Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 262

Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:19:16
Lượt xem: 4

Nghe vậy, Mộ Dung Thư nhìn về phía Mộ Dung Lan, nàng có cảm giác Mộ Dung Lan rất nóng lòng, tuy rằng không biết vì sao, nhưng nàng vẫn ôn hòa trả lời:

– Đúng vậy, vì trong kinh có việc, ta đành ở Triệu gia đợi hơn một tháng. Về phần Bình Thành, đất đai mênh mông, có núi có sông, có thể nói là tiên cảnh nhân gian, nhưng không phồn hoa như kinh thành. Riêng Triệu gia, cũng không khác phủ tướng quân là mấy. Thật ra ta thấy kiến trúc của rất nhiều trạch viện đều khá giống nhau.

Mộ Dung Lan nhìn Mộ Dung Thư không chớp mắt, không bỏ sót chữ nào của nàng. Tuy Mộ Dung Thư cũng không nói tới chuyện mà nàng muốn nghe đó, nhưng nàng vẫn không tự chủ được muốn biết càng nhiều.

Mà Mộ Dung Nguyệt từng gặp qua Triệu Sơ trong nhà giam, lúc ấy nàng còn chưa trải đời nên vừa nhìn thấy Triệu Sơ đã động lòng. Nhưng sau khi trải qua nhiều biến cố như vậy, phần mê luyến không thực tế trước kia của nàng cũng theo đó mà phai nhạt. Vì vậy, khi nghe nhắc đến Triệu gia nàng cũng không có nhiều cảm xúc.

– Thì ra là thế, vương phi chịu khổ rồi. Nhưng hiện tại vương gia đối xử với tỷ tỷ bằng cả tấm chân tình, người trong kinh thành ai cũng biết. Sau này chắc chắn vương phi sẽ thật hạnh phúc. Như thế mẫu thân ở dưới cửu tuyền cũng được an ủi.

Mộ Dung Lan thu hồi cô đơn trong lòng, ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Dung Thư, thản nhiên nói.

– Thế sự vô thường, một năm trước ai có thể ngờ phủ tướng quân sẽ phát sinh biến cố như thế, hiện tại đã là vật còn người mất. Ta hâm mộ nhất là vương phi, đời này nếu ta có thể hạnh phúc bằng một nửa vương phi, như vậy cũng đã thỏa mãn.

Vẻ mặt Mộ Dung Nguyệt chân thành, nàng thật sự hâm mộ Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư nhìn hai người đã có sự khác biệt rất lớn so với trước kia, con ngươi đen loé loé, bỗng nhiên có chút không biết nên nói cái gì. Nếu là khuyên bảo, có lẽ ở trong mắt các nàng là trào phúng, họ không cần sự đồng tình đó. Nếu là không cố kỵ gì thoải mái tán gẫu, có vẻ như đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng nghĩ các nàng không có chuyện gì có thể nói. Nàng quay đầu nhìn về phía Hồng Lăng:

– Hồng Lăng, nước trà lạnh, đổi bình khác đi.

Mộ Dung Lan che giấu phần buồn bã mất mát trong lòng ngày càng rõ ràng kia, trong lòng cười khổ. Bỗng nhiên lại ngẩng đầu, nhìn thấy trên trán Mộ Dung Thư vẻ như có chút u sầu, liền nghĩ tới tin đồn đang truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ hôm nay ở kinh thành.

– Ngày hôm nay trong kinh có đồn đãi, nói là Nam Cương công chúa ở ngoài cửa vương phủ gây chuyện, muốn vương phi tự thỉnh hạ đường, rồi nàng ta sẽ thỉnh cầu hoàng đế để nàng cùng Nam Dương Vương hoà thân. Lúc nghe nói, trong lòng ta cùng Ngũ muội thật sự kinh nghi. Nam Cương công chúa kia tuy rằng thân phận là công chúa, nhưng ở Đại Hoa quốc chúng ta sao nàng có thể kiêu ngạo như thế? Cho dù là hòa thân, cũng nên thương nghị cùng Hoàng Thượng, sao lại đến quấy rầy vương phi?

