Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 253
Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:16:05
Lượt xem: 6
Mộ Dung Thư luôn luôn âm thầm quan sát phản ứng của hoàng thượng. Đương kim thánh thượng năm nay bốn mươi lăm tuổi, khuôn mặt lạnh lùng, tuy rằng bốn mươi lăm tuổi nhưng nhìn qua chỉ khoảng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi. Sau khi nghe xong lời của nàng, vẻ mặt của ông ta vẫn chưa có biến hóa, nàng hơi nheo mắt, thầm nghĩ: hoàng đế bất động thanh sắc, chuyện này kết quả như thế nào nàng còn chưa biết rõ ràng. Bây giờ nên làm gì?
Vũ Văn Mặc an vị bên cạnh nàng, nhìn nàng lo âu như thế mới thấp giọng nói:
– Thư nhi, không cần lo lắng. Hoàng Thượng sẽ không kiên trì ban hôn, nàng vẫn là Nam Dương vương phi như trước.
Lúc trước ngôi vị hoàng đế vốn là của hắn, nhưng hắn không cần, Hoàng Thượng cũng biết việc này. Hoàng Thượng biết cha mẹ hắn c.h.ế.t oan uổng, luôn luôn âm thầm quan tâm, muốn nâng đỡ hắn. Nhưng hắn cũng không muốn chức vị cao.
– Ồ? Trong phủ không có Lưu Dung sao?
Hoàng Thượng đôi mắt thật sâu, lên tiếng, giọng nói cực trầm. Có điều lời này là hắn hỏi Tiểu Phúc Tử bên cạnh.
Tiểu Phúc Tử không khỏi lo lắng, sao Hoàng Thượng lại hỏi như vậy?
Mộ Dung Thư thấy thế, lập tức đứng dậy, nói tiếp:
– Hồi hoàng thượng, trong vương phủ không có Lưu Dung.
– Khởi bẩm Hoàng Thượng, thần chưa bao giờ thích Lưu Dung, càng chưa từng gặp qua người này. Trong vương phủ sao lại có Lưu Dung? Mong rằng Hoàng Thượng thu hồi ý chỉ.
Vũ Văn Mặc cũng đứng dậy, nói dối không chớp mắt. Hoàng Thượng đã sớm biết Lưu Dung là Mộ Dung Thư, Mộ Dung Thư chính là Lưu Dung nhưng trăm triệu lần không thể thừa nhận.
Hoàng Thượng nhìn Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư. Hai người ngươi một câu ta một câu phối hợp chặt chẽ, lập tức cảm thấy có chút buồn cười. Ông ta từng hứa với Nam Dương Vương (bố Mặc ca ý) huynh đệ cùng cha khác mẹ của mình là sau này nhất định phải chăm sóc Vũ Văn Mặc, xem hắn như con ruột. Vì vậy… thần sắc ông không đổi, tiếp tục nhìn xem hai người làm cách nào hóa giải cuộc phong ba này.
Tạ Nguyên, kẻ bàng quan, vốn trong lòng còn có chút bận tâm, nhưng khi Hoàng Thượng chính miệng gọi Mộ Dung Thư là vương phi, hắn liền yên tâm. Hoàng thượng là cố ý muốn Vũ Văn Mặc và công chúa Nam Cương kết thân, nhưng tin rằng trải qua sự khuyên bảo của hắn và Vũ Văn Mặc, Hoàng Thượng sẽ không cương quyết nữa. Hắn đã nhìn ra Hoàng Thượng muốn thu hồi ý chỉ.
– Không biết là tên tiểu nhân nào dám can đảm trước mặt hoàng thượng nói bậy, làm cho Hoàng Thượng hiểu lầm. Thần thiếp vừa nhận được ý chỉ của hoàng thượng, trong lòng còn nghi hoặc, suy nghĩ một hồi lâu cũng không biết là chuyện gì xảy ra, cuối cùng, không khỏi đoán rằng, nhất định là có người ở trước mặt hoàng thượng nói bậy, mới có đạo thánh chỉ này. Thần thiếp biết hoàng thượng vì suy nghĩ cho Vương gia nên mới làm như vậy.
