Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 433: Gặp lại Tam ca ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:15:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Khụ khụ. Ấy, Đan Đan, em gì thế, thành kẻ quen thói ?" Tốc độ xe chậm , Lưu Đức Tín cũng sặc, ho khan hai tiếng, một tay nắm ghi đông, nghiêng đầu hỏi.

 

Trong đầu tám trăm vòng mà vẫn tài nào nhớ .

 

"Mấy năm , lúc bọn tiểu quỷ tử còn ở đây, đến Bảo Châu cứu tam ca, lúc chạy trốn cũng chở em bằng xe đạp, cũng xóc c.h.ế.t ."

 

"Ơ, đầu tiên đính chính một chút nhé, đó là chạy trốn, gọi là 'chuyển tiến thắng lợi'. Với , chuyện gấp mà đạp nhanh lên, hai bánh chạy thoát ba bánh với bốn bánh chứ?"

 

"Còn ở Tứ Cửu Thành nữa..." Không phản bác thì thôi, Lưu Đức Tín dứt lời, Điền Đan bắt đầu cho thấy thế nào là trí nhớ siêu phàm.

 

chứ, đây là thiên phú của tộc ?

 

May mà đây là những năm 40, 50...

 

Cứ thế, suốt chặng đường trong bầu khí trêu ghẹo, hai dần dần về gần đến nhà hơn.

 

Điền Đan, với tư cách là một cán bộ của tổ chức, còn là một cao thủ của bộ phận đặc biệt, luôn thành tích xuất sắc trong công việc, nhưng điều đó ít nhiều cũng ảnh hưởng đến tính cách trong cuộc sống.

 

Thông qua những chuyện vặt vãnh, kéo khía cạnh "nữ cường nhân" của cô trở với cuộc sống thường ngày, như cuộc sống mới thể êm xuôi hơn.

 

Lưu Đức Tín cũng thể gắn chặt hơn thế giới , giữ gắn liền với gia đình và yêu, để bản vì năng lực siêu phàm mà trở nên phi nhân tính.

 

"Đức Tín, chúng cần đến nhà An giúp đỡ ?"

 

"Không cần, đến lúc đó đến sớm một ngày là , nhà ông ngoại đông con cháu, thiếu . Mình về tiên liên lạc với mấy chị, bảo các chị nhanh chóng suy nghĩ xem , đó mới lo liệu tiệc cưới của chúng ."

 

"Vậy cần ở riêng , em nhà khác ở?"

 

"Cũng cần, tổ chức bộ lễ cưới, cứ ở nhà . Thông báo cho bạn bè đến ăn tiệc, danh sách quà mừng cũng cần , ít khi về, cơ hội đáp lễ nhiều thì thôi."

 

Lưu Đức Tín và Điền Đan ở Tứ Cửu Thành đăng ký kết hôn , về mặt pháp luật là vợ chồng hợp pháp, chỉ là theo phong tục bây giờ, tổ chức đám cưới thông báo cho thì vẫn xem là kết hôn.

 

về là để đón , mời khách, đợi về mới tổ chức một buổi lễ chỉnh, đó mới là ngày kỷ niệm kết hôn .

 

"Em xem Song Song nhà tam ca xe ? Không đặt tên là gì ?"

 

"Chắc là , dù cũng hơn hai tuổi mụ , với lúc đến đây xe cũng mấy đứa trẻ lớn lắm, đến lúc đó chuẩn đầy đủ một chút là thôi."

 

Môi trường tàu hỏa bây giờ đúng là lắm, cần biện pháp chuẩn để đảm bảo thành chuyến .

 

Đương nhiên còn xem tình trạng sức khỏe của đứa trẻ, miễn là đứa trẻ khỏe mạnh thì về cơ bản vấn đề gì.

 

Mèo Dịch Truyện

Về phần tên, chắc là mỗi trong nhà trẻ con sinh , tam ca lôi mà 'hỏi tội' một phen.

 

Ai bảo cái miệng cứ lanh chanh trêu đùa gì, cũng chẳng hai đứa cháu chọn tên gì.

 

thì đặt tên cho con cái cũng chú ý một chút, ít nhất là tạo cơ hội cho biệt danh xuất hiện.

 

Nhất là những trò chơi chữ, đó là thứ phổ biến và dễ lây lan nhất trong đám trẻ con.

 

Nhắc đến con cái, Lưu Đức Tín tự tát miệng .

 

Trước đó lúc xong giấy tờ, nghĩ thế nào mà lỡ mồm một câu về 'chuẩn m.a.n.g t.h.a.i khoa học' gì đó.

