Lục Yên Yên mỉa mai: " thấy, ngoài việc quan tâm đến đoàn đội, ánh mắt về phía An Niệm Niệm, còn mang theo chút ý đồ khác nhỉ?"
Ngay từ lúc Thiệu Vũ Khiêm cắt ngang lời An Niệm Niệm để hỏi Lâm Trà, Lục Yên Yên chú ý đến , đặc biệt là dã tâm thể che giấu trong ánh mắt.
Trong giới giải trí, những ánh mắt như hề hiếm. Đây là một hệ sinh thái khổng lồ, nơi thứ đều dựa thiên phú: thiên phú nhan sắc, thiên phú diễn xuất, thiên phú ca hát, thiên phú sáng tác... Phần lớn đều những thiên phú , chỉ thể dựa nỗ lực ngừng để bù đắp.
đôi khi, những loại thiên phú mà dù cố gắng bao nhiêu cũng cách nào bù đắp .
Lục Yên Yên vô thấy trong các buổi đ.á.n.h giá hàng tháng buổi thử vai phim mới của công ty, ánh mắt của những loại về phía chiến thắng. Ánh mắt đó, giống hệt cái cách Thiệu Vũ Khiêm An Niệm Niệm .
Tuy nhiên, nếu xét kỹ vẫn một chút khác biệt. Kẻ thất bại luôn mang theo sự yếu thế; trong ánh mắt thắng cuộc sự ngưỡng mộ, đôi khi còn là sự cổ vũ cho chính bản .
ánh mắt Thiệu Vũ Khiêm mang theo một sự kiêu ngạo, khiến cái dành cho An Niệm Niệm càng thêm sắc lạnh.
Thiệu Vũ Khiêm đổi sắc mặt liên tục. Rõ ràng Lục Yên Yên lớn tuổi, chỉ hơn vài tuổi, nhưng khi mặt cô, đột nhiên cảm giác như thứ đều thấu.
Lục Yên Yên bằng ánh mắt đầy thăm dò. Sắc mặt cứng , lén liếc An Niệm Niệm, vẫn đang cúi đầu im lặng.
Đột nhiên, Thiệu Vũ Khiêm dường như nghĩ điều gì đó, gương mặt lập tức khôi phục vẻ trầm tĩnh ban đầu, mỉm Lục Yên Yên, rành mạch từng chữ: "Có thể là... vì em thích Niệm Niệm ạ!"
"Cái gì?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-431.html.]
Các khách mời, sinh viên và nhân viên công tác xung quanh đều kinh ngạc về phía Thiệu Vũ Khiêm, ngay cả Thiệu Hưng Bang cũng nheo mắt .
Thiệu Vũ Khiêm tự tin ngẩng đầu, nhún vai: "Chị Yên Yên, đây chẳng là chuyện hết sức bình thường ? Niệm Niệm xinh , thành tích giỏi giang. Một cô gái ưu tú như , em thể thích cô chứ?"
An Niệm Niệm ngước mắt lên, kinh ngạc . Hốc mắt cô rưng rưng, cánh môi c.ắ.n chặt.
Lục Yên Yên im lặng. Cô quả thực ngờ đưa câu trả lời .
Các sinh viên xung quanh lập tức nhao nhao lên, vây lấy hai , trêu chọc về mối quan hệ của họ. "Thảo nào nhóc lúc nào cũng kè kè bên cạnh An Niệm Niệm!" " , An Niệm Niệm xinh thế cơ mà, ngay từ khi nhập học bình chọn là hoa khôi trường !" "Tớ cứ nghĩ lo lắng vì thành tích của Niệm Niệm quá nên cảm giác nguy cơ, hóa là thích ?..."
Giang Minh Khải đút một tay túi quần, dựa gốc đại thụ trong khu nghỉ ngơi, ánh mắt chuyển sang Thiệu Hưng Bang, vẫn im lặng bên cạnh Lâm Trà: "Thầy Thiệu vẻ quan tâm đến chuyện con yêu sớm nhỉ?"
Thiệu Hưng Bang gượng gạo nở một nụ cứng nhắc, rõ là đang trả lời Giang Minh Khải tự trấn an : "Yêu sớm thì chứ, gia đình chúng theo lối giáo d.ụ.c tự do, chỉ cần... chỉ cần Vũ Khiêm gây rắc rối gì lớn là ."
"Được , thời gian nghỉ giải lao hết!" Liễu Minh Khiêm vỗ tay hiệu với nhân viên công tác và các sinh viên: "Chúng tiếp tục thôi."
Mọi lập tức trở nên nghiêm túc, nhanh chóng trở về vị trí, chính thức bắt đầu phim.
Nhờ Liễu Minh Khiêm và Lâm Trà giảng giải và thị phạm từ , quá trình đó trở nên thuận lợi hơn nhiều. Bất kể là thái độ tâm lý nhân vật, các sinh viên đều nắm bắt và thể hiện .
Nhân vật khó nhất trong đoạn phim ngắn vốn dĩ là vai diễn của An Niệm Niệm - bắt nạt, với sự chuyển biến cảm xúc phức tạp nhất, từ nạn nhân đến cứu rỗi.