Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:08:40
Lượt xem: 6
Nha hoàn kia choáng váng đầu óc, mơ mơ màng màng. Triệu Sơ vừa quát, càng làm cho nàng ta ngạc nhiên không thôi. Dù sao nàng cũng là phụng mệnh chăm sóc Thu di nương, ai biết nửa đường xảy ra những chuyện này, nhưng Ngũ thiếu gia đã ra lệnh, nàng cũng không phải ngại sống lâu tất nhiên phải lùi lại.
– Chuyện gì lại khiến Ngũ đệ nổi giận như thế?
Trong bóng tối phía trước, chỉ nhìn thấy một chiếc đèn lồng, giọng nói vừa tới, người đã xuất hiện.
Có bốn năm người, trong đó hai người theo thứ tự là Nhị thiếu gia Triệu Khiêm, còn có Tam tiểu thư Triệu Phỉ. Một người khác khá giống hai người bọn họ, mà kẻ lên tiếng đúng là người này.
Ánh mắt âm lãnh của Triệu Khiêm nhìn lướt qua thân hình run run của Thu Diệp trong lòng Mộ Dung Thư, nha đầu đáng c.h.ế.t này!
Triệu Phỉ càng ác độc liếc Thu Diệp một cái, thầm nghĩ: nha đầu này muốn chết!
– Nô tì bái kiến Nhị thiếu gia, Tam thiếu gia, Tam tiểu thư.
Nha hoàn kia nhìn thấy ba người thì lập tức nhẹ nhàng thở ra, vội tiến lên vái chào.
Thì ra người này là Tam thiếu gia Triệu Bình! Mộ Dung Thư nhàn nhạt nhìn lướt qua ba người.
Triệu Khiêm rời mắt khỏi người Thu Diệp, nhìn Mộ Dung Thư chằm chằm, ánh mắt nóng rực mang theo dục vọng. Ánh mắt kia như muốn cởi sạch y phục trên người Mộ Dung Thư, làm cho tâm tình phẳng lặng của Mộ Dung Thư đột nhiên gợn sóng, âm thầm hạ quyết tâm, nàng muốn khiến hắn trả giá thật lớn.
Mà lúc này, Tam thiếu gia ra vẻ đạo mạo cũng đang nhìn Mộ Dung Thư, ánh mắt sáng ngời. Hắn từng dạo không ít nơi, gặp qua không ít mĩ nhân, nhưng nữ nhân trước mắt này khí chất trong trẻo lại lạnh lùng, còn mang theo vài phần dịu dàng chỉ tiểu thư khuê các mới có, trách không được mấy ngày trước đây người trong phủ đều bàn tán về nàng. Quả nhiên là không tầm thường, cũng khó trách Hạ Hoa sẽ …
– Ta vừa cho người xuất phủ tìm đại phu, lát nữa còn phải khám cho Thu Diệp. Nếu Thu Diệp đến Nhã Đức Uyển, như vậy sao có thể khám được? Dẫu biết Dung nhi và Thu Diệp là tỷ muội tình thâm, nhưng cũng nên suy nghĩ cho Thu Diệp phải không?
Nhị thiếu gia tự nhận là phong lưu phóng khoáng, giọng nói dịu dàng đến có thể chảy ra nước.
Quả nhiên là ghê tởm đến cực điểm!
Mộ Dung Thư nhíu nhíu mày, Thu Diệp trốn trong lòng nàng nắm thật c.h.ặ.t t.a.y nàng, thân thể càng run rẩy dữ dội. Nàng nhẹ vỗ về Thu Diệp.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tam tiểu thư hiện lên một tia không kiên nhẫn,
– Kiếm chuyện. Chỉ là bỗng nhiên không thể nói chuyện lại khiến trong phủ không được an bình!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-210.html.]
Tam thiếu gia bất động thanh sắc rời mắt khỏi Mộ Dung Thư, nhìn về phía Triệu Sơ nói:
– Ngũ đệ, nghe nói hai ngày này ngươi tiến hành chữa trị chân cho đại ca à? Ta nghe hạ nhân nói, hình như có chút hiệu quả.
Triệu Sơ thần sắc lạnh lẽo, gật đầu:
– Ừ, cũng tạm.
Tiếp đó hắn nhìn về phía Triệu Khiêm nói:
– Sai người tiễn đại phu xuất phủ đi, y thuật của ta so với đại phu kia cao hơn vài phần, để ta bắt mạch cho Thu di nương. Thu di nương vốn xuất thân từ Nhã Đức Uyển, hôm nay quay về nơi này nghỉ ngơi một đêm đi.
Nghe vậy, Triệu Khiêm và Triệu Phỉ biến sắc. Sao bọn họ có thể đồng ý. Triệu Khiêm nói:
– Sao dám làm phiền Ngũ đệ? Hiện thời Ngũ đệ đã ngày đêm mệt nhọc vì đại ca, chút chuyện nhỏ này vẫn nên để đại phu xem đi. Huống hồ Thu Diệp là nữ nhân của ta, nếu ở lại Nhã Đức Uyển khó tránh khỏi khiến người ta nói lung tung.
– Nhị ca nói rất đúng, Ngũ ca không nên nói nữa.
Triệu Phỉ vội la lên.
Triệu Bình có vài phần ngạc nhiên. Sao Triệu Khiêm và Triệu Phỉ lại khẩn trương như thế? Vừa rồi bọn họ ngẫu nhiên gặp nhau, sau đó nghe mọi người xì xào mới đến đây xem náo nhiệt. Vừa mới bước đến, quả nhiên không hề thất vọng khi nhìn lướt qua Mộ Dung Thư.
Thu Diệp dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y Mộ Dung Thư khiến nàng cau mày. Triệu Khiêm nói đúng, nếu Triệu Sơ tiếp tục chấp nhất, khó tránh bị người khác nói ra nói vào.
– Thu Diệp, lại đây, chúng ta quay về Văn Thanh Uyển.
Triệu Khiêm đi qua, tay vừa đụng tới lưng Thu Diệp, thân hình Thu Diệp run lên lật bật.
Mộ Dung Thư ôm Thu Diệp lui ra phía sau vài bước, cúi đầu, giọng điệu lạnh lùng nói:
– Xin Ngũ thiếu gia đồng ý cho nô tì đến Văn Thanh Uyển ở chung với Thu di nương đêm nay.
Triệu Sơ nhíu mày, nhưng sau đó gật đầu trả lời:
– Được.