Vu Kiêu hoảng hốt thanh minh, ăn lắp bắp: "Vừa rõ hiệu lệnh bắt đầu! Cơ bản là sẵn sàng! Ván tính!"
Mọi xung quanh đều liếc xéo Vu Kiêu, vẻ mặt trào phúng rõ rệt. Thua thì nhận , còn đổ chuẩn ? là thua mà phục!
quả thực, Vu Kiêu thể chấp nhận thất bại .
Chu Trạch Hủ im lặng, Vu Kiêu sang Tôn Thiên Thiên. Sau khi nhận cái gật đầu ngầm của cô, mới mở lời:
"Vậy, nữa nhé?"
"Hả!" Vu Kiêu gật đầu nặng nề, nghiến răng: "Làm ! Nhất định !"
Mặc dù việc thách đấu hề vẻ vang chút nào, nhưng nếu để chuyện thể thắng nổi một Idol yếu ớt lộ ngoài, sẽ càng tin chắc cơ bắp của là đồ giả! Cho nên vì tương lai sự nghiệp, buộc đấu . Lần , tuyệt đối để Chu Trạch Hủ cơ hội!
...
Lại thêm một tiếng "BỐP" nặng nề vang lên. Chu Trạch Hủ dễ dàng vật ngã tay Vu Kiêu!
Chu Trạch Hủ: '...'
Cậu cũng ngờ lực tay của mạnh đến mức đó.
Chu Trạch Hủ gãi gãi gáy, hỏi một cách vô cùng chân thành: “Thầy Vu... hình như ăn cơm thì ?”
Lời khiến Vu Kiêu càng thêm bẽ mặt.
Anh thể tin nổi cánh tay đè rạp bàn, mặt đỏ bừng. Sao thể chứ?
Mặc dù cơ bụng là hàng giả, nhưng cũng tập thể hình mà. Sao thể bại tay thằng nhóc “mặt búng sữa” Chu Trạch Hủ ?!
Quên khuấy mất là ai !
Lâm Trà xích trong đám , cổ vũ cho Chu Trạch Hủ, thầm giẫm đạp Vu Kiêu thương tiếc trong lòng.
"Chắc Vu Kiêu quên mất cơ bụng của là hàng thẩm mỹ hả? Mấy cơ bắp khác chẳng qua cũng chỉ nhờ bột protein mới tập luyện ."
"Còn Chu Trạch Hủ là main dancer của nhóm nhạc nam, động tác xoay ngược bằng một tay của đỉnh cỡ nào cơ chứ! Cậu thậm chí còn thể bật lộn ngược cả một bài nhảy! Hơn nữa, cơ bụng sáu múi của là hàng thật giá thật, hề dựa bột protein phẫu thuật chỉnh hình. Rốt cuộc Vu Kiêu lấy tự tin mà nghĩ rằng thể thắng Chu Trạch Hủ chỉ bằng một vật tay cơ chứ?"
Tôn Thiên Thiên im lặng , nhưng khóe môi cong lên thành nụ đầy ẩn ý.
Hiện tại Chu Trạch Hủ là tiêu chuẩn của thần tượng tuyến một, là đối tượng trọng điểm công ty bồi dưỡng.
Cô rõ thực lực của Chu Trạch Hủ ở . Đương nhiên, nếu cơ bắp của Vu Kiêu là hàng thật thì chắc chắn Chu Trạch Hủ ưu thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-410.html.]
Lâm Trà là hàng giả ?
Hiện trường trộm, cũng mỉa mai.
Chỉ Vu Kiêu là hổ, phẫn nộ, cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Hà Tinh Tinh cũng thoải mái chút nào.
Cô nhíu chặt mày, năm ngón tay siết chặt mép váy hội, gần như kéo đứt cả lớp ren mỏng manh.
Cô nên chê bai Vu Kiêu.
Dù Vu Kiêu cũng là chồng , bản cô vốn dĩ cũng chỉ dáng bình thường, nhan sắc bình thường, vốn dĩ cũng xứng với Vu Kiêu.
Cho dù những thứ hào nhoáng của Vu Kiêu đều là giả, cô cũng nên yêu cầu quá nhiều. dù , trong lòng Hà Tinh Tinh vẫn ngừng dấy lên một ý niệm.
Bỏ qua những thứ hào nhoáng đó, Vu Kiêu rốt cuộc còn gì?
Dường như giữa cô và Vu Kiêu còn tồn tại khái niệm xứng xứng nữa.
Có lẽ, rời xa Vu Kiêu, cô thể tìm một hơn?
Hà Tinh Tinh ý nghĩ táo bạo của cho hoảng sợ, vội vàng lắc lắc đầu.
Cô đang nghĩ cái gì !
Vu Kiêu chính là yêu nhất! Trừ Vu Kiêu , cô thể nào tìm đàn ông nào hơn!
Vu Kiêu hy sinh nhiều thứ vì cô!
Hẳn là cô nên tôn trọng và giúp đỡ Vu Kiêu hơn bất kỳ ai khác mới !
Hà Tinh Tinh hít sâu một , nhẹ nhàng xoa cánh tay đang đau nhức của Vu Kiêu, dịu dàng an ủi: “Anh Kiêu, chứ?”
Cơ bắp cánh tay Vu Kiêu đau nhói, nhưng vẫn cố kìm nén, đó nặn một nụ gượng gạo, với Chu Trạch Hủ:
“Người trẻ tuổi thật , đầy nhiệt huyết!”
Dù cũng lớn hơn mười tuổi mà?
Thể lực yếu một chút cũng là chuyện bình thường!
“Ha, hết trò lấy tuổi tác tấm khiên cứu vãn lòng tự trọng ?”