dù , phần lớn các công ty lớn vẫn chỉ chọn ký hợp đồng với những lọt chung kết. Điều nghĩa là họ chỉ tập trung những thực tập sinh chắc chắn thể mắt (debut) ngay lập tức. Trần Vân giải thích.
Lâm Trà hiểu : "Cái giống như đ.á.n.h bạc . Một là tầm , chịu tốn ít tiền ký hợp đồng với thực tập sinh khả năng mắt ngay từ ban đầu. Hai là dựa vốn liếng mạnh, trực tiếp ký với chắc chắn debut."
" ."
Trần Vân rót cho một chén nước, nhàn nhã nhấp : "Không chỉ là đ.á.n.h bạc đối với công ty quản lý, mà còn là đối với chính thực tập sinh. Nếu Cao Tuấn Dật thật sự tự tin thực lực của , tại ký hợp đồng sớm như thế?"
may mắn, Cao Tuấn Dật căn bản trong danh sách ký hợp đồng của Tinh Huy, nên Trần Vân cũng quá bận tâm một thực tập sinh sẽ về .
Đèn xanh sáng lên, chiếc RV tiếp tục lái đến bãi đỗ xe ngầm của Thiên Diệu.
Cùng lúc đó, trong chiếc xe bảo mẫu, Cao Tuấn Dật đóng cửa kính và thoải mái tựa lưng ghế.
Qua kính chắn gió phía , thấy chiếc RV chạy qua mặt họ.
"Anh Từ Phi! Chiếc xe logo Tinh Huy kìa? Xem là nghệ sĩ bên đó? Họ cũng đến Thiên Diệu thử vai ?"
Từ Phi theo ánh mắt của Cao Tuấn Dật, về phía chiếc RV. Anh nheo mắt . Chỉ trong chớp nhoáng, nhớ điều gì đó: "Đó là xe của Lâm Trà."
Cao Tuấn Dật ngẫm nghĩ: "Cô là nghệ sĩ chuyển từ Trình Bằng sang ? Tinh Huy ưu ái nghệ sĩ quá mất! Lâm Trà hiện tại ngoài Cuộc sống thư giãn thì cũng tác phẩm lớn nào, mà nhận đãi ngộ như thế!"
Cao Tuấn Dật chiếc xe bảo mẫu nhỏ bé đang , trong lòng đột nhiên dâng lên chút chua xót.
Từ Phi lộ vẻ trào phúng, khinh miệt : "Cậu thì cái gì. Cho dù là công ty lớn như Tinh Huy, nếu tác phẩm lớn chống lưng thì cũng đừng mơ đãi ngộ như !"
Cao Tuấn Dật tranh cãi với Từ Phi nữa mà lấy điện thoại tra cứu thông tin về Lâm Trà. Khi thấy ảnh cô, ánh mắt thoáng chút hứng thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-472.html.]
Anh l.i.ế.m đôi môi khô khốc, lẩm bẩm khen: "Visual cũng đấy."
"Cậu học hỏi một chút . Lát nữa gặp Kim Đậu Đậu thì ăn khéo léo ..."
Lời còn dứt, một tiếng phanh chói tai vang lên đột ngột. Vì thắt dây an , Từ Phi và Cao Tuấn Dật quán tính đẩy chúi nhủi về phía .
"Á!"
Hai hét t.h.ả.m một tiếng, vội dùng tay xoa xoa chỗ va đập đau điếng mặt. Cao Tuấn Dật vội vàng soi gương. Lớp trang điểm mặt nhòe quá nửa, vết son môi màu hồng nhạt lem luốc ngoài khóe miệng.
"Mày lái xe đấy!" Từ Phi rống lên, chỉ chiếc xe đang cố gắng đầu bên ngoài cửa sổ.
Cửa kính xe đó đột ngột hạ xuống, để lộ Lâm Trà và Trần Vân.
Trần Vân lướt mắt qua vị trí của hai chiếc xe, đó ô trống trong garage: "Từ góc độ , rõ ràng là chúng đến . Tài xế của mấy định cướp chỗ đậu xe ?"
Cao Tuấn Dật để ý đến sắc mặt tái mét của Từ Phi, cũng rõ trong chiếc RV đối diện. Anh vẫn đeo khẩu trang, lớn tiếng mắng: "Đứa nào mắt thế! Chúng đến thử vai nên chỗ đương nhiên là của chúng !"
Tài xế xe bảo mẫu cũng hùa theo, vì Cao Tuấn Dật là ngôi (dù mới là ngôi chớm nở) nên lịch trình gấp gáp, quen thói cướp chỗ đậu xe . Tài xế hướng về chiếc RV quát lớn: "Ngôi đang xe đấy!"
Trần Vân lạnh một tiếng, khoanh tay Từ Phi và Cao Tuấn Dật: "Cuộc thi còn kết thúc mà lên chức ngôi từ bao giờ thế?"
Cao Tuấn Dật định phản bác nhưng Từ Phi ấn mạnh xuống: "Đồ ngốc! Bên là Lâm Trà!"
Cao Tuấn Dật cau mày: "Sao sợ cô đến mức đó? Chẳng chỉ là một dựa đàn ông để lên thôi ?"