Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 194

Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:35:43
Lượt xem: 5

Lúc trời tối, họ đến một trấn nhỏ thì dừng lại, tìm một gian khách sạn nghỉ chân.

Khi xuống xe ngựa, Triệu Sơ đưa cho nàng một cái mũ sa trắng để tránh bị người khác nhòm ngó.

Đến khách sạn, việc đầu tiên là vào phòng kêu tiểu nhị chuẩn bị nước ấm tắm rửa. Hiện thời trên người nàng rất bẩn, vì phải ở trên xe ngựa chạy suốt nên nàng đành nhịn, hiện tại thật vất vả chân mới chạm đất, có cơ hội, nàng gấp gáp đóng cửa phòng tắm rửa.

Hưởng thụ gần một năm được người khác hầu hạ tắm rửa, hiện thời muốn bản thân mình tự làm hình như chưa quen.

Nhìn bóng mình mơ hồ lấp loáng trên mặt nước, từng đợt sóng dập dờn, hốt hoảng như có thể thấy được ba nha đầu Vân Mai, Hồng Lăng, Thanh Bình vẫn hầu hạ bên người nàng, bọn họ đều bỏ mình trong biển lửa. Mạng sống, tuổi thanh xuân cứ thế vô tội mất đi! Thế sự khó lường, nàng lên kế hoạch nhiều chuyện như vậy, vẫn là câu nói kia, kế hoạch vĩnh viễn cũng không thay đổi kịp.

Sau nửa canh giờ, cuối cùng nàng cũng tắm rửa xong, mặc quần áo Triệu Sơ vừa đưa tới. Quần áo may bằng vải khá tốt, so với y phục nàng mặc trước kia thì đơn giản hơn một chút. Ngồi trước bàn trang điểm, nhìn mái tóc rối tung trong gương đồng mà có cảm giác khó khăn, ngay cả kiểu tóc đơn giản nhất của đàn ông nàng còn không chải được, giờ lại bắt nàng tự mình vấn mấy kiểu tóc cầu kì của phụ nữ, thật là khó còn hơn lên trời.

Khi nàng đang bối rối thì nghe thấy có người gõ cửa.

Nàng buông lược, đi tới mở cửa. Là Triệu Sơ.

Triệu Sơ kinh ngạc nhìn Mộ Dung Thư, hiển nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ như thế của một nữ tử, hắn tao nhã xoay người.

– Là tại hạ lỗ mãng.

– Hiện thời ta đã không phải là vương phi, mà là nha hoàn Lưu Dung của Triệu Ngũ công tử, Ngũ công tử cứ kêu ta Dung nhi đi. Không cần đa lễ.

Mộ Dung Thư thấy hắn như vậy thì cúi đầu nhìn y phục trên người, tuy rằng nàng có ngốc nhưng cũng không đến nỗi mặc sai quần áo chứ? Nhìn tới nhìn lui chắc chắn là không có vấn đề xong, nàng mới nghĩ đến hiện tại mình chưa trang điểm, tóc tai cũng rối tung. Trong mắt người xưa, nàng như vậy chắc là không hợp cấp bậc lễ nghĩa. Cũng khó trách Triệu Sơ xoay người sang chỗ khác.

Triệu Sơ đưa lưng về phía Mộ Dung Thư gật đầu.

Mộ Dung Thư nhìn mái tóc đen mượt, dài vừa đến thắt lưng, vô cùng bối rối. Nàng có chải đi chải lại cũng không thể vấn được một kiểu tóc coi được.

– Ngũ công tử, ta muốn hỏi một chút, bên cạnh ngài có nha hoàn hầu hạ không?

Mộ Dung Thư do dự một chút mới chần chừ mở miệng hỏi. Cho dù lúc này nàng không muốn làm phiền bất kì ai, nhưng cũng không tránh được.

– Cũng không có, Vương … Dung nhi. Lần này tại hạ ra ngoài không mang theo nha hoàn. Người cần gì à? Tại hạ có thể xử lí.

Giọng nói Triệu Sơ có chút đông cứng, lúc này hắn cũng không biết nên đối mặt với Mộ Dung Thư thế nào, tuy rằng hiện tại nàng thay đổi thân phận, nhưng dù sao cũng là vương phi. Là hắn suy nghĩ chưa chu đáo, hẳn là ở trên đường mua một nha hoàn.

Nghe vậy, Mộ Dung Thư thở dài một tiếng.

– Không có chuyện gì. Xin Ngũ công tử chờ một chút.

Đóng cửa phòng xong, Mộ Dung Thư nhìn gương đồng, túm gọn tóc lại rồi tùy ý lấy một cây trâm, dựa theo cách làm của Hồng Lăng trong trí nhớ, chải sơ rồi cài lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-194.html.]

