Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 188

Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:33:50
Lượt xem: 9

Làm một hoàng đế mỗi ngày trăm công nghìn việc, thế mà hắn còn nhàn rỗi đến mức quan tâm đến thú vui tiêu khiển của thần tử! Còn tưởng là hắn hạ chỉ vì chuyện gì, thì ra là đưa tới mười vị mỹ nhân!

– Vâng, mấy mĩ nhân này đều là Hoàng Thượng ban cho vương gia. Hoàng Thượng quan tâm đến việc vương gia vất vả nên tìm mười tiểu mĩ nhân ôn nhu săn sóc đưa tới cho ngài ấy. Hoàng Thượng nói, từ trước tới nay vương phi vốn rộng lượng, sẽ thu xếp chu đáo cho các nàng.

Thái giám đến tuyên chỉ nghe Mộ Dung Thư hỏi thì the thé trả lời.

Mộ Dung Thư gật đầu cười nói:

– Vậy thì xin công công thay mặt bổn vương phi gửi lời cảm tạ đến Hoàng thượng. Mười tiểu mĩ nhân như hoa như ngọc này cũng thật là khó tìm.

Rộng lượng? Rõ ràng là tới làm ấm giường cho Vũ Văn Mặc, hoàng đế còn sợ nàng từ chối sao? Thế nhưng, nếu trên thánh chỉ đã không nói rõ mười mỹ nhân đến tột cùng là đưa cho Vũ Văn Mặc làm gì, vậy thì cứ chờ Vũ Văn Mặc tự mình quyết định đi.

Thái giám thấy thái độ của Mộ Dung Thư thì sửng sốt, vội xấu hổ cười gật đầu:

– Vâng, lát nữa nô tài sẽ chuyển lời đến Hoàng Thượng. Nếu vương phi không có dặn dò khác, nô tài xin cáo lui.

– Ừ.

Chờ thái giám đi rồi, Mộ Dung Thư mới đưa mắt nhìn sang mười mỹ nhân. Có lẽ là ánh mắt đánh giá của nàng có chút lạnh lẽo, các nàng đều cúi thấp đầu không dám thở mạnh.

– Thật đúng là tiểu mĩ nhân như hoa như ngọc, mười người đứng chung một chỗ quả khiến bổn vương phi nhìn hoa cả mắt. Nếu đã vào phủ Nam Dương Vương thì bắt đâu từ ngày hôm nay, các ngươi chính là người của vương phủ. Chỉ cần an phận thủ thường, đừng gây chuyện là được.

Mộ Dung Thư thu hồi ánh mắt đánh giá bức người, nhẹ giọng nói.

Nói thật hay, các nàng không phải nữ nhân trong phủ Nam Dương Vương, mà là người của phủ Nam Dương Vương. Trong số mười người đó, một nữ tử mặt mày phong tình vô hạn, đôi mắt phượng hẹp dài nhìn về phía Mộ Dung Thư, ánh mắt mang vẻ phức tạp.

Lúc mười người mới vào cung đã từng nghe mấy vị lão nhân (người làm lâu năm) nói, Nam Dương vương phi cũng không phải là người dễ sống chung, nguyên Thẩm quý phi trước đây, còn có Thẩm trắc phi của phủ Nam Dương Vương đều thua trên tay nàng ta. Nhưng hôm nay, xem ra Nam Dương vương phi là một người dịu dàng, chẳng lẽ những chuyện đó đều là đồn đãi? Hoặc là những lời vừa rồi của nàng ta cũng không phải là ý đó?

– Nô tì hiểu.

Mười người đồng thanh trả lời.

– Các ngươi đều là người Hoàng Thượng ban cho phủ Nam Dương Vương, tất nhiên không thể chậm trễ. Phủ Nam Dương Vương này to như vậy nhưng e là chỉ có Bắc viên là thích hợp cho các ngươi ở. Lát nữa ta sẽ sai bọn nha hoàn Mai viên dẫn các ngươi đi xem hoàn cảnh Bắc viên. Nếu có gì không hài lòng cứ tới tìm bổn vương phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-188.html.]

Mộ Dung Thư cười nhạt nói, phất phất tay bảo Hồng Lăng mang các nàng đi Bắc viên.

Mấy tiểu mỹ nhân này thật đúng là có chút khó giải quyết, hoàng đế rõ ràng là muốn dùng họ đi quyến rũ Vũ Văn Mặc. Hoặc là nhân cơ hội xếp vào cơ sở ngầm ở phủ Nam Dương Vương. Nhưng người ta dùng danh nghĩa là suy nghĩ vì Vũ Văn Mặc, làm cho không người nào có thể từ chối.

Nâng chung uống vài ngụm trà xong, nàng cau mày nói với Vân Mai bên cạnh:

– Thật nhớ Hiên nhi.

Nàng đang do dự có nên đưa Hiên nhi về hay không. Dù sao Hiên nhi đã ở bên ngoài một thời gian dài, sợ sẽ khiến người khác hoài nghi. Mà tình huống trước mắt, có vẻ như nàng tạm thời không thể rời đi. Mỗi ngày đều phải đối mặt với những kẻ mang mặt nạ dối trá, nàng vô cùng nhớ khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào đáng yêu của Hiên nhi, cả giọng nói ngọt ngào ngây thơ gọi mẫu thân của bé.

– Vương phi cứ yên tâm, tiểu thiếu gia ở sơn trang rất vui vẻ, cha mẹ nô tì đều hết lòng chăm sóc tiểu thiếu gia. Nếu vương phi không yên tâm, nô tì sẽ cho người đưa tiểu thiếu gia về được không? Dù sao hiện thời vương gia đối với vương phi rất tốt. Nếu vương phi cứ rời đi như vậy, sau này không chừng sẽ hối hận đó.

Vân Mai tận tình khuyên nhủ. Gần đây vương gia đối với vương phi phải nói là thật sự chân thành, chỉ là vương phi có vẻ như vẫn chưa cảm giác được.

Nghe vậy, trong lòng Mộ Dung Thư chấn động. Đối với Vũ Văn Mặc, nàng cũng không biết là loại cảm giác phức tạp gì. Nếu nàng là người cổ đại, nhận được sự giáo dục giống hắn thì chắc chắn sẽ cho rằng hắn là người đàn ông tốt thế gian khó được. Nhưng đáng tiếc, linh hồn của nàng đến từ hiện đại. Biết rõ những ngày rời khỏi Vương phủ sẽ rất gian nan, không có che chở của hắn, mỗi bước nàng đi đều vô cùng khó khăn. Nhưng …

Nàng không thể thay đổi tư tưởng và suy nghĩ của bản thân, vì một người đàn ông mà mất đi nguyên tắc và lòng tự trọng của bản thân.

Tuy rằng, nàng biết Vũ Văn Mặc thật sự yêu mình.

Nén xuống rung động trong lòng, Mộ Dung Thư cười nói:

– Tạm thời không cần, cứ như hiện tại đi.

– Vâng, vương phi.

Vân Mai lập tức đáp. Có vẻ như nghĩ tới mười mỹ nhân thiên kiều bá mị vừa rồi kia, quyệt miệng nói:

– Nô tì thấy mười người này đều không phải là kẻ dễ bắt nạt, lẳng lơ nóng bỏng, so với đám nữ tử thanh lâu kĩ viện không kém là bao. Sao Hoàng Thượng có thể ban những nữ nhân này cho vương gia chứ?

Đây không phải là rõ ràng dùng để quyến rũ vương gia sao?

Mộ Dung Thư xì cười ra tiếng.

Loading...