– Trước đây thường nghe nói cuộc sống dân Nam Cương không có luân thường đạo lý. Cha mẹ và con cái, anh chị em, vua tôi đều nổi tiếng dâm loàn. Dưới váy Nam Cương công chúa nhất định có không ít đám đàn ông tâng bốc, còn lấy số đó mà kiêu ngạo. Người từng gặp qua Nam Cương công chúa không phải đều nói nàng ta cực kì xinh đẹp sao?

Mộ Dung Nguyệt trong giọng nói lộ hết trào phúng, bỗng nhiên lại nghĩ tới những chuyện bản thân đã trải qua trong mấy tháng này, hiện thời nàng cùng Nam Cương công chúa kia có gì khác nhau đâu? Không khỏi lại hạ mí mắt, giấu đi đau đớn trong lòng.

Mộ Dung Thư như không phát hiện sự thay đổi của Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt, vẫn bình thản tự nhiên nhìn các nàng, cười nói:

– Phong tục ở mỗi quốc gia đều không giống nhau. Nàng ta muốn gả cho vương gia, đương nhiên phải sử dụng chút thủ đoạn.

Thế nhưng, nàng vẫn luôn nghĩ, có lẽ sau lưng Nam Cương công chúa có quân sư bày mưu tính kế, người này là ai? Hoặc có lẽ, chính là nàng đã nghĩ nhiều.

– Vương phi nói đúng lắm, chỉ e nàng ta muốn tất cả mọi người đều biết, khiến dân chúng toàn kinh thành biết người nàng ngưỡng mộ trong lòng chính là Nam Dương Vương. Thế nhưng, Nam Dương Vương lại khinh thường không hề chú ý đến nàng ta. Ta nghĩ, mong muốn của nàng ta đã rơi vào vô vọng.

Mộ Dung Lan luôn luôn tương đối có tâm cơ, chẳng được bao lâu đã nhìn thấu ý đồ của Nam Cương công chúa. Đây cũng là điểm mấu chốt khiến nàng trở thành hoa khôi danh chấn một phương trong khoảng thời gian lưu lạc phong trần ngắn ngủi trước đây.

Mộ Dung Thư cười nhẹ. Mộ Dung Lan quả thật huệ chất lan tâm, nhưng vận mệnh trêu ngươi, một khi nắm bắt không được sẽ bị lạc phương hướng.

– Việc này chúng ta không cần lo lắng, cứ để mấy nam nhân đi xử lý đi. Sau này có thời gian Tứ muội Ngũ muội có thể đến trò chuyện với ta. Thường ngày ta cũng khá nhàm chán, người có thể nói chuyện cũng chỉ có nha đầu Hồng Lăng kia.

– Được! Sau này có thời gian bọn muội sẽ tới.

Mộ Dung Nguyệt lập tức đáp.

Mộ Dung Lan thần sắc nhàn nhạt, đây bất quá là lời khách sáo mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-262.html.]

– Nhị đệ, Tam đệ khỏe cả chứ?

Mộ Dung Thư bỗng nhiên lại nghĩ đến Mộ Dung Nhiên và Mộ Dung Ngạn, thời gian hai người họ lưu lạc tới Nam Cương chắc là ăn không ít đau khổ.

– Hiện nay Nhị ca là thiếu tướng quân thường xuyên ra vào triều đình, mỗi ngày vội vã không thấy được bóng người. Tam ca là quan văn, mỗi ngày cũng không quá bận bịu. Có điều từ khi trở về từ Nam Cương, Nhị ca, Tam ca ngày càng trầm mặc. Nhưng đối với ta và Tứ tỷ đều vô cùng tốt. Nhị ca nói chờ xong việc sẽ cùng Tam ca tới thỉnh an vương phi. Đúng rồi, Nhị ca sắp lấy vợ, là thứ nữ dòng chính của Hà đại nhân-học sĩ Hàn Lâm viện, nghe nói rất xinh đẹp, Nhị ca rất vừa lòng, tháng sau sẽ thành thân.

Trong lời nói của Mộ Dung Nguyệt lộ ra sự vui vẻ.