Mộ Dung Thư cúi đầu nói tiếp. Nàng phát hiện Hoàng Thượng có vẻ như chẳng phải quá kiên trì muốn Vũ Văn Mặc và công chúa Nam Cương kết thân, bằng không, vừa rồi sẽ không mở miệng gọi nàng là vương phi. Nàng cảm thấy an tâm một chút.Vũ Văn Mặc lại nói:
– Vương phi lời rất đúng, hoàng thượng thể tuất (thương xót) thần, mới có thể mọi chuyện đều suy nghĩ cho thần như thế.
– Ừ, nếu trong phủ Nam Dương Vương đã không có người tên Lưu Dung, như vậy trẫm sẽ thu hồi thánh chỉ. Thế nhưng, Tiểu Phúc Tử, ngươi nói với trẫm những lời gièm pha, ỷ được trẫm tin tưởng mà ăn nói tùy tiện, thật không thể tha thứ, đi Nội Vụ phủ chịu năm mươi đại bản, khấu trừ lương bổng một năm.
Hoàng Thượng thoải mái lên tiếng, lại quét mắt về hướng Tiểu Phúc Tử, lạnh lùng nói.
Tiểu Phúc Tử bụp một tiếng quỳ xuống đất, đầu đầy mồ hôi lạnh, biết việc này phải có người gánh vác, may mắn Hoàng Thượng thánh minh không muốn tính mạng của hắn!
– Nô tài tuân chỉ.
Mộ Dung Thư hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra, may mắn hoàng thượng là minh quân, sẽ không quá ép buộc làm khó người khác. Xem ra Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên ở trong cung một ngày, nhất định đã cố gắng hết sức nên nàng cũng không đến nỗi quá mức khó xử. Tình huống so với nàng nghĩ còn tốt hơn nhiều! Nàng nghiêng đầu nhìn Vũ Văn Mặc, hai người nhìn nhau, nét mặt như thấu hiểu, phiếm ý cười.
Tạ Nguyên cười vang nói:
– Hoàng Thượng thánh minh!
Trên mặt Hoàng Thượng có tươi cười, có thể thấy được Tạ Nguyên rất biết vuốt m.ô.n.g ngựa.
Thế nhưng, Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc vừa mới thả lỏng, chợt nghe ngoài cửa thái giám cung kính nói:
– Khởi bẩm Hoàng Thượng, sứ thần Nam Cương cầu kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-253.html.]
Sứ thần Nam Cương? Mộ Dung Thư nhẹ nhíu mày. Nghe nói sứ thần Nam Cương đến cầu thân có thái độ kiêu căng, dường như nghĩ rằng Đại Hoa quốc không dám phát binh tấn công vào thời điểm này, cho nên mới cực kì ngang ngược như thế.
– Sứ thần Nam Cương này thật đúng là càn rỡ, trong hoàng cung Đại Hoa quốc cũng không kiêng nể gì. Chỉ là một sứ thần, lại dám không tuân theo ý chỉ hoàng thượng. Thật sự khiến người khác căm hận. Hôm nay bản Hầu gia thật muốn gặp kẻ ngang ngược to gan này!
Tạ Nguyên thấy thế, cười lạnh một tiếng, vẻ mặt chợt trở nên băng giá, lạnh giọng nói.
Mà Hoàng Thượng nghe xong, sắc mặt cũng trầm xuống. Sứ thần Nam Cương dáng vẻ bệ vệ quả thật khiến hắn bất mãn.
– Mời vào đi.
Vũ Văn Mặc sắc mặt sâu thẳm, con ngươi đen càng rét lạnh.
Mộ Dung Thư cũng không khỏi cảm thấy căng thẳng. Tuy rằng Hoàng Thượng sẽ không cưỡng bức Vũ Văn Mặc hoà thân nữa, cũng sẽ không bắt nàng nhận thân phận Lưu Dung, nhưng nếu sứ thần Nam Cương vẫn khăng khăng một mực, như vậy việc này quả nhiên là khó giải quyết!
Cửa Thiên điện mở rộng ra, một nam tử thân hình cao lớn, lưng rộng eo gấu, khuôn mặt tục tằng, trên người mặc trang phục Nam Cương đi vào, sau khi hắn tiến vào thiên điện, liền thẳng lưng nhìn thẳng Hoàng Thượng, thần sắc thập phần kiêu căng.
Vừa thấy người này, Mộ Dung Thư liền cười lạnh, chẳng qua chỉ là một kẻ dã phu, cũng dám uy h.i.ế.p đương kim thánh thượng, uy h.i.ế.p nam nhân của nàng!
