Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 335: Ngày đầu tiên đi làm kết thúc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:53:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên ngoài trời tối đen, trong cục vẫn đèn đuốc sáng trưng, bóng tấp nập. Trải qua một ngày bận rộn, Lưu Đức Tín một cái mới về công việc hiện tại. Phức tạp, rườm rà, đó là cảm nhận trực quan nhất của . Bây giờ văn phòng giấy tờ, truy vấn dữ liệu qua mạng, càng hệ thống giám sát Thiên Võng, thứ đều dựa con . Lúc chính quyền đang đổi, những việc liên quan đến trị an vốn nhiều, còn đủ loại đặc vụ ẩn nấp trong bóng tối, chờ thời cơ để phá hoại, nhân lực ít ỏi huấn luyện điều động tối đa mà vẫn đủ dùng. Lưu Đức Tín tại chỗ thư thả một lát, khi tỉnh táo hơn một chút thì dậy thu dọn đồ đạc, chuẩn về nhà.

 

Bước ngoài cửa, gió lạnh thổi tới, Lưu Đức Tín rùng một cái, tinh thần sảng khoái hơn nhiều, đội mũ quàng khăn xong xuôi, chậm rãi về hướng Nam La Cổ Hạng.

 

"Sau , buổi tối ở Tứ Cửu Thành sẽ trong lành hơn nhiều, đồng thời những ràng buộc cũng sẽ nhiều hơn." Lưu Đức Tín thầm nghĩ trong lòng khi những ánh đèn sáng lên trong các căn nhà hai bên đường. Cùng với việc Tứ Cửu Thành đổi chủ, việc lang thang khắp thành phố như đây sẽ trở nên khó khăn hơn. Di chuyển trong phạm vi nhỏ, e rằng rủi ro vẫn lớn lắm.

 

"Thôi bỏ , nghĩ sai , định , cần tay ban đêm nữa." Lưu Đức Tín lắc đầu khẽ. Anh tự nhủ đúng là phụ thuộc thói quen cũ, dù chỉ trong vài năm ngắn ngủi mà trong đầu nghĩ đến những chuyện thời loạn lạc. Anh siết chặt cổ áo, hai tay đút ống tay áo, đón gió lạnh về nhà.

 

……

Mèo Dịch Truyện

 

"Đức Tín về đấy ?" Cửa lớn sân viện khóa chặt, Lưu Đức Tín đẩy , cài chốt chuẩn khóa , thì thấy giọng Vương Ngọc Anh từ trong nhà vọng .

 

"Vâng, , con về , trong nhà đều mặt chứ ạ? Con sắp khóa cửa đây." Lưu Đức Tín dừng động tác đang , cửa phòng khách hỏi.

 

"Đều ở nhà cả, con khóa cổng lớn mau nhà , chừa cơm cho con , hâm nóng chút." Vương Ngọc Anh vén rèm bước , thấy là Lưu Đức Tín, bảo khóa cửa nhà hâm nóng cơm cho . Lưu Đức Tín khóa cửa xong về phía phòng phía Tây của , tháo mũ khăn các thứ xuống.

 

"Ấy, , , thằng Tư?" lúc Lưu Đức Tín đang để đồ phòng ngủ của thì thấy tiếng hai từ cửa phòng khách vọng .

 

"Để đồ chút, qua ngay đây." Lưu Đức Tín tiện tay treo mũ và khăn quàng cổ cánh cửa, cởi cả áo khoác ngoài, bộ quần áo thường mặc ở nhà, đáp. Ăn uống dỗ trẻ, quần áo dễ bẩn một cách bất ngờ, cái thời máy giặt, giặt giũ bằng tay, đặc biệt là mùa đông lạnh giá, dùng nước cũng bất tiện, đó cũng là lý do vì ai cũng tạp dề và ống tay áo bảo vệ.

 

"Thằng Tư, mau đây , chỗ Đan Đan ." Lưu Đức Tín thu dọn xong xuôi gọn gàng phòng khách, đang quây quần quanh bàn bát tiên, bàn bày đủ các loại trái cây khô, cùng với ấm và chén , ăn uống trò chuyện.

 

"Bà nội, cháu ăn vài miếng , ăn xong qua đây." Lưu Đức Tín chào hỏi , với bà lão một tiếng, đến bên bếp, kéo một cái ghế đẩu nhỏ xuống chuẩn ăn cơm. Ngồi bàn lớn ăn cơm thì gượng gạo quá, đều ăn xong, ai cũng chằm chằm ăn, thôi bỏ .

