Bụng Thẩm Túy căng cứng, năm ngón tay siết chặt ga giường, cổ họng nóng rát. Anh nhắm chặt mắt .
"Anh sẽ nhịn nổi ," cảnh báo.
Ngón tay Lâm Trà đột nhiên dừng , dừng ngay một vị trí vô cùng nhạy cảm.
Thẩm Túy nhắm nghiền mắt, giờ phút chỉ thấy tiếng tim đập hỗn loạn và tiếng hít thở dồn dập của chính .
Đột nhiên, Lâm Trà cất tiếng: "Thẩm lão sư."
Giọng cô hề giống say, cực kỳ nghiêm túc: " cảm giác, hình như thích ."
Một tiếng "ong" vang lên trong đầu, Thẩm Túy cảm giác đầu óc như nổ tung. Anh trừng lớn hai mắt Lâm Trà.
Lâm Trà nghĩ Thẩm Túy rõ, cô lặp nữa: "Thẩm lão sư, em thích ."
Chỉ một câu ngắn gọn, đơn giản, thẳng thắn và dứt khoát.
Thẩm Túy siết chặt nắm tay.
Một lúc lâu , Thẩm Túy đột nhiên bật tự giễu: "Đồ ngốc."
Lâm Trà: "?"
Cô nhíu mày, khó hiểu : "Anh mắng ai đấy?"
Thẩm Túy thể nhịn nữa, lật đè cô xuống, bộ thể cao lớn bao trùm lấy cô.
Hai quấn quýt hôn cuồng nhiệt.
Giữa lúc nồng nhiệt nhất, Thẩm Túy khẽ thì thầm bên tai Lâm Trà: "Trà Trà, đừng rời , em?"
Giọng lúc trầm lúc bổng, hệt như một lời mời gọi từ giấc mộng. cô theo bản năng đáp : "Được..."
Trái tim Thẩm Túy lúc như nổ tung, chỉ hận thể hòa tan cô tận xương tủy, để hai mãi mãi thể tách rời.
Lâm Trà vẫn còn tiếp tục, nhưng Thẩm Túy bỗng nhiên dừng , nắm lấy hai tay cô.
"Không ..." Thẩm Túy c.ắ.n răng, chua chát : "Em say ."
"Em say." Lâm Trà bĩu môi phản đối.
Thẩm Túy thở dài: "Bây giờ em đang say. Chờ sáng mai tỉnh dậy, em chắc chắn sẽ đổi ý định."
Thẩm Túy tin rằng khi Lâm Trà tỉnh táo, cô vẫn sẽ tình nguyện ở . Lời của kẻ say, đáng tin!
Lâm Trà thể say, nhưng thì .
Thẩm Túy dậy. Anh buông Lâm Trà , tay cô vươn theo trong sự luyến tiếc rời, nhưng động tác của Thẩm Túy nhanh hơn. Anh kéo chiếc chăn bông dày sụ đến, cuộn tròn Lâm Trà như một cái kén.
Lâm Trà: "???"
"Thẩm Túy, điên ?"
"Thả em ! Thả em !"
"Đồ khốn! nguyền rủa ăn mì gói gói gia vị! Đồ khốn kiếp!"...
Thẩm Túy rõ những lời đó.
Bởi vì cũng chẳng khá hơn Lâm Trà là bao, vội vàng lao phòng tắm, ngâm trong bồn nước lạnh hơn nửa tiếng.
Sau khi bước từ phòng tắm, Thẩm Túy mới cảm thấy bình tĩnh hơn đôi chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-565.html.]
Còn Lâm Trà, cô ngừng gào thét. Vì đang say rượu, ủ ấm trong chăn bông, chỉ một lát cô ngủ say.
Trở bữa tiệc sinh nhật, tóc Thẩm Túy vẫn còn ẩm. Những giọt nước trong suốt nhỏ xuống từ mái tóc, còn quần áo thì nhăn nhúm thể tả.
Kim Đậu Đậu nghi hoặc Thẩm Túy, đó ngước lên ban công tầng hai: "Trời mưa hả? Rõ ràng là mà? Thế ?"
