Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 236: Thân phận đã được xác định ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:42:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

thấy, nếu nữa, thà tự đến đầu thú để ăn đạn còn hơn.” Anh nhớ cảnh thấy Tiểu Hồng Áo đó, khỏi khẽ rụt m.ô.n.g , rùng một cái. “Xì! Gây tội ác mười mấy năm, còn mơ tưởng 'buông đao đồ tể, lập tức thành Phật' là chứ?” Mọi xung quanh đều lắc đầu, câu " sắp chết, lời cũng thiện" lúc nào cũng đúng với tất cả . Trong những tên tội phạm hữu hạn mà họ bắt , nhiều kẻ c.h.ế.t chịu nhận sai, suy nghĩ trong đầu khác hẳn thường. Hầu hết tù nhân , mà là sắp chết. Thậm chí đến nước , lời còn chẳng chút chuẩn mực nào. “Haiz, lão Lý ông vẫn , ý của thằng nhóc là mũi tên b.ắ.n đúng chỗ, hì hì…” Một cảnh sát khác đột nhiên nghĩ điều gì đó, gian xảo . “Có gì mà đúng chỗ, đáng chết… ồ ồ, hiểu , hiểu , tại , tại .” Lão Lý cứng cổ nửa câu, đột nhiên cũng hiểu . Đối phương tháp canh thành, nghĩ đến khớp xương hông, hiểu nhầm . “Bọn họ rốt cuộc đang ?” Giả Tiểu Đóa ngơ ngác những viên cảnh sát đang đầy ẩn ý, sang hỏi Từ Thiên. “Ờ, cái , bọn họ đang về Tiểu Hồng Áo…” Từ Thiên cũng đoán ý gì, ghé sát tai Giả Tiểu Đóa nhỏ. Giả Tiểu Đóa xong lườm Từ Thiên một cái, mặt đỏ, đ.ấ.m mấy quyền, nhưng thế nào cũng giống như đang đ.á.n.h yêu. “Tiểu Đóa, chúng về nhà , đừng lỡ công việc của Từ Thiên ở đây nữa.” Đao Mỹ Lan ở bên cạnh chịu nổi nữa, ho khan mấy tiếng . “Cũng , dì Đao , muộn về nghỉ ngơi sớm , đưa hai về.” Từ Thiên nắm lấy tay Giả Tiểu Đóa, khẽ vuốt ve . “Không cần , chẳng mấy bước chân, hai chúng cùng , dù Tiểu Hồng Áo cũng xong.” “Dì Đao, , để đưa về, nếu trong lòng yên…” “Thôi , tại con bé Tiểu Đóa …” “Mẹ…!” “Kêu gì mà kêu, thôi thôi.” Đao Mỹ Lan kéo Giả Tiểu Đóa , bắt đầu ngoài sở cảnh sát, Từ Thiên vội vàng buông tay, bước nhanh theo . “Tránh , tránh ! Đi lùi , đến nhà xác.” “Ôi chao, mày kiếp dùng chút sức , công lao nữa hả?” “Cút xéo, lão tử dùng hết sức b.ú sữa đây.” “Thế thì nó mày yếu quá .” “ thế, ngày nào cũng ngủ Bát Đại Hồ Đồng, yếu chứ?” “ , cái sức của mày, chắc là ăn Tiểu Đào Hồng đúng . Ha ha ha ha!” “Cút cút cút, bậy nữa tao bỏ tay đấy nhé.” Vừa khỏi cổng sở cảnh sát, Từ Thiên và bọn họ thấy những cảnh sát truy đuổi trở về, ai nấy đều hớn hở. Bốn phía khiêng một cái cáng, đó một t.h.i t.h.ể đang sấp, cắm hai mũi tên dài, lắc lư theo mỗi bước . Đến gần kỹ, ôi trời, cáng, tháo tấm ván cửa nhà ai, đúng là gặp họa . Bọn chắc chắn là trưng dụng, một xu cũng chịu bỏ , tìm xem là nhà nào, sẽ bồi thường một chút. “Anh Thiên!” “Chào Thiên!” Những cảnh sát về cũng thấy Từ Thiên, đồng loạt chào hỏi, mặt ai nấy đều nở nụ nhăn nhó. “Các cứ khiêng , lát nữa sẽ đến, sẽ xin công cho các .” Từ Thiên cũng vẫy tay về phía , dặn dò mấy câu, tiếp tục theo Đao Mỹ Lan và Giả Tiểu Đóa về nhà. “Cảm ơn Thiên!” Tiếng hô , vẻ sức hơn nhiều. Những trực ban trong sở cảnh sát thấy động tĩnh cũng chạy vây xem, tận mắt chứng kiến xem kẻ sát nhân biến thái, kẻ như một đám mây đen bao phủ mùa đông của Tứ Cửu Thành trông như thế nào. “Hô! Bắn trúng thế , mà còn sâu nữa chứ.” “Chậc chậc! Mẹ kiếp, thôi thấy đau .” “Ai bảo chứ, tên đúng là một kẻ tàn nhẫn, mà còn chạy xa , nếu mất m.