Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 201
Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:39:11
Lượt xem: 9
Tiền Duyệt kinh ngạc nhìn Mộ Dung Thư. Dáng người nữ tử này nhìn qua có vẻ thướt tha mềm mại. Vì có Xuân Mai đứng trước mặt khiến dáng người nàng ta càng được tôn lên, tựa như tiểu thư khuê các, trên người một chút nét quê mùa dân dã cũng không có. Lúc chưa nhìn thấy dung mạo của Mộ Dung Thư, Tiền Duyệt đã vô cùng đề phòng. Nàng bỗng quay đầu nhìn về phía Triệu Sơ, thấy vẻ mặt hắn vẫn như thường mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Đại thái thái khá bất ngờ, hơi ngoài dự đoán của bà, vốn tưởng Lưu Dung chỉ là cô gái bình thường, nhưng hiện tại xem ra không phải như thế. Dù sao dáng người và khí chất đều vô cùng xuất chúng, so với Duyệt Nhi ngồi bên người bà còn cao hơn vài phần.
– Vâng.
Mộ Dung Thư đơn giản trả lời. Thái độ kiêu căng, giọng điệu chất vấn này của Tiền Duyệt cứ như bà vợ đi đánh ghen, chộp được tiểu tam ngay tại trận, khiến nàng cười lạnh trong lòng. Từ trước tới nay nàng không phải là người mặc kẻ khác vo tròn bóp méo, người khác ức h.i.ế.p nàng bao nhiêu, nàng nhất định trả lại bấy nhiêu.
Mặc dù Triệu Sơ đang uống trà nhưng đối với thái độ của Tiền Duyệt vẫn hơi bất mãn, đang muốn lên tiếng răn dạy, chợt nghe Tiền Duyệt lại mở miệng:
– Đại thái thái, người xem. Một đứa nha hoàn như nàng, nhìn thấy người cũng không có lễ. Quả nhiên là trong mắt không có người mà.
Nói xong, nàng ta quay đầu lên giọng quát Mộ Dung Thư:
– Còn không quỳ xuống!
Quả nhiên Đại thái thái nhăn mày lại, nhưng từ trước tới nay bà vốn thiện tâm, chưa từng có những suy nghĩ vòng vo như thế nên mới không để ý nhiều.
– Mới vào phủ sao hiểu được nhiều quy củ như vậy? Huống hồ trong phủ chúng ta cũng không phải hoàng cung nội viện, không cần cứ gặp mặt là phải quỳ.
Mộ Dung Thư nhíu mày, không ngờ mẹ của Triệu Sơ hiền hoà như thế. Theo lẽ thường nàng làm vãn bối cũng nên hành lễ, bèn hơi cúi người.
– Thỉnh an Đại thái thái.
Tiền Duyệt vô cùng tức giận. Ả nô tì này chỉ thỉnh an Đại thái thái mà không thỉnh an nàng, phải chăng là cố ý? Cùng lắm cũng chỉ là một nô tì lại dám không để nàng vào mắt!
– Không cần đa lễ, đứng lên trả lời đi.
Đại thái thái dịu dàng nói. Bà âm thầm đưa mắt nhìn phản ứng của đứa con trai út. Vừa rồi khi bà không lên tiếng để mặc Duyệt Nhi chỉ trích nha đầu này, trên mặt hắn có chút không vui.
– Vâng.
Mộ Dung Thư đi lên trước hai bước. Thế nhưng, đầu nàng vẫn cúi thấp.
– Nghe Sơ Nhi nói con ta cứu được ngươi trên đường khi ngươi bị ác bá khi dễ phải không? Vậy xem ra, hoàn cảnh ngươi cũng khá đáng thương. Sau này ở trong phủ chúng ta, chỉ cần ngươi cố gắng hầu hạ chu đáo cho Sơ Nhi là được.
Ánh mắt Đại thái thái nhu hòa, cô gái trước mắt càng nhìn càng vừa lòng, nếu để Sơ Nhi thu phòng ( lấy làm vợ lẽ) cũng được.
Mộ Dung Thư gật đầu trả lời:
– Đại thái thái nói đúng, nô tì luôn ghi nhớ ân cứu giúp của Ngũ thiếu gia.
Nghe vậy, Triệu Sơ ngẩng đầu lên, tuy ánh mắt vẫn bình tĩnh nhưng đã có vài phần gợn sóng nhìn nàng một cái.
Nhìn thấy hành động đó của Triệu Sơ, Tiền Duyệt cau mày không vui, càng nhìn Mộ Dung Thư càng thấy không vừa mắt, rất không có ý tốt mà nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-201.html.]
– Cùng lắm nàng ta cũng chỉ là xuất thân bần cùng, kết quả mới vừa vào phủ đã được làm đại nha hoàn bên cạnh Ngũ biểu ca, khó tránh khiến hạ nhân trong phủ bất bình. Tuy rằng Đại thái thái và Ngũ biểu ca thương tình nhưng để hạ nhân xì xào sau lưng cũng không hay.
– Duyệt Nhi biểu muội có phải đã xen vào việc của người khác quá nhiều không?
Triệu Sơ đặt chén trà xuống, giọng điệu lạnh như băng nói, khuôn mặt tuyệt mỹ hoa lệ rét lạnh nhìn Tiền Duyệt.
Tiền Duyệt cảm thấy run lên, vì việc Triệu Sơ lên tiếng nói giúp cho một ả nô tì mà trong lòng vô cùng bất mãn. Kết quả vừa ngẩng đầu đã bắt gặp khuôn mặt quyến rũ của Triệu Sơ, nhất thời mất hồn, ngơ ngẩn nhìn.