Thẩm Túy lạnh lùng liếc cô một cái: "Xem sách đưa vẫn đủ. Hôm khác sẽ tìm thêm cho em vài cuốn nữa."
Kim Đậu Đậu: "??? Hôm nay là sinh nhật em đó!"
"Anh còn là con đấy!?"
Sáng hôm , Lâm Trà tỉnh dậy trong phòng ngủ của biệt thự thuộc Trang viên Kim Gia.
Tối qua uống say như , lẽ đầu cô đau nhức chịu nổi. Ngẫm nghĩ một hồi, Lâm Trà mơ màng nhớ hình như nửa đêm cho cô uống t.h.u.ố.c giải rượu, nên bây giờ cô mới tỉnh táo như thế .
"Tối hôm qua... hình như xảy chuyện gì đó kinh khủng lắm..."
chính xác là chuyện gì thì Lâm Trà thể nhớ nổi.
"Mình mất trí nhớ chứ?"
Lâm Trà lo lắng mở to mắt: "Đây là tiệc sinh nhật của Kim Đậu Đậu mà!"
Cô mở "Hệ thống Ăn Dưa" , xem rốt cuộc tối qua những gì. Nhìn thấy cảnh tượng lao Thẩm Túy, cánh tay còn sờ soạng , mặt Lâm Trà lập tức đỏ bừng, vội vàng đóng Hệ thống .
"Hả?"
"... sờ soạng cơ bụng của Thẩm Túy á? Còn kéo lên giường nữa chứ!?"
"Toang ... Lần toang thật !"
Hai mắt Lâm Trà ngây dại: "Tối qua táo bạo như ... Sẽ ... Sẽ xảy chuyện 'ngủ' với Thẩm Túy chứ?"
Lâm Trà dám tiếp tục xem nữa, nhưng cô cảm giác khả năng chuyện như . Say rượu, trai , cơ bụng... Nếu như chuyện gì xảy thì mới là kỳ quái!
Nghĩ như , cô rón rén xuống lầu.
Người giúp việc chuẩn xong bữa sáng. Kim Đậu Đậu và Lục Yên Yên đều mặt trong phòng khách. Tối hôm qua tiệc sinh nhật kết thúc muộn, vì một bạn bè thiết với Kim Đậu Đậu ở đây qua đêm.
Kim Đậu Đậu lập tức chào hỏi cô đầy nhiệt tình. Lâm Trà, trong lòng đầy nghi vấn về hành vi mất kiểm soát của đêm qua, đành đáp cô nàng một cách qua loa, tỏ vẻ tự nhiên.
Kim Đậu Đậu hỏi thêm, cứ líu lo kể cho Lâm Trà những chuyện vui vẻ trong bữa tiệc sinh nhật đêm qua. Thấy Thẩm Túy bước xuống lầu, cô nàng liền quên chế nhạo .
“Trà Trà , tối qua họ tớ ngoài một lúc, lúc về thì quần áo nhăn nhúm hết cả. Tớ nghi ngờ ngoài chuyện mờ ám gì đó đ.á.n.h cho một trận!”
Khụ khụ khụ...
Lâm Trà đang uống sữa đậu nành, Kim Đậu Đậu thì ho sặc sụa, sữa b.ắ.n cả mũi.
Cô cúi thấp đầu, lén đưa mắt trộm . Thẩm Túy vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, hề để ý đến cô, điều khiến lòng cô càng thêm thấp thỏm, bất an.
(Tiếng lòng Lâm Trà gần như tuyệt vọng: "Kim đại tiểu thư..." "Anh họ đ.á.n.h ..." "Mà là... ngủ với mất !")
Kim Đậu Đậu: Hả?
Lục Yên Yên: Hả???
Kim Đậu Đậu và Lục Yên Yên đồng loạt trừng to mắt Lâm Trà và Thẩm Túy.
Từ tối hôm qua đến bây giờ cùng lắm cũng chỉ mười mấy tiếng thôi mà! Rốt cuộc xảy chuyện gì kinh thiên động địa !