"Chính vì nó c.h.ế.t, con mới cơ hội! Nếu nó c.h.ế.t, thì gì đến lượt con?"
Ba Ngụy hừ lạnh một tiếng, khịt mũi coi thường đứa con gái ngu dốt, nhưng vẫn kiên nhẫn đỡ Ngụy Tâm Di dậy: "Đừng quên, con khuôn mặt giống Tâm Di như đúc!"
Đối với một khuôn mặt giống hệt thương mất, đàn ông chút cảm tình là chuyện thường tình, nếu thì gì khái niệm thế tồn tại?
Ba Ngụy lạnh: "Lục Ngôn Triệt cần yêu con, yêu khuôn mặt của con là đủ !"
Ngụy Tâm Di run lẩy bẩy. Cô tin Lục Ngôn Triệt thật sự vì gương mặt mà động lòng. ba Ngụy ép buộc quá, Ngụy Tâm Di hết cách, đành run rẩy lấy điện thoại gọi cho Lục Ngôn Triệt.
Cô vốn nghĩ sẽ bắt máy.
tiếng "tút" quen thuộc chỉ kéo dài một lát, đầu dây bên nhấc máy.
"Anh Ngôn Triệt..."
Giọng Ngụy Tâm Di nghẹn , run rẩy nức nở: "Em xứng đáng, em em nên giấu , nên lừa dối . Em nhất thời quỷ ám, em xứng đáng..."
Cô tuyệt vọng cầu xin: "Anh Ngôn Triệt, thể giúp em ? Nếu , Ngụy gia coi như xong , em coi như xong đời ! Em cầu xin ..."
Ngụy Tâm Di đến mức vô cùng cảm động, nước mắt tuôn rơi lã chã. đối diện, Lục Ngôn Triệt vẫn trầm mặc, trả lời.
Trái tim Ngụy Tâm Di từng chút từng chút chìm xuống đáy. Khuôn mặt của cô giống Ngụy Tâm Di thì ích lợi gì chứ? Không đàn ông nào cũng nông cạn như ba cô , chỉ mặt là đủ ?
"Cô mở cửa sổ xem."
Giọng của Lục Ngôn Triệt đột nhiên truyền đến qua điện thoại, vẫn dịu dàng, dễ như , hệt như làn gió ấm áp của ngày xuân, xua tan cả mùa đông giá lạnh. Ngụy Tâm Di ngây , tự chủ bước đến cửa sổ, run rẩy mở cánh cửa .
Bên ngoài tối đen như mực, bóng đêm m.ô.n.g lung. Ánh trăng và các vì đều ẩn , chỉ ánh đèn hoa viên lờ mờ chiếu sáng, soi rõ bóng dáng đàn ông cao gầy. Anh dường như đội mưa đội gió, mệt mỏi suốt quãng đường dài, cuối mắt mang theo vẻ mệt mỏi nhàn nhạt.
Anh Ngụy Tâm Di, ôn tồn nở nụ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-113.html.]
"Tâm Di, đến ..."
Ngụy Tâm Di bối rối. Cô ngơ ngác Lục Ngôn Triệt, nhất thời quên cả việc mở cửa cho .
Cuối cùng, ba Ngụy vội vàng chạy đến cửa sổ, thấy Lục Ngôn Triệt bên ngoài, ông mừng rỡ cuống quýt đón biệt thự.
Ba Ngụy gì với Lục Ngôn Triệt, Ngụy Tâm Di còn nhớ rõ nữa. Sau một hồi xã giao, rốt cuộc cũng trở chuyện chính.
Lục Ngôn Triệt lên tiếng: "Bác, cháu thể giúp bác."
Ba Ngụy cực kỳ sốt ruột: "Lục tổng, ... đồng ý đầu tư cho Ngụy gia ? Vậy thì quá! Chỉ cần Lục gia đầu tư, công ty của nhất định thể cải tử sinh!"
Lục Ngôn Triệt lắc đầu: "Đầu tư cũng thể vãn hồi giá cổ phiếu của Ngụy gia ngay lúc . Việc cấp bách là rửa sạch tin tức tiêu cực, định niềm tin của thị trường. Thực , cháu một biện pháp hơn."
Ba Ngụy nóng lòng hỏi: "Biện pháp gì?"
Lục Ngôn Triệt sang Ngụy Tâm Di, chậm rãi hai từ, dứt khoát và lạnh lùng: "Kết hôn."
Tâm Di, nếu em kết hôn với , bộ nhà họ Lục sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho em. Chúng sẽ xử lý khủng hoảng truyền thông, và các cổ đông, khi thấy nhà họ Lục , sẽ lấy niềm tin. Đây là giải pháp nhất để cứu vãn tất cả lúc .
Ngụy Tâm Di ngây dại, đầu óc cô cuồng.
Cô thậm chí nghĩ tai vấn đề .
Lục Ngôn Triệt thật sự đồng ý kết hôn với cô ?
Sau khi sự thật... Lục Ngôn Triệt vẫn còn tình cảm với cô ?
Ngụy Tâm Di lắp bắp: em Ngụy Tâm Di thật...