Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 254
Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:16:07
Lượt xem: 4
Nghe vậy, trong mắt Hoàng Thượng hiện lên sát khí. Quả nhiên là được một tấc lại muốn tiến một thước! Hắn lạnh lùng nói:
– Nàng là Nam Dương vương phi.
– Vương phi thì đã sao? Ta lần nữa đáp ứng, chỉ cần nàng gả cho quốc quân, Nam Cương quốc và Đại Hoa quốc trăm năm không chiến hỏa. Hơn nữa nàng không còn là Nam Dương vương phi, như vậy, công chúa của chúng ta sẽ có thể gả cho Nam Dương Vương làm chính phi! Như vậy không phải vẹn cả đôi đường sao?
Sứ thần Nam Cương to gan nói.
Lời này vừa nói ra, Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên đồng thời đại động sát khí, nếu hắn không phải là sứ thần Nam Cương không thể giết, bọn họ hiện tại chắc chắn chặt hắn thành tám khối quẳng cho chó săn! Cùng lúc đó, hai người hạ quyết định, lần hoà thân này không thành cũng chẳng sao! Nếu hai người họ cùng lãnh binh, chắc chắn san bằng Nam Cương!
Mộ Dung Thư sóng nước chẳng xao, trong mắt nàng thế nhưng có tươi cười, người hiểu nàng đều biết nụ cười này mang theo sự khinh thường. Nàng thật cao hứng, sứ thần Nam Cương thật là tự đào mộ chôn mình!
– Một khi đã như vậy, ngươi trở về nói với quốc quân Nam Cương quốc, chuyện hoà thân này không cần nữa.
Hoàng Thượng lạnh lùng nói. Cho dù tạm thời đồng ý hòa thân, từ trước tới nay Nam Cương vốn không giữ lời hứa, không hoà thân thì cũng vậy thôi! Thế nhưng, sứ thần Nam Cương tất nhiên sẽ không đồng ý, bọn họ có lẽ muốn hoà thân. Điều quan trọng nhất là, vua của một nước không thể mất lòng dân và sự trung thành của thần tử. Nếu mất lòng dân và sự tin tưởng của thần tử, như vậy tương đương với mất nước!
Quả nhiên, sứ thần Nam Cương nghe xong, biến sắc. Hiện tại Đại Hoa quốc chưa ổn, bọn họ muốn hòa thân, đương kim thánh thượng hẳn phải đồng ý, sao dám cự tuyệt? Mấy ngày trước thái độ của hắn cũng kiêu căng như vậy, khiến Hoàng thượng Đại Hoa quốc có chút kiêng kị, nhưng hôm nay, hắn chẳng qua chỉ đưa ra thêm một yêu cầu, hoàng thượng liền không đồng ý hòa thân?
Nhìn bộ dáng không thể tin của sứ thần Nam Cương, Mộ Dung Thư cười lạnh, kỳ thực lời này của Hoàng Thượng chẳng qua chỉ là phẫn nộ mà nói ra, hiện tại, đối với Đại Hoa quốc hoà thân là thế bắt buộc. Thế nhưng, chỉ cần đối tượng hòa thân không phải Vũ Văn Mặc là được.
Không khí lâm vào xấu hổ, sứ thần Nam Cương bỗng nhiên vô thố.
– Bổn vương khi nào đồng ý hoà thân cùng Nam Cương công chúa? Trong vương phủ đã có Nam Dương vương phi, ta quyết sẽ không cưới Nam Cương công chúa.
Thái độ Vũ Văn Mặc cũng kiêu căng ba phần.
Tạ Nguyên cười lạnh:
– Nam Cương công chúa thân phận thấp, sao có thể gả cho Nam Dương Vương làm phi? Khởi bẩm Hoàng Thượng, bản Hầu gia có một đề nghị, không bằng để Mộ Dung thiếu tướng quân hoà thân cùng Nam Cương công chúa đi, Mộ Dung thiếu tướng quân hiện tại còn chưa thành thân, hắn lại đại thắng trong trận chiến với Nam Cương quốc, vừa hay để cho Nam Cương công chúa làm thiếp đi.