 

"Cái thằng bé , qua đây ăn mà sợ gì chứ." Bà lão vài câu, yêu cầu qua nữa, tiếp tục kéo Điền Đan và Kim Xán Lạn chuyện. Bữa tối vẫn như khi, lòng heo, gan heo, và thịt tách xương trộn thành một đĩa, rắc hành lá thái nhỏ, trộn xì dầu giấm, nhỏ thêm dầu mè, hâm nóng một bát cơm thừa tổng hợp, lấy thêm bánh màn thầu bột hỗn hợp. Mùi thơm nức, ăn cũng ngon miệng. Trước đây Lưu Đức Tín vốn thích ăn món tổng hợp, mê cái chỉ kén chọn vẻ ngoài của đối tượng, mà đến cả ăn uống cũng trông bắt mắt. Trông mắt thì mà ăn ngon ? bây giờ cũng coi như đổi, đều ăn hết. Nếu phát hiện, khi gắn cho cái mũ lớn gì đó mất…

 

"Chú Tư, chú ăn hết chỗ ạ?" Mấy cô bé con lúc Lưu Đức Tín nhà chào hỏi tiếp tục chơi, hình như là đang chơi trò túm xương heo. Thằng cháu nhỏ ghẻ lạnh, ở phòng ngoài chán nản lớn chuyện, ngửi thấy mùi thơm thì lon ton chạy đến hỏi.

 

"Sao, cháu còn bụng giúp chú Tư ăn ?" Lưu Đức Tín thằng bé con đang xổm bên cạnh, cái mũi nhỏ khịt khịt, cái cổ cũng cử động nuốt nước miếng, cố ý trêu chọc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-335-ngay-dau-tien-di-lam-ket-thuc.html.]

 

"Tất nhiên là ạ, bụng cháu rỗng , nhất định giúp chú Tư." Thằng cháu nhỏ Toàn Phúc toe toét, vỗ vỗ cái bụng nhỏ của nghiêm túc .

 

"Thằng Tư, con đừng cho nó ăn nữa, hôm nay nó ăn nhiều , cứ ngốc nghếch ăn hoài, no đói là gì." Vương Ngọc Anh vội vàng tới, kéo Toàn Phúc về phía bàn bát tiên, cảnh cáo Lưu Đức Tín.

 

"Bà nội, cháu no…" Thằng bé Toàn Phúc vẫn còn lưu luyến, theo.

 

"Hả? Mẹ thấy con đúng là đ.á.n.h no thì , qua đây nữa, coi chừng cái m.ô.n.g của con đó." Chị dâu cả bên cạnh nhướng mày lá liễu, trừng mắt con trai , còn đưa mắt quanh như thể chuẩn tìm "đồ nghề".

 

"Ôi chao, mau lên con, con sắp đ.á.n.h con đó, mau qua đây." Vương Ngọc Anh nhân cơ hội dọa nạt đứa cháu nhỏ, đưa thằng bé đến cạnh bàn bát tiên.

 

"Cháu no , nữa …" Người thời thế là giỏi giang, thằng bé Toàn Phúc liếc một cái, ôm m.ô.n.g lẩm bẩm.

 

"Ha ha ha…" Mọi đều bắt đầu trêu chọc lũ trẻ, Lưu Đức Tín cũng nhanh chóng ăn xong bữa cơm, tự dọn dẹp bát đũa.

 

"Hôm nay thế nào, quen con?" Đợi Lưu Đức Tín dọn dẹp xong xuống, Điền Đan hỏi với vẻ quan tâm.

 

"Tốt lắm ạ, khá nhiều quen, dễ để quen với công việc." Lưu Đức Tín sâu, cũng Điền Đan những chi tiết cụ thể, coi như cho gia đình một thái độ yên tâm.

 

"Thế thì , con cứ yên tâm mà việc , đừng sai đường mà học thói ." Bà lão gật đầu, tiếp tục hỏi. Lũ trẻ đều lớn, một việc, một con đường chỉ thể tự chúng bước .

 

……

 

"Hôm nay em qua đó sắp xếp gì ?" Lại đến lúc nghỉ ngơi, Lưu Đức Tín nắm tay Điền Đan về phía phòng phía Tây, ghé sát tai hỏi khẽ.

 

"Có , vẫn ở bộ phận cũ…" Điền Đan cũng thì thầm trả lời.

 

Vậy cũng tệ, chú Điền chiếu cố, cần một bộ phận mới quen từ đầu. Anh cũng hỏi chi tiết cụ thể, những việc ở chỗ họ còn bảo mật hơn nhiều so với bên Lưu Đức Tín.

 

 

Loading...