà nội và Vương Ngọc Anh, thể chiếm hết. Haizz, thật ở thôn làng nhiều lễ nghi rườm rà thế, tương đối là .

 

“Ối chà, Đức Vượng, đây là Lão Tứ Đức Tín nhà đấy , mấy năm gặp mặt .”

 

“Cô gái trông xinh thật đấy, Lão Tứ vợ ? Cuối cùng cũng tìm , cũng thở phào nhẹ nhõm đấy.”

 

“Đức Vượng, Đức Tín, bà nội và các về cùng ?”

 

Khi đến con đường chính trong làng, quen ngày càng nhiều, xe cũng bắt đầu chậm , thỉnh thoảng dừng một chút, chào hỏi hàng xóm láng giềng. Cuối cùng khi gần đến nhà, Lưu Đức Tín và Điền Đan dứt khoát xuống xe, bộ phía .

 

Làm chuyện với xung quanh cũng thoải mái hơn, đến mức vây quanh xem như diễn trò khỉ. Từ ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị của , Lưu Đức Tín cảm thấy như vinh quy bái tổ, nở mày nở mặt. Bọn họ chắc chắn ít lưng chê bai từ chối nhiều mai mối địa phương, sẽ kẻ cô độc các kiểu. Hôm nay gặp Điền Đan, khí chất đừng là ở mười dặm tám làng , ngay cả ở Bảo Châu, thậm chí Tứ Cửu Thành cũng dễ gì tìm .

 

 

Loading...