Mà lúc này, Mộ Dung Thư đã ngẩng đầu nhìn về phía Tiền Duyệt và Đại thái thái.
Tiền Duyệt lớn lên cũng rất xinh đẹp nhưng lại có vẻ tầm thường thế tục, lời nói cử chỉ như phường chợ búa. Ngay cả ánh mắt nhìn Triệu Sơ lúc này cũng như hổ đói, lộ rõ sự si mê đắm đuối còn cố ra vẻ ngượng ngùng. Lại nhìn Đại thái thái, không hổ là mẹ ruột Triệu Sơ. Dáng vẻ bà xuất chúng, được chăm sóc kĩ lưỡng nên nhìn qua cũng chỉ như ba mươi tuổi mà thôi, vì được giáo dục tốt, khí độ ung dung, có thể so với các nương nương trong cung.
Đôi mày Triệu Sơ nhăn lại, tránh tầm mắt của Tiền Duyệt.
Tiền Duyệt cũng ý thức được bản thân mình thất thố, nhưng mà kể từ khi nàng đến Triệu phủ đã rất thích Triệu Sơ. Hiện thời càng mê đắm hơn, nhìn hết thảy đàn ông trong thiên hạ, không có ai xuất sắc hơn Triệu Sơ. Nàng vẫn muốn gả cho Triệu Sơ, cho nên mới cố gắng hết sức làm mình trở nên xinh đẹp hơn. Biết được hắn thích màu trắng, nàng bèn mặc đồ màu trắng rắng. Hắn thích ăn thịt bò, nàng cũng ăn, tuy rằng nàng cảm thấy thịt bò không ngon như tổ yến, hơn nữa có mùi hôi tanh, nhưng vẫn cố nuốt xuống. Thậm chí ngay cả Đại thái thái cũng có ý muốn nàng gả cho hắn.
Chỉ là hơi bất ngờ, hôm nay thái độ Triệu Sơ với nàng lại lạnh nhạt như thế! Quả thực là châm chọc, khiến nàng đau lòng quá đỗi. Quay đầu lại nhìn Mộ Dung Thư, vốn định chỉ trích hai câu, kết quả thấy được khuôn mặt Mộ Dung Thư!
Thanh lệ thoát tục, mày ngài mắt hạnh, da thịt trắng nõn, đúng là vô cùng xinh đẹp! Lập tức khuôn mặt Tiền Duyệt trắng bệch ba phần.
Mà Đại thái thái cũng bị chấn động, dù sao bà cũng từng là một mĩ nhân, Mộ Dung Thư tất nhiên không bằng bà lúc còn trẻ, nhưng nữ tử có thể có vẻ xinh đẹp và khí chất thế này vẫn khiến người khác không thể không kinh ngạc. Đồng thời cũng hơi tò mò, chẳng lẽ Sơ Nhi là bị sắc đẹp của nàng ta mê hoặc?
– Duyệt Nhi cũng chỉ là đoán chừng suy nghĩ của hạ nhân trong phủ chứ không có ý gì khác. Có lẽ Duyệt Nhi không khéo ăn nói, xin biểu ca đừng trách.
Tiền Duyệt chậm rãi cúi đầu, cắn răng nói khẽ.
Từ đầu đến cuối Mộ Dung Thư luôn bàng quan, nhìn thấy Tiền Duyệt như thế, trong lòng buồn cười. Biết rõ Triệu Sơ chẳng có cảm giác gì với nàng ta mà vẫn cố chấp nhào tới, không biết nên nói nàng ta ngu ngốc hay đáng thương.
Thật ra Mộ Dung Thư cũng không biết, nàng càng bình tĩnh thong dong lại thêm mấy phần hờ hững lạnh nhạt càng khiến người khác dễ phát điên. Đây cũng là nguyên nhân làm cho những người vốn có khả năng trấn định, kiềm chế rất cao như chị em Thẩm quý phi và Thẩm trắc phi mất khống chế mà nổi điên. Mà tu vi của Tiền Duyệt trước mắt lại tương đối nông cạn, không cùng một đẳng cấp với bọn họ, tất nhiên là chỉ có thể chịu không nổi mà tức giận.
– Thực ra lời của Duyệt Nhi cũng có vài phần đúng. Vừa đến phủ đã làm đại nha hoàn, còn hầu hạ ở thư phòng khó tránh bị người khác dị nghị. Có điều …
Đại thái thái dời tầm mắt khỏi Mộ Dung Thư, giọng điệu bình thản nói.
Tiền Duyệt vội tiếp lời Đại thái thái:
– Kỳ thực Ngũ biểu ca để nàng hầu hạ ở thư phòng chắc chắn là do nàng có sở trường, nhất định là có biết chữ.
Một người xuất thân bần hàn làm sao có thể biết chữ! Nàng nhất định phải tìm cơ hội đuổi nữ nhân này ra khỏi thư phòng, không cho nàng ta lượn lờ trước mặt Ngũ biểu ca, dùng khuôn mặt yêu mị kia quyến rũ biểu ca!
Trong khi Tiền Duyệt đang ngầm tính toán thì bên này Xuân Mai cũng âm thầm đổ mồ hôi hột. Nàng lo lắng nhìn Mộ Dung Thư. Dù sao con gái nhà bình dân bá tánh làm gì có cơ hội biết chữ?
Triệu Sơ đang định cầm tách trà trên bàn, kết quả lại nghe được lời nói lộ ra sung sướng của Tiền Duyệt, tay hắn hơi dừng lại một chút. Đuôi mắt quét về phía Mộ Dung Thư, nữ tử này đâu chỉ biết chữ đơn giản như vậy?
– Ngươi biết chữ sao?
Đại thái thái hỏi.