Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 251

Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:16:02
Lượt xem: 2

Lưu Dung? Trắc phi?

Đương kim thánh thượng quả nhiên hành động rất nhanh! Mộ Dung Thư thần sắc không khỏi đông lạnh, Vũ Văn Mặc lúc này còn chưa trở về, mà thánh chỉ đã tới, hơn nữa tên người được nhắc đúng là thân phận trước đây của nàng khi còn ở Triệu phủ, thật ra đã xảy ra chuyện gì? Sợ là phương diện này còn có lắt léo, Hoàng Thượng không thừa nhận thân phận của nàng!

Thật là tức cười!

Mộ Dung Thư nhếch môi, vỗ vỗ tro bụi trên người, thong thả đứng lên, sau đó nàng nhìn về phía Tiểu Phúc tử, cười nói:

– Phúc công công có phải đến nhầm nơi rồi hay không? Bổn vương phi chưa từng nghe vương gia nói trong phủ có người tên Lưu Dung.

Thánh chỉ này nàng không tiếp! Xem nàng như kẻ ngu dốt sao? Một khi nàng nhận thánh chỉ chính là thừa nhận nàng là Lưu Dung! Như vậy, Mộ Dung Thư đúng là đã chết, trên đời không còn người này nữa!

– Vương phi…

Hồng Lăng lo lắng nhìn Mộ Dung Thư, Hoàng Thượng sao bỗng nhiên hạ thánh chỉ này? Thân phận Lưu Dung là khi vương phi ở Triệu phủ dùng để mai danh ẩn tích, vương phi dù sao cũng là dòng chính nữ của phủ tướng quân, hàng thật giá thật Nam Dương vương phi, Nam Dương Vương phủ chủ mẫu! Hoàng Thượng ra đạo thánh chỉ này bất luận như thế nào vương phi cũng không thể nhận. Chẳng lẽ hoàng thượng là cố ý hạ thấp thân phận vương phi, để cho công chúa Nam Cương gả vào vương phủ là chánh phi sao?

Chuyện này sao có thể?! Hồng Lăng sắc mặt trầm xuống.

Mộ Dung Thư nghiêng đầu nhìn Hồng Lăng phân phó:

– Hồng Lăng, chiêu đãi tốt cho Phúc công công, bổn vương phi thấy ly trà của Phúc công công đã nguội, bảo người đổi ly khác đi. Còn có, ngươi đi gặp quản gia bảo hắn tìm xem trong phủ có nử tữ nào tên Lưu Dung hay không. Đừng để Phúc công công chờ lâu.

Phúc công công tay cầm thánh chỉ run lên, lời của Mộ Dung Thư hắn nghe rõ ràng, không thể tưởng được, là gan của lại lớn như vậy! Cả gan không tiếp thánh chỉ.

Nhưng thân phận của nàng ở Nam Dương Vương phủ ai cũng biết rõ, mà trên thánh chỉ lại nhắc tới nữ nhân tên là Lưu Dung! Hắn ở trong cung gặp qua nhiều dạng người, nhưng chưa từng thấy ai giống Nam Dương vương phi phản ứng nhạy bén như vậy. Phản ứng đầu tiên của nàng là phủ nhận thân phận bản thân. Hắn gặp khó khăn rồi, Hoàng Thượng nhiều lần dặn dò, Nam Dương vương phi phải nhận thánh chỉ. Hiện tại hắn nên làm cái gì bây giờ?

– Vương phi? Nam Dương vương phi không phải táng thân trong biển lửa rồi sao? Người không phải là thiếp của Nam Dương Vương, Lưu thị Lưu Dung sao? Lưu trắc phi đừng giỡn với nô tài nữa. Mời Lưu trắc phi nhanh chóng nhận thánh chỉ, chúng nô tài còn phải hồi cung bẩm báo.

