Giọng nhỏ nhẹ của Lục Yên Yên chợt vang lên. Mọi ngẩng đầu, thấy cô bé đang chỉ tay giữa bàn dài, nơi hơn chục lọ thực phẩm chức năng bày la liệt.
Trên vỏ ngoài của lọ t.h.u.ố.c còn in rõ hình ảnh của Hoa Cảnh.
Người đại diện cho loại TPCN chính là Hoa Cảnh, và ông chủ nó cũng là Hoa Cảnh.
Các khách mời: ...
Chuyện ...
Uống TPCN của khác sản xuất mà liệt dương thì còn chấp nhận . uống TPCN do chính sản xuất mà vẫn liệt dương, thì rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?
Cố Kim Huy thấy cảnh , sắc mặt lập tức trở nên tái mét, đột nhiên cảm thấy buồn nôn, chỉ nôn hết t.h.u.ố.c bổ uống sáng nay ngoài.
Lục Thi Tình chú ý đến phản ứng của , khinh miệt Cố Kim Huy: "Anh dùng thứ ?”
Cố Kim Huy giật kinh hãi, vội vàng lắp bắp: "Sao, thể! Sức khỏe , gì cần đến mấy cái thứ !"
Lục Thi Tình khẩy: "Tốt nhất là thế!"
Cố Kim Huy gượng , vội vàng giải thích rằng tập thể d.ụ.c thường xuyên nên cần dùng thuốc. Lục Thi Tình tiếp tục truy vấn, sang trò chuyện với Lục Yên Yên.
Bà đầu , Cố Kim Huy lập tức gọi điện đặt lịch hẹn khám sức khỏe với bác sĩ riêng cuối tuần.
Nếu thực phẩm chức năng tác dụng thì vẫn chấp nhận , nhưng uống “tịt” luôn thì ? Chẳng thể diện đàn ông của ông sẽ sụp đổ !...
Trong các khách mời, sắc mặt Cố Kim Huy tái mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-284.html.]
Bên , Hoa Cảnh cũng chẳng khá khẩm hơn. Mồ hôi lạnh túa khi bắt gặp ánh mắt trêu chọc từ . Sao t.h.u.ố.c bổ của vấn đề cơ chứ? Mình vẫn dùng thường xuyên mà... Nếu mà “xịt” thì chắc chắn do nguyên nhân khác! Chắc chắn là thế!
Trợ lý dẫn bệnh nhân mới tới. Hoa Cảnh mất tập trung, chỉ chú tâm lắng suy nghĩ của Lâm Trà.
(Lâm Trà nghĩ): "Nếu dịp, nhắc tên bác sĩ Hoa mới . Hừm, cái t.h.u.ố.c bổ rõ ràng vấn đề, lên chỉ là chuyện nhỏ, nghiêm trọng là c.h.ế.t đấy!"
C.h.ế.t ư? Hoa Cảnh kinh hãi.
Bệnh nhân tái nhợt mặt mày đang mặt cũng sợ hãi: "Bác sĩ, đang gì ! ... uống t.h.u.ố.c của sẽ c.h.ế.t ?"
Trùng hợp, lúc trợ lý mang t.h.u.ố.c tới, bệnh nhân đang hỏi về tác dụng phụ.
Hoa Cảnh vội vàng xin , nhưng bối rối đến mức thể nhớ nổi triệu chứng của bệnh nhân mặt là gì. May mắn , trợ lý chuẩn sẵn những tấm thẻ ghi câu trả lời. Hoa Cảnh lắp bắp : "Xin , xin , nhầm. À, chỉ ung thư thôi, uống t.h.u.ố.c sẽ c.h.ế.t ..."
Nghe xong câu đó, sắc mặt bệnh nhân càng trắng bệch hơn. "... thật sự ung thư ?"
Hoa Cảnh hoảng loạn, những tấm thẻ trong tay rơi lả tả: "Máu trong phân? Bệnh Alzheimer? Đột quỵ? Cao huyết áp?"
Bệnh nhân sợ đến mức mặt tái mét, gần như thể vững.
Một vài dân làng xầm xì bàn tán: "Lão Vương chỉ cảm thôi mà? Sao chẩn đoán ung thư?" "Nào là m.á.u trong phân, Alzheimer, đột quỵ?" "Chẳng lẽ đây là lang băm? Rốt cuộc đang cái trò gì !"
(Lâm Trà nghĩ): "Ha, bởi vì những tấm thẻ ghi lời thoại của Bác sĩ Hoa gió thổi bay loạn xạ! Anh phân biệt là bệnh nhân thật, là diễn viên quần chúng đang đóng bệnh!"
Lâm Trà (vui sướng tột độ): "Ha ha, ai ngờ một nửa đây là do bác sĩ Hoa thuê tới để đóng kịch lừa đảo, hòng duy trì cái danh thần y chứ? Anh cũng liều thật đấy!" " vì thể thuê hết, nên mới vài bệnh nhân cảm cúm thật trộn , kết quả là lầm lẫn lung tung!"
Trạng thái tâm lý của Hoa Cảnh vốn dĩ luôn vững vàng. Nếu , chẳng dám mở phòng khám trực tiếp để khoa trương khi chỉ mới dăm ba cuốn tiểu thuyết thần y. đây là đầu tiên vạch trần công khai, khiến Hoa Cảnh ngày càng kinh hoảng.