Quả thật là khó đến nỗi nàng chỉ muốn cắt sạch mái tóc này! Lòng bàn tay đã rịn một tầng mồ hôi, lại còn không cẩn thận nhổ mất vài sợi. Mất sức chín trâu hai hổ mới coi như tạm chải gọn được tóc tai. Thế nhưng, khi chải xong nàng mới phát hiện dường như hơi lệch. Lần đầu tiên đã chải được như thế đã là không tệ, không muốn để Triệu Sơ chờ lâu nên đành chịu.

Nhìn mũ sa trên bàn trang điểm, nàng lại đội lên.

Mở cửa, Triệu Sơ vẫn đứng chờ bên ngoài. Dường như hắn đặc biệt thích mặc đồ màu trắng, một thân áo bào trắng cũng chỉ có hắn mặc lên mới có thể đẹp đẽ quý phái, lại mang theo khí thế bức người như vậy.

– Xong rồi, đi ăn cơm chiều thôi.

Mộ Dung Thư nói với Triệu Sơ.

Triệu Sơ tao nhã thong dong gật đầu trả lời:

– Ừ.

Triệu Sơ luôn giữ khoảng cách chừng ba bước với Mộ Dung Thư khiến nàng nhịn không được mỉm cười. Thật ra người xưa cũng không hoàn toàn tẻ nhạt, cổ hủ cũng có sự thú vị riêng.

Khách sạn họ đang trọ thuộc loại tốt nhất trong trấn nhỏ này, người lui tới rất nhiều. Lúc này có khá nhiều khách đang dùng cơm dưới lầu. Đa số đều là đàn ông, vài nha hoàn tuỳ thân, cũng có mấy vị phu nhân mang mũ sa.

Mộ Dung Thư biết dáng vẻ và phong thái của mình hiếm ai sánh được, thậm chí nàng có đeo mũ sa thì một thân khí chất tao nhã thong dong vẫn khiến cho kẻ khác không thể làm ngơ. Có mấy gã tự nhận là phong lưu phóng khoáng đã nhìn về phía hai người.

Triệu Sơ đi phía trước hơi cau mày. Mấy cô nương trong quán đồng loạt sững sờ, kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm.

Đúng vậy, dung mạo Triệu Sơ là xuất sắc, không chỉ phụ nữ, ngay cả đàn ông cũng đều nhìn hắn một cách ghen tị.

Nhờ vậy, những ánh mắt nhìn Mộ Dung Thư đã giảm bớt không ít, nàng bỗng cảm giác thoải mái hơn một chút. Hai người chọn bàn ăn ở một góc khuất rồi gọi vài món.

Dù sao cũng là trấn nhỏ, thức ăn khá đơn giản, hương vị bình thường không có gì hấp dẫn, cũng may còn có thể nuốt xuống. Mộ Dung Thư không có cảm giác thèm ăn do ảnh hưởng của những việc xảy ra tối qua, ngày hôm nay lại suy nghĩ quá nhiều, Triệu Sơ đưa bánh bột ngô, nàng chỉ ăn một miếng, vốn do có chuyện trong lòng mà không thấy ngon miệng, giờ mọi chuyện đã qua, nàng cũng suy nghĩ rõ ràng, không muốn vì tuyệt thực mà c.h.ế.t nên miễn cưỡng ăn một chút.

Nhìn qua phía Triệu Sơ, hắn dùng bữa cực kì tao nhã, chẳng qua cũng chỉ ăn vài miếng đã buông đũa. Xem ra, đã quen sống an nhàn sung sướng thì trong chốc lát không quen ăn một bữa cơm rau dưa thế này. Cách đó không xa, mấy nha hoàn và các cô nương đều rụt rè cúi đầu, khoé mắt len lén liếc hắn.

– Các ngươi nghe nói chưa, kinh thành xảy ra chuyện lớn!

– Chuyện gì?

– Đêm qua phủ Nam Dương Vương cháy lớn, sân viện của Nam Dương vương phi bị đốt thành tro. Nam Dương vương phi c.h.ế.t rồi. Sau đó không biết tại sao, hôm nay trong cung cũng xảy ra chuyện lớn. Thẩm quý nhân, cũng chính là Thẩm quý phi trước kia bị hạ chỉ c.h.é.m đầu. Vốn nàng ta không hề mang thai, thánh thượng giận dữ, sau điều tra được trận hoả hoạn ở phủ Nam Dương Vương chính là do Thẩm quý nhân lén lút sai người làm.

– Vậy Nam Dương Vương nhất định là vô cùng đau lòng?

– Ừ, nghe nói khi Nam Dương Vương nghe được tin tức đã bất tỉnh!

Nghe vậy, Mộ Dung Thư cau c.h.ặ.t c.h.â.n mày

Loading...