Tiểu Phúc tử tâm tư bách chuyển thiên hồi, hắn cảm giác thánh chỉ trong tay thập phần phỏng tay, nhưng nếu là đương kim thánh thượng hạ thánh chỉ, hắn đương nhiên phải hoàn thành nhiệm vụ.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư khép hờ đôi mắt, khóe miệng tươi cười rét lạnh không thôi, nàng không tiếng động liền khí thế bức người, đi đến trước mặt Tiểu Phúc tử, lên tiếng ép hỏi:

– Lời này của Phúc công công là có ý gì? Trực tiếp gọi bổn vương phi là Lưu trắc phi? Bổn vương phi vì bị phế đế hãm hại bất đắc dĩ phải mai danh ẩn tích, là vương gia tự mình đón bổn vương phi về phủ. Không ngờ ta vừa hồi phủ mấy canh giờ, Phúc công công đã tới Vương phủ thay danh đổi họ cho bổn vương phi!(thật sự ta rất thích khí thế của Mộ Dung Thư lúc này a)

Lời này vừa nói ra, Tiểu Phúc tử cũng thay đổi sắc mặt, hắn thật không ngờ lần này đến Vương phủ sẽ gặp khó khăn như thế. Nam Dương vương phi sao khí thế bức người như vậy chứ?

– Nam Dương vương phi đã sớm táng thân trong biển lửa, ngài là Lưu thị Lưu Dung, vì phụ mẫu đều mất, được Triệu gia mua về làm nô tì. Hiện tại đương kim thánh thượng thấy ngài hiền lương thục đức, rất được lòng Nam Dương Vương, nên hoàng thượng mới hạ thánh chỉ ban ân cho ngài. Ngài vẫn nên suy nghĩ cẩn thận một phen, thánh chỉ này ngài muốn cũng phải nhận, mà không muốn cũng phải nhận. Chúng nô tài còn chưa thấy có người nào kháng chỉ mà còn sống đâu.

Tiểu Phúc tử cũng không phải kẻ vừa, hắn liền thay đổi sắc mặt, ngữ khí bức người.

Nhưng Mộ Dung Thư chẳng lẽ là người chỉ bị doạ hai ba câu liền sợ hãi sao? Nàng cười lạnh nói:

– Phúc công công uy phong thật lớn nha! Đương kim thánh thượng là minh quân, được dân chúng thiên hạ kính yêu. Hiện tại đạo thánh chỉ này sợ là có kẻ đã ở trước mặt hoàng thượng nói lời gièm pha, muốn hãm hại người trung lương. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, không phải làm cho dân chúng hiểu lầm Hoàng Thượng sao? Phúc công công khí thế bức người như vậy, cố ý cải biến thân phận bổn vương phi, ngươi làm vậy là có ý gì? Nam Cương công chúa cương quyết muốn gả cho Nam Dương Vương, mà Phúc công công lại bức bách ta như vậy, chẳng lẽ…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-251.html.]

Nàng dừng một chút, nói tiếp:

– Chẳng lẽ… Phúc công công là người của Nam Cương công chúa? Cho nên mới bán mạng vì nàng như vậy?

Tiểu Phúc tử nghe vậy, nhất thời thân hình mạnh run lên một cái, cái mũ này thật lớn! Sắc mặt hắn thay đổi từ xanh sang trắng, hắn bỗng nhiên không biết tiếp theo nên ứng đối như thế nào. Nếu tiếp tục ép nàng nhận thánh chỉ, như vậy, hắn sẽ mang tiếng là người của Nam Cương công chúa. Nếu không tiếp tục, như vậy, hắn nên trả lời sao với Hoàng thượng đây?

Đang lúc hắn khó cả đôi đường, không cách nào làm chủ được, Mộ Dung Thư bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, mới vừa rồi nàng còn khí thế bức nhân, lúc này lại tươi cười ấm như gió mùa xuân,

– Là bổn vương phi nói năng lỗ mãng, Phúc công công đừng để trong lòng. Dù sao bổn vương phi cũng là hoàng thân quốc thích, là người Nam Dương Vương coi trọng nhất, ta không biết bị tên tiểu nhân nào hãm hại, mới có thể nói ra những lời tức giận như vậy. Phúc công công là người tâm phúc bên cạnh hoàng thượng, thì làm sao làm ra chuyện hồ đồ như vậy chứ. Bổn vương phi cẩn thận cân nhắc, sợ là có người cố ý hãm hại Phúc công công. Không khỏi muốn Phúc công công khó khăn hồi báo với Hoàng thượng, hay là để bổn vương phi vào cung diện thánh với Phúc công công?

