Người chồng uống rượu ngày càng nhiều, thậm chí say khướt cả ngày. Cứ thấy Hoàng Oanh là bới móc đủ điều, còn xông đ.á.n.h cô để trút giận.
Hoàng Oanh cô thể cứ để chuyện tiếp diễn như thế . Nó giống hệt như mong hủy diệt tên viện trưởng cô nhi viện năm nào. Nếu kẻ tiêu diệt cô, thì cô hủy diệt đối phương !
Sau một bạo hành tàn nhẫn, Hoàng Oanh nghiến răng tay sát hại chồng khi đang say rượu ngủ. Cô đ.â.m từng nhát d.a.o một tim , chỉ khi đó, Hoàng Oanh mới cảm nhận niềm khoái cảm giải thoát tuôn trào, đầm đìa như máu.
Từ nay về , sẽ còn ai bắt nạt cô nữa. Cũng sẽ còn ai đạp con cô nữa.
Sau khi g.i.ế.c chồng, Hoàng Oanh bắt đầu lên kế hoạch che giấu tội ác. Cách nhất là biến vụ án thành hành động tự vệ khi bạo lực gia đình, rằng cô lỡ tay g.i.ế.c chồng. Khi đó, cô thể đẩy bộ trách nhiệm về phía .
Hoàng Oanh hề ngờ tới, đúng hôm đó, Tống Dật Thần bất ngờ tới nhà tìm cô.
Sau khi rời khỏi cô nhi viện, quỹ đạo cuộc đời của Tống Dật Thần rẽ sang một hướng khác so với Hoàng Oanh.
Nếu Hoàng Oanh gặp gã chồng cặn bã , cô hẳn một tương lai tươi sáng khi nghiệp đại học. Tống Dật Thần và Tống Thanh Phong là những học giỏi. Hai em từng xảy xô xát với bạn học vì trêu chọc là những đứa con hoang cha , và đuổi khỏi trường.
Cuộc sống của họ từ đó rối tinh rối mù. Hai em dứt khoát rời khỏi cô nhi viện sớm, học nữa, trở thành những kẻ bụi đời lang thang đây đó. Tương lai của họ lẽ cũng sẽ chỉ như , lăn lộn trôi qua ngày qua ngày khác.
Biết tin Hoàng Oanh m.a.n.g t.h.a.i qua Weibo, Tống Dật Thần vốn định đến để chúc mừng. khi bước phòng, thứ đập mắt là một đàn ông sàn nhà, m.á.u tươi đầm đìa.
Tống Dật Thần những vết thương Hoàng Oanh, nhanh chóng hiểu chuyện.
“ sẽ ...” Hoàng Oanh ôm bụng bầu tám tháng, lẩm bẩm tự trấn an. “... chỉ là phòng vệ chính đáng, chỉ là phòng vệ chính đáng thôi!”
Tống Dật Thần lăn lộn trong giới giang hồ nhiều năm, chỉ cần liếc mắt nhận thể đàn ông m.á.u thịt be bét, đ.â.m mười mấy nhát d.a.o thì thể nông nỗi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-270.html.]
“Cảnh sát sẽ tin .” Tống Dật Thần lạnh lùng kết luận.
Hoàng Oanh xong, hai chân mềm nhũn, ngã khụy xuống đất.
Tống Dật Thần , cảnh sát thể chứ? Cô quá ngây thơ . Mười năm , đối mặt với viện trưởng độc ác, cô ngây thơ. Mười năm , đối mặt với chồng vũ phu, cô vẫn ngây thơ như thế.
Suốt bao năm qua, cô nỗ lực hết : học tập chăm chỉ, luôn cố gắng vươn lên, trở thành đứa trẻ ưu tú nhất trong cô nhi viện. Thế nhưng, dù cô cố gắng đến , cuối cùng cô vẫn ai nhận nuôi.
Sau , cô tự lực cánh sinh, thi đỗ đại học Hải Thị, tấm bằng , thậm chí còn tìm một công việc định. Cô lẽ một tương lai tươi sáng, lẽ một gia đình đúng nghĩa... rốt cuộc, tất cả đều tan biến. Công sức bấy lâu nay, giờ chỉ còn là một trò đùa dai.
Hoàng Oanh cảm thấy thế giới của chìm bóng đêm vĩnh cửu. Trước từng ánh sáng, cũng chẳng thể sáng lên nữa.
“Cậu còn mấy tháng nữa thì sinh?”
Bên tai cô, giọng Tống Dật Thần chợt vang lên.
“Hai tháng.” Giọng Hoàng Oanh đầy bi thương. “Bác sĩ hai tháng nữa. , con chắc chắn sẽ đưa đến cô nhi viện thôi? chỉ mong bé con đừng giống chúng , đừng gặp một cô nhi viện độc ác như thế.”
Hoàng Oanh cúi đầu, xoa nhẹ chiếc bụng.
Cô từng ảo tưởng vô , rằng sẽ trở thành một , mang cho con một tương lai hạnh phúc... cuối cùng, đứa bé vẫn sẽ giống cô, chỉ thể lớn lên trong cô nhi viện.
Tống Dật Thần và Hoàng Oanh thêm lời nào nữa, căn phòng chìm sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.