Ngay đó, cô Lục Ngôn Triệt tiếp: “ Yên Yên từ nhỏ , tính tình nó trẻ con, ý . Tâm Di , em nể mặt , đừng giận nó nhé?”
Cơ mặt Ngụy Tâm Di lập tức cứng đờ.
Cô từng , đại thiếu gia Lục gia Lục Ngôn Triệt nổi tiếng là cực kỳ cưng chiều em gái Lục Yên Yên. Đến giờ mới tận mắt chứng kiến! ( là gì chứ?) Dù thì cũng chỉ là tình em, mối quan hệ của họ và cô khác biệt.
Ngụy Tâm Di dịu dàng.
“Anh Ngôn Triệt, em thể so đo với Yên Yên chứ? Yên Yên là em gái , đương nhiên cũng là em gái em. Em thương cô còn kịp! Dù cô nhằm em thế nào nữa… em cũng sẽ nhường nhịn cô .”
Lục Ngôn Triệt vui mừng cảm thấy xót xa: “Tâm Di, em thật sự quá hiểu chuyện.”
Éc éc éc ——
Éc éc éc éc éc éc éc ——
Đột nhiên, một loạt tiếng động lạ vang lên inh ỏi trong sân.
Các khách mời đang nghỉ ngơi trong nhà nhỏ vô cùng nghi hoặc: “Tiếng gì ?”
Họ vội vã chạy khỏi phòng, lập tức thấy ba con “quái vật” khổng lồ màu trắng hồng đang chạy tán loạn trong sân, miệng ngừng kêu: “Éc éc éc!”
Heo? Mọi đều sốc tập.
Đạo diễn Du và mấy nhân viên công tác vội vàng dẫn ba con heo mập tiểu viện. Không là ai quất m.ô.n.g heo một cái, giờ đây cả ba con đều đầu đuổi theo Đạo diễn Du, kêu toáng lên. Cảnh tượng kỳ quái buồn .
“Đứng ngây đấy gì?” Đạo diễn Du heo húc mông, kêu t.h.ả.m thiết. “Mau tới hỗ trợ !”
Các khách mời vội vàng chạy tới, luống cuống tay chân tìm cách khống chế đàn heo.
“Rốt cuộc là chuyện gì thế ? Mang ba con heo tới tổ chương trình để câu view ?” Liễu Minh Khiêm mệt mỏi lau mồ hôi.
“Đây là quà của bà con thôn Lý Gia cùng góp tiền mua, coi như quà tặng cho tổ chương trình chúng !” Đạo diễn Du vỗ vỗ đầu con heo mập, đắc ý: “Họ bảo nên tặng quà gì cho , đoàn chúng mỗi kỳ đều việc đồng áng để đổi lấy thức ăn, nên họ tặng luôn ba con heo .”
“Heo cha, heo và heo con trai, vặn là một gia đình! Quá chu đáo!”
Các khách mời đang bận rộn giữ heo: (Chấm hỏi lớn.)
“Wow! Heo đáng yêu quá !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-94.html.]
Lâm Trà đến sân khá muộn, bước liền thấy ba con heo béo ú đang chạy lăng xăng.
Các khách mời khác cũng đang chật vật khống chế đàn heo nhưng rõ ràng mấy thành công.
Lục Yên Yên liếc mắt khinh thường: “Béo phì như heo thì gì đáng yêu?”
Giang Minh Khải hề nhún nhường, cãi : “Đã là heo thì đương nhiên béo . Phải mập mạp, nhiều thịt thế mới đáng yêu chứ!”
Lâm Trà thầm l.i.ế.m môi, đưa tay xoa đầu chú heo con.
“Mập mạp thế , chỗ nào cũng thể chế biến thành món ngon nha!”
“Tai heo thể thái mỏng món tai heo trộn gỏi, sụn tai giòn sần sật, c.ắ.n thơm ngon tuyệt vời! Óc heo nướng giấy bạc, khi nướng thì mềm béo ngậy, rắc thêm vừng và hành lá, hương vị gọi là đỉnh cao! Chưa kể đến giò heo, món giò heo nướng muối tiêu..."
Lâm Trà nuốt nước bọt ừng ực. Các khách mời cô miêu tả xong, ai nấy đều thèm thuồng.
Quả thực, ba con heo lúc thấy đáng yêu vô cùng. Vừa mập, béo, ngon miệng.
Liễu Minh Khiêm l.i.ế.m môi, đùa: “Nhiệm vụ hôm nay là thịt heo ? Nên thịt heo bố , heo , con heo con trông hiền lành nhất ?”
Tai heo mập lập tức dựng lên, nó hoảng sợ trừng mắt Liễu Minh Khiêm, cố gắng vùng vẫy chạy trốn.
Đạo diễn Du trợn tròn mắt: “Ai mấy con heo là để cho các vị ăn?”
Các khách mời đang chờ đợi bữa tiệc thịt heo: ‘???’
Đạo diễn Du tức giận : “Đây chính là món quà tượng trưng cho chiến dịch chống buôn của chương trình! Rất ý nghĩa kỷ niệm đấy!”
Đàn heo dường như hiểu , liên tục gật gù.
“Ông nuôi heo thú cưng á?” Lục Yên Yên thể tin nổi.
Đạo diễn Du giải thích với Lục Yên Yên phần lấy lòng: “Tiểu thư Lục, ít nhất cũng để chúng sống sót đến cuối mùa chứ! Khi chương trình kết thúc ăn gì thì ăn! Nếu ăn luôn như , sẽ còn ý nghĩa kỷ niệm nữa!”
“Nói như cũng lý.”
Lục Yên Yên gật gù, dù cô cũng g.i.ế.c heo, g.i.ế.c heo sẽ quá đẫm máu.
“Nếu heo thì sẽ tuyên bố nhiệm vụ tiếp theo của chương trình hôm nay!”