á.u quá nhiều, chắc còn đuổi nữa chứ.” “Trời đất ơi! Thật giả ?” “Đương nhiên là thật , với , mũi tên còn xuyên qua luôn, chắc là sợ b.ắ.n trúng đầu và tim, nên khom lưng mà chạy đấy.” Mọi xung quanh đều cảm thấy rùng một trận ở hạ bộ, đó ai nấy đều phát tiếng tặc lưỡi, còn vui vẻ như lúc mới nữa. “Thôi , mau tránh , đừng cản đường nữa, thấy ở đây đang mệt mỏi lắm ?” “Bốn đàn ông to lớn, khiêng một con gà con mà còn kêu mệt, bảo vợ chút thận bổ sung .” “Toàn lời gió lạnh, đau lưng, thử khiêng một đoạn xem.” “Ít nhảm , mau đây giúp một tay.” Lại một trận hỗn loạn nữa, cuối cùng cũng khiêng t.h.i t.h.ể đến nơi. “Mũi tên đây, rút ?” “Thôi , đợi mai để pháp y xử lý .” “Cũng , nhưng mà sấp thế thấy mặt mũi nhỉ?” “Anh cứ nâng đầu lên xem chẳng .” “Đừng bậy nhé, nếu mà chạm thì xui xẻo lắm, đây là một kẻ hung ác, vướng bao nhiêu oan hồn .” Một đám đang vây quanh xem của hiếm, ai nấy đều xúi giục khác động thi thể, bản thì kiêng kỵ chuyện . “Mấy vây ở đây gì thế? Ai việc nấy .” “Cậu Kim, Thiên.” “Cậu Kim, Thiên, chúng đang đoán xem thằng nhóc trông như thế nào.” Bước chính là Từ Thiên và Kim Hải, khi Đao Mỹ Lan ba trở về nhà, lúc thấy Kim Hải đang rửa vết thương, quan tâm hỏi mấy câu, Kim Hải cũng chi tiết, chỉ một câu là g.i.ế.c một kẻ đáng chết. Bây giờ Tiểu Hồng Áo bắt, Từ Thiên và Đao Mỹ Lan cũng nghi ngờ Kim Hải là hung thủ nữa, cũng kể chuyện Giả Tiểu Đóa gặp . Kim Hải chuyện xong, lập tức thu dọn, cùng Từ Thiên đến sở cảnh sát, xem rốt cuộc Tiểu Hồng Áo là kẻ thần thánh phương nào. “Muốn thì chẳng .” “Chúng nhát gan, hì hì.” “Vậy thì tránh , lắm điều kiêng kỵ thế.” Từ Thiên bảo tránh , chuẩn xem rốt cuộc là ai, dám động đến vị hôn thê của . “Chờ , đeo cái .” Kim Hải lấy một đôi găng tay đưa qua, cũng phía . Từ Thiên nhận lấy găng tay, đeo xong, nâng đầu t.h.i t.h.ể lên kéo về phía một chút. Mặc dù xung quanh khá xa, nhưng ánh mắt vẫn luôn dán chặt . “Ê, mà quen mắt thế nhỉ?” “Ấy , đây chẳng tên đó , cái tên đó, tên cai ngục đó, hình như gọi là…” Mọi xem xong thì xì xào bàn tán, ngờ là một quen mặt. “Thập Thất?!” Khoảnh khắc thấy khuôn mặt của Tiểu Hồng Áo, Từ Thiên liền sững sờ, hồn đó nghiến răng tên . “Dưới mí mắt ẩn giấu một tên như thế ?!” Kim Hải thấy khuôn mặt quen thuộc, thật thà chất phác xong, cũng vô cùng kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-236-than-phan-da-duoc-xac-dinh.html.]

Mèo Dịch Truyện

 

 

Loading...