Tiểu Phúc tử nhíu nhíu mày, hắn cẩn thận suy nghĩ mấy lời của Mộ Dung Thư, hiện tại hắn cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ cần nàng tiến cung diện thánh, như vậy coi như hắn cũng hoàn thành được một nửa thánh mệnh. Nghĩ như thế, hắn liền gật đầu:

– Đa tạ. Ngài cùng chúng nô tài vào cung diện thánh là quá tốt rồi.

Hắn luôn miệng gọi ngài, cũng không phải là Nam Dương vương phi, sợ là sau khi tiến cung, cho dù nàng là Nam Dương vương phi, chỉ cần Hoàng Thượng kiên quyết, như vậy nàng cũng chỉ có thể là Lưu Dung Lưu trắc phi.

Mộ Dung Thư thu hồi ánh mắt, nàng không muốn lãng phí tinh thần đánh giá thần sắc Tiểu Phúc Tử, hiện tại nàng phải cẩn thận suy nghĩ, sau khi tiến cung nên làm như thế nào, còn có Hoàng Thượng đến cuối cùng là đang suy nghĩ cái gì! Chỉ cần Hoàng Thượng đối với Nam Cương công chúa có chút chán ghét, như vậy nàng còn có biện pháp ứng đối.

– Hồng Lăng, ngươi đi phân phó Mã hộ vệ chuẩn bị xe ngựa, kêu hắn cùng bổn vương phi vào cung diện thánh.

Nàng quay đầu dặn dò Hồng Lăng.

Hồng Lăng khó tránh khỏi lo lắng, hiện tại với gương mặt này của nàng, sợ là không thể hộ tống vương phi tiến cung. Như vậy bên người vương phi không có ai để sai bảo. Nàng bỗng nhiên nghĩ tới mặt nạ. Hồng Lăng lập tức lui xuống đi tìm Mã hộ vệ.

Đến khi chuẩn bị thỏa đáng cũng là một tiếng sau, sắc trời càng tối sầm.

Mộ Dung Thư thấy Hồng Lăng mang theo mặt nạ, nàng nhất thời nhíu mày. Nhưng mà ngại có Tiểu Phúc Tử bên cạnh, nên nàng không hỏi tới. Chờ đến khi lên xe ngựa, Mộ Dung Thư trầm giọng nói:

– Vết thương trên mặt ngươi còn chưa lành hẳn, đeo mặt nạ sẽ làm tổn thương da thịt.

– Vương phi vào cung, nô tì không đi theo sẽ lo lắng. Vương phi yên tâm, chỉ mang mấy canh giờ không có gì đáng ngại. Không phải Ngũ thiếu gia cũng nói, chỉ cần không mang thường xuyên sẽ không có chuyện gì sao?

Hồng Lăng lắc đầu trả lời.

Thấy nàng kiên trì như vậy, Mộ Dung Thư cũng không nhiều lời nữa. Nàng bỗng nhiên nghĩ tới tiểu Hiên nhi, liền hỏi:

– Hiên nhi đã an bày thỏa đáng chưa?

Mai viên chỉ có vài bà tử và nha đầu, nàng sợ là chăm sóc không tốt cho Hiên nhi.

– Vương phi yên tâm, nô tì đã nói với quản gia tìm thỏa đáng hầu hạ tiểu thiếu gia. Một lát tới giờ cơm tối, sẽ có nha đầu hầu hạ tiểu thiếu gia ăn cơm.

– Ừ, cũng là ngươi làm việc chu đáo.

Loading...