Thiếu tướng quân ở Nam Cương cũng một thời gian, tin rằng hắn đối với Nam Cương hết sức quen thuộc, hơn nữa để hắn cưới Nam Cương công chúa cũng là cho Nam Cương một cảnh cáo!
Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên phối hợp hết sức ăn ý, Mộ Dung Thư lại an lòng một chút.
Vốn Đại Hoa quốc đối với sứ thần Nam Cương rất khách khí, vô hình khiến cho hắn càng ngạo mạn hơn. Hiện tại Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên đồng thời không để hắn vào mắt, quả nhiên trong nháy mắt đã khiến chân tay sứ thần Nam Cương luống cuống, dáng vẻ bệ vệ nhất thời giảm đi không ít.
Hoàng Thượng bàng quan, thu phản ứng của sứ thần Nam Cương vào mắt, hắn cũng hiểu, càng không để sứ thần Nam Cương trong mắt, như vậy, Nam Cương càng kiêng kị!
Nhìn tình huống phát triển như vậy, Mộ Dung Thư vừa lòng không thôi.
– Quốc quân Đại Hoa quốc sao có thể nói không giữ lời? Chuyện hòa thân sớm đã định, có đạo lý nào lại đổi ý?
Sứ thần Nam Cương lớn tiếng chất vấn.
– Trẫm thấy đề nghị của Tạ ái khanh cũng không tệ. Trẫm đồng ý hòa thân là một chuyện, còn chưa quyết định để ai cùng Nam Cương công chúa hoà thân. Cứ quyết định như vậy đi, để Mộ Dung thiếu tướng quân và Nam Cương công chúa hoà thân đi.
Hoàng Thượng thần sắc lãnh đạm nói.
Mộ Dung Thư con ngươi đen chợt lóe, trước mắt nàng nên làm là khiến cho Nam Cương kiêng kị, tùy ý Hoàng Thượng xử trí. Đến lúc đó bọn họ sợ là muốn khẩn cầu cái vị trí thiếp mà bọn họ vốn khinh thường này!
Sứ thần Nam Cương cả giận nói:
– Hoàng đế Đại Hoa quốc, ngươi sẽ hối hận!
Lúc hắn đang phẫn nộ muốn phẩy tay áo bỏ đi…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-254.html.]
Mộ Dung Thư tao nhã đứng lên, trên mặt hiện lên nụ cười thanh nhã lạnh nhạt lại thong dong.
– Nếu cứ rời đi như vậy, e là ngươi phải hối hận. Bổn vương phi luôn rất ngạc nhiên, trên bản đồ, Nam Cương quốc chỉ bằng một phần mười Đại Hoa quốc, vậy mà ngươi lại có thái độ bất kính với hoàng đế nước ta như vậy, cũng bất kình với bản vương phi, các ngươi cho là Đại Hoa quốc không thể làm gì Nam Cương sao? Vốn nên có thái độ cầu xin, mà lại lớn lốí như thế? Chẳng lẽ các ngươi hoàn toàn không để Đại Hoa quốc ta trong mắt?
– Ngươi!
Sứ thần Nam Cương quay đầu tức giận chỉ Mộ Dung Thư. Chỉ là một phụ nhân mà dám khoa tay múa chân với hắn!
Vũ Văn Mặc cũng đứng dậy đứng bên cạnh Mộ Dung Thư, ý bảo nàng tiếp tục nói hết. Hắn hiểu Thư nhi, vừa rồi sứ thần Nam Cương vô lễ với nàng như vậy, nàng chịu đựng không nói, mà tựa đầu làm một bộ nàng dâu nhỏ chịu khi dễ, là muốn cho hoàng thượng có tâm đồng tình, khiến hắn và Tạ Nguyên liên hợp ra tay. Nàng tuyệt đối không phải là người bị khi dễ mà không lên tiếng, hơn nữa nàng là người có thể ẩn nhẫn, biết nắm lấy thời cơ hành động, tuyệt đối sẽ không mù quáng ra tay, cho nên nàng đã mở miệng, hẳn đã có sự chuẩn bị!