 

Kết quả là Điền Đan và bắt đầu để tâm, cô liền vắt kiệt mấy thứ kiến thức ít ỏi trong đầu Lưu Đức Tín, bắt đầu lên kế hoạch thực hiện.

 

Đương nhiên theo lời của một ngoại đạo như , Điền Đan tranh thủ thời gian tìm những chuyên gia quen , dựa theo những lời bừa của Lưu Đức Tín mà tổng kết một bộ phương án thử nghiệm đơn giản mang đậm phong cách thời đại.

 

Hai họ bây giờ đang chuẩn cho việc , bắt đầu từ chế độ ăn uống, giờ giấc sinh hoạt, và trạng thái tinh thần, một thời gian .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-433-gap-lai-tam-ca.html.]

Lưu Đức Tín hiện giờ tha thiết mong cả hai đều đạt đến trạng thái lý tưởng, quá chán cái cảnh "cái cũng , cái cũng xong" .

 

"Xì, đồ lang băm!"

 

Trong lòng vẽ bao nhiêu vòng tròn lên cô bạn là bác sĩ của Điền Đan , cơ thể khỏe mạnh hảo như , mà cứ bới móc, rằng 'quá mức là '.

 

Nếu vì cô là phụ nữ, Lưu Đức Tín còn nghi ngờ cô ý đồ riêng, phá hoại .

 

"Ấy, Đức Tín, phía xem, tam ca ?"

 

Đã đến gần làng , những thửa ruộng hai bên đường chính là của làng, Lưu Đức Tín lên tinh thần, chuẩn dồn sức đạp xe thì Điền Đan kéo kéo áo , chỉ một bóng ở phía nam con đường lớn .

 

"Để xem nào, , em gặp tam ca bao giờ ?"

 

Lưu Đức Tín chậm , theo hướng tay Điền Đan chỉ, trong miệng còn nghi hoặc hỏi.

 

Trong lòng nhớ Điền Đan từng gặp tam ca bao giờ.

 

"Đương nhiên là gặp , đầu tiên là cứu đó, còn gặp ở tiểu viện phố Tây Bảo Châu nữa."

 

"Chà, trí nhớ và mắt của em thật là lợi hại đó, buổi tối thoáng qua cũng nhớ , ở Bảo Châu gặp cũng chỉ là thoáng qua mà thôi."

 

"Đương nhiên , cái nghề , khả năng cơ bản chính là mắt tinh và trí nhớ ."

 

"Khen em một câu là em đà . Ấy , đau, dừng , đúng là tam ca thật. Tam ca! Tam ca!"

 

Lưu Đức Tín một cú 'nhất dương chỉ hai ngón' eo, lúc đang xoắn nửa vòng thì vội vàng la lên.

 

Dáng đó, cái dáng đó, đúng là tam ca Lưu Đức Vượng, 'lãng tử đầu, vàng cũng đổi' .

 

Nhìn cái cuốc vác vai, chắc là cỏ ngoài ruộng về.

 

Trong lúc gọi, Lưu Đức Tín đạp xe đến đầu ruộng, phanh xe dừng bên đường.

 

"Thằng tư, mày về thế? Bà nội với ? Đây là em dâu chứ gì, định ở nhà mấy bữa?"

 

Tam ca cũng thấy tiếng gọi sang, thấy là Lưu Đức Tín thì vác cuốc chạy , hai liên tục hỏi.

 

"Phải, đây là vợ , em dâu của . Bà nội và đang ở Tứ Cửu Thành đợi cả nhà đấy, về đây lo việc và đón ."

 

Lưu Đức Tín nhảy khỏi xe, đến mặt tam ca ôm một cái thật chặt, đó giới thiệu Điền Đan với .

 

"Tam ca khỏe ." Điền Đan cũng xuống xe chào Lưu Đức Vượng.

 

"Em cũng khỏe, em cũng khỏe. Ăn cơm ? Chúng nhanh về nhà thôi, để chị dâu chút đồ ăn cho hai đứa."

 

Lưu Đức Vượng với khuôn mặt rám nắng lộ nụ chất phác, chào mời hai về nhà ăn cơm.

 

Không ngờ ngày thấy vẻ mặt chất phác khuôn mặt của tam ca, vốn luôn lanh lợi, xem khi kết hôn tam ca đổi nhiều.

 

"Anh xong ? Hay là ăn cơm xong mới qua đây?"

 

Lưu Đức Tín chỉ cái cuốc đặt xuống hỏi.

 

"Sáng sớm nay qua cỏ cho mảnh ruộng bậc thang , xong việc đang đường về đây."

 

"Vậy thì quá, lên xe , chúng về nhà thôi."

 

"Để đạp cho, em đạp nãy giờ , lên xe ."

 

 

Loading...