Mộ Dung Thư nghe nói cũng vui lây.

– Ồ? Ta đúng là giờ mới nghe. Không ngờ Nhị đệ cũng đã đến tuổi cưới vợ. Con gái của học sĩ Hàn Lâm viện, nhất định là nữ tử có tri thức hiểu lễ nghĩa, ôn nhu hiền thục. Nhị đệ thật có phúc.

– Đến hôn lễ của thiếu tướng quân, Thư Nhi cũng có thể quay về phủ tướng quân giúp đỡ.

Mấy người Mộ Dung Thư nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy Vũ Văn Mặc khoác y bào phục xanh đen, khuôn mặt tuấn tú uy nghiêm, trong con ngươi sâu thẳm tràn đầy bóng dáng Mộ Dung Thư, không coi ai ra gì, thâm tình dịu dàng như nước.

Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt nhìn về phía Vũ Văn Mặc, cũng hơi hơi kinh ngạc. Không ngờ chỉ sau mấy tháng không gặp, nguyên bản vô tình đối với Mộ Dung Thư như Vũ Văn Mặc lại cũng sẽ có một mặt ôn nhu như thế.

– Gia đã trở lại, sao không trở về phòng nghỉ ngơi một chút?

Vì có Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt ở đây, Mộ Dung Thư sửa lại xưng hô, cũng đứng dậy hành lễ với Vũ Văn Mặc. Vũ Văn Mặc lập tức đỡ nàng.

– Chuyện trong cung đã giải quyết xong, vừa hồi phủ bổn vương đã nghe nói công chúa Hàm Hương đến Vương phủ náo loạn gây phiền phức cho nàng.

Sau khi cùng Mộ Dung Thư ngồi xuống, Vũ Văn Mặc mới cười nhạt giải thích.

Mộ Dung Thư mỉm cười nói:

– Thần thiếp cũng chỉ coi như đang xem tuồng vui mà thôi.

Chẳng qua nhân vật chính của vở tuồng hôm nay có thân phận khá đặc thù mà thôi.

Thấy nàng như thế, Vũ Văn Mặc biết nàng vẫn chưa vì vậy mà phiền lòng bèn yên tâm.

– Vậy là tốt rồi.

Sự thân mật của hai người trong lúc đó làm cho Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt nhìn mà choáng váng. Tai nghe không bằng mắt thấy, Vũ Văn Mặc thật là đối Mộ Dung Thư có tâm. Mặc dù chỉ là đối thoại vô cùng đơn giản, nhưng trong đó sự quan tâm của Vũ Văn Mặc dành cho Mộ Dung Thư khá rõ ràng. Hai người thấy thế đồng thời rũ mắt. Đối với hai người, loại hạnh phúc này e là đã xa vời.

Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt thấy Vũ Văn Mặc đã trở lại bèn không ở lại làm bóng đèn, đứng dậy cáo từ. Mộ Dung Thư cũng không cố giữ, bảo Hồng Lăng tiễn.

Chờ hai người đi rồi, nàng cùng Vũ Văn Mặc trở về gian trong.

Lúc Mộ Dung Thư giúp Vũ Văn Mặc thay quần áo, hắn mở miệng nói:

– Chuyện công chúa Hàm Hương hôm nay không biết chừng mực đến vương phủ náo loạn đã bị Hoàng Thượng biết được, may mắn Thư Nhi không có tiếp kiến nàng, bằng không ngày sau muốn phủi sạch quan hệ e là phải tốn không ít công sức.

Mộ Dung Thư trả lời:

– Nàng làm ầm ĩ như vậy không phải chính là muốn mọi người đều biết sao? Nếu thật sự cho nàng vào vương phủ, bên ngoài sẽ bàn tán xôn xao. Huống hồ, cùng lắm nàng chỉ là một cô công chúa của Nam Cương, còn chưa có đủ khả năng làm cho chính phi của Nam Dương Vương Đại Hoa quốc hạ đường! Cho dù muốn đến cỡ nào, nàng cũng phải có bản lĩnh đó mới được!

Loading...