Sứ thần Nam Cương chỉ hơi hơi cúi đầu thi lễ với Hoàng thượng.
– Tham kiến Hoàng Thượng Đại Hoa quốc.
– Không cần đa lễ, đứng dậy đi!
Hoàng Thượng phản ứng hờ hững, trên mặt vẫn chưa nhìn ra khác lạ.
Sứ thần Nam Cương trực tiếp đứng dậy, ánh mắt vô lễ nhìn về phía Tạ Nguyên, Vũ Văn Mặc, cuối cùng không e ngại gì nhìn chằm chằm Mộ Dung Thư, nữ tử Nam Cương đều hào phóng, thân hình cao lớn, không xinh đẹp như nữ tử Đại Hoa quốc. Mà người trước mắt dung mạo thanh lệ thoát tục, khuynh quốc khuynh thành. Trong mắt hắn không khỏi phát ra tia sáng khác lạ. Hắn chưa bao giờ ân ái cùng một nử tữ xinh đẹp như vậy!
Vũ Văn Mặc thấy ánh mắt của hắn làm càn như thế, ánh mắt bỗng chốc lạnh lẽo, sát khí hiện lên trong đáy mắt.
– Ha ha, không ngờ ở đây còn có mĩ nhân như thế!
Khi nói chuyện, sứ thần Nam Cương còn bước hai bước về phía Mộ Dung Thư, lời nói ngả ngớn cực kì.
Tạ Nguyên đứng bật dậy, nhìn thẳng vào sứ thần Nam Cương, cặp mắt hoa đào tỏ vẻ khinh miệt, lời nói vô cùng khó nghe:
– Thường nghe nói Nam Cương quốc nghèo khó vô cùng, dân chúng khổ không thể tả, không chỉ là nam nhân, ngay cả nữ nhân cũng đói khát không chịu nổi, đương nhiên không xinh đẹp. Bản Hầu gia từng ở biên quan giao thủ cùng binh lính Nam Cương, cũng bắt được hai ba nữ tử Nam Cương, đáng tiếc bộ dạng xấu xí, bản Hầu gia chỉ có thể thưởng cho vài tên binh lính biên quan lâu chưa được thoả mãn chơi đùa mà thôi.
Từ trước tới nay hắn không câu nệ tiểu tiết, mà hắn xem Mộ Dung Thư là hảo hữu. Nàng không giống những nữ tử khác, thấy nàng bị vô lễ như vậy, tất nhiên hắn phải lên tiếng phản kích vì nàng!
Khoé miệng Vũ Văn Mặc khẽ nhếch, xen vào một câu.
– Hầu gia cũng không ngại bẩn mắt.
Mộ Dung Thư cũng không quá tức giận. Sứ thần Nam Cương càng cuồng vọng vô lễ thì càng có thể chọc giận Hoàng Thượng! Chức vị cao há cho phép có kẻ ba lần bốn lượt khiêu chiến quyền uy? Mà nàng lặng lẽ cúi đầu hướng mặt về phía Vũ Văn Mặc. Hành động này như là tuyên cáo, nàng là người của Vũ Văn Mặc, mà sứ thần Nam Cương vô lễ như vậy, chính là vô lễ với Nam Dương Vương, đồng thời cũng là coi rẻ hoàng đế Đại Hoa quốc!
Sau khi nghe Tạ Nguyên và Vũ Văn Mặc nói xong, vẻ mặt sứ thần Nam Cương bỗng trở nên giận dữ. Hắn đương nhiên biết hai người thân phận tôn quý, bằng không cũng không thể có mặt bên trong thiên điện. Thế nhưng, bọn họ không được phép nói chuyện với hắn như vậy, còn trào phúng dân chúng Nam Cương! Hắn không nhịn được nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, xoay người nói với Hoàng Thượng:
– Hoàng Thượng Đại Hoa quốc, con dân của người đúng là vô lễ! Từ trước tới nay quốc quân của ta luôn khoan hồng độ lượng, tất nhiên không so đo. Thế nhưng, ta muốn nàng kia hoà thân cùng quốc quân Nam Cương chúng ta!
Nam nhân Nam Cương phong lưu dâm đãng, nữ nhân của quốc quân và thần tử thường xuyên phát sinh những chuyện loạn lý, vì vậy một khi mỹ nhân này vào hậu cung quốc quân, bọn họ cũng có thể nhúng chàm!