Mộ Dung Thư xoay người hướng Hoàng Thượng quỳ xuống.
– Hồi hoàng thượng, là thần thiếp làm càn, không nên ở trước mặt hoàng thượng làm như thế. Chỉ là thần thiếp thật sự không quen nhìn dáng vẻ sứ thần Nam Cương kiêu ngạo hống hách, huống hồ hắn không đem Hoàng Thượng để trong mắt, thực chọc giận một kẻ phụ nhân như thần thiếp.
– Nam Dương vương phi đứng dậy đi, trẫm hiểu tâm ý của ngươi.
Hoàng Thượng thần sắc lạnh nhạt nói. Hắn chợt phát hiện Nam Dương vương phi này quả thật có vài phần mưu lược, hơn nữa, làm việc rất chu toàn.
– Khởi bẩm Hoàng Thượng, thái tử cầu kiến.
Ngoài cửa lại truyền tới tiếng của thái giám.
Nghe vậy, Mộ Dung Thư nhẹ nhàng thở ra. Rốt cuộc Vũ Văn Hạo đã tới. Vũ Văn Hạo là thái tử, làm việc quả nhiên mau lẹ, mới vừa rồi nàng còn nghĩ phải làm sao để giữ chân sứ thần Nam Cương, không ngờ hắn đến rồi!
Hiển nhiên Hoàng Thượng không dự liệu Vũ Văn Hạo sẽ xuất hiện vào lúc này, hơi ngoài ý muốn. Tạ Nguyên và Vũ Văn Mặc nhìn nhau, không hiểu, mặc dù Vũ Văn Hạo là thái tử, nhưng rất ít quan tâm chuyện triều đình, lúc này hắn xuất hiện chỉ do ngẫu nhiên, hay là…?
Tuy có nghi vấn, nhưng Hoàng Thượng vẫn lên tiếng.
– Mời thái tử vào đi.
Sứ thần Nam Cương đứng ngây tại chỗ, hắn không biết nên làm gì tiếp theo.
Mà thái tử mặc y phục xa hoa phức tạp đã tiến vào thiên điện, hắn lặng yên gật đầu với Mộ Dung Thư, ý bảo đã mọi sự đã chuẩn bị thỏa đáng. Mộ Dung Thư nhìn thấy, bên môi tươi cười càng sâu.
– Tham kiến thái tử điện hạ.
Ba người đồng thời hành lễ với Vũ Văn Hạo.
Vũ Văn Hạo thái độ khiêm hòa.
– Nhi thần thỉnh an phụ hoàng, phụ hoàng vạn phúc kim an. Nam Dương Vương, Nam Dương vương phi, Hầu gia không cần đa lễ.
Hoàng Thượng gật đầu trả lời.
– Đứng dậy ngồi một bên đi.
Vũ Văn Hạo đáp tạ rồi ngồi một bên không lên tiếng.
Lúc này, Mộ Dung Thư nhìn sứ thần Nam Cương nói:
– Vì tò mò nên trong thời gian nhàn hạ bổn vương phi đã cùng vương gia nghiên cứu một phen, mới cho ra kết luận, Nam Cương có thể kiêu ngạo như vậy, chẳng qua là nhờ vào chiến mã dũng mãnh mà thôi. Mà những chiến mã đó ở trong mắt quốc gia của ta, cũng giống chó mèo gà vịt, không có gì ghê gớm cả.
– Quả nhiên khẩu khí thật lớn! Thật là tức cười!
Sứ thần Nam Cương nghe vậy, không khỏi cười lạnh nói. Ai không biết Đại Hoa quốc sở dĩ thu phục không được Nam Cương, một là Nam Cương có chiến mã tốt, mà nam nhi Nam Cương đều là cao thủ thuần phục ngựa. Hai là, nam nhi Nam Cương cực thiện chiến. Phụ nhân này thật đúng là kiến thức nông cạn!