Chu Trạch Hủ liếc lão tổng giám đốc, châm chọc: "Đại ca, đồng hồ của cũng đấy, nhưng mà... nó kim giây ?"
Lão tổng giám đốc: "Hả?"
Lão tổng giám đốc hùng hồn mắng chửi: "Đồng hồ hàng hiệu xịn thì gì kim giây!"
Chu Trạch Hủ: (Cạn lời)...
thấy Chu Trạch Hủ là "mỹ nhân" duy nhất trong đám —dáng tuy cao ráo nhưng nước da trắng trẻo non mềm, nhan sắc cũng tồi—sắc tâm của lão tổng giám đốc bỗng trỗi dậy. Giọng điệu của ông dịu dàng hơn hẳn.
"Em gái, đợi em gia nhập tổ chức của bọn , nếu em thể hiện sẽ tặng em một chiếc!"
Nói , lão tổng giám đốc còn tiện tay bóp m.ô.n.g Chu Trạch Hủ! Cái xúc cảm bất ngờ khiến mắt ông sáng rực lên: Nhìn thì gầy gò, ai dè đầy đặn thế !
Chu Trạch Hủ: !!!
Lão già háo sắc dám sờ m.ô.n.g ông đây !!!
Thậm chí, đối phương còn vẻ thích thú... và bóp thêm một cái nữa!
Chu Trạch Hủ sắp nổi điên !!! Cậu hét toáng lên.
"Bà cụ" Giang Minh Khải bên cạnh vội nắm c.h.ặ.t t.a.y , thấp giọng trấn an: "Huynh ! Nhịn xuống! Phải nhịn xuống!"
Giang Minh Khải nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Trạch Hủ đến mức thể cũng run lên bần bật.
Lão tổng giám đốc chằm chằm "bà Giang" đang run rẩy, bỗng cảm thấy dáng của bà lão cũng vô cùng "ngon lành"!
Ma xui quỷ khiến thế nào, ông bóp m.ô.n.g Giang Minh Khải một cái! "Woah! Lớn thật! Mềm quá! là hàng ngon!"
Giang Minh Khải: !!! Để g.i.ế.c c.h.ế.t cái lão già đồi bại !!!
Giang Minh Khải nhảy dựng lên, vung nắm đ.ấ.m đ.á.n.h thẳng về phía lão tổng giám đốc, may mà Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri kịp thời xông đè .
Lão tổng giám đốc đầu , Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri lập tức vỗ m.ô.n.g Giang Minh Khải, thì thầm trấn an:
"Ông bảo m.ô.n.g lớn là khen đó!"
"Mông lớn thì dễ đẻ con mà!"
Giang Minh Khải: (Đã hóa đá)...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-218.html.]
" đang là một bà lão còng lưng, sinh một quả bóng bàn thì !"
Ôn Vãn Ngưng nhanh chóng can ngăn hai bên, cố tình chuyển hướng đề tài để thu hút sự chú ý của lão tổng giám đốc: "Nếu đây là công trình quốc gia, chủ yếu là những gì ạ?"
Lão tổng giám đốc vẻ bí hiểm: "Công trình trọng điểm quốc gia thì đều là những hạng mục tuyệt mật, thể chi tiết cho các !
Có điều, chắc chắn đó là những dự án lợi cho quốc gia, đại loại như xây dựng đường sắt cao tốc, xây dựng đường cao tốc... Sau khi thành, quốc gia sẽ hình thức hồi báo xứng đáng cho chúng ."
Đám đông khác , nhao nhao gật đầu đồng tình.
"Nghe đáng tin cậy ghê!"
"Xây dựng đường sắt cao tốc và đường cao tốc đều là công trình lợi nước lợi dân cơ mà!"
"Nghe đến đây cũng động lòng , vốn định về nhà bàn bạc với , giờ thì sẽ ngân hàng rút tiền đầu tư luôn đây..."
"Thật sự đáng tin ?" Lâm Trà tung một câu chất vấn chí mạng: "Chỗ chúng ở đây chỉ hơn một trăm , góp nhiều nhất cũng chỉ hơn bảy triệu tệ, liệu tiền đó thể xây đường sắt cao tốc và đường cao tốc ?"
Lục Yên Yên cũng bổ sung thêm:
"Huống hồ, trả lợi nhuận sáu mươi nghìn tệ cho một dự án đầu tư mười triệu tệ, quốc gia ngốc ?"
Lão tổng giám đốc nghẹn lời.
Cái đám mà phiền phức thế , đầu tư thì thôi , còn cứ luôn miệng phá đám ông là !
Đám đông xung quanh hai " trai" , bắt đầu xì xào bàn tán:
"Hình như bảy triệu tệ cái trò trống gì thật... thằng Hổ nhà bảo, công trình quốc gia động một chút là trăm tỷ cơ đấy!"
Tỷ suất lợi nhuận sáu mươi nghìn phần trăm (60,000%) cho khoản đầu tư mười triệu đồng... quả thật là quá mức tưởng tượng... gần như trúng độc đắc !
Mồ hôi lấm tấm trán gã tổng giám đốc, run rẩy dùng khăn tay lau . Hắn đang cố nghĩ xem còn từ ngữ hoa mỹ nào để tiếp tục lừa gạt, thì đúng lúc , cửa nhà xưởng vang lên tiếng ồn ào. Một đoàn gồm nhân viên công tác mặc đồng phục, vai vác máy phim chuyên nghiệp tiến .
Giữa đám đông, lớn tiếng reo lên:
“Kia chẳng là ê-kíp của chương trình ‘Cuộc sống thư giãn’ ?
Tổng giám đốc cô chủ Lục cũng đầu tư dự án của chúng , xem là thật !
Tập đoàn Lục gia rót vốn, chứng tỏ công trình cực kỳ đáng tin cậy!”