Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 180

Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:29:51
Lượt xem: 16

Tú Ngọc hoảng hốt, không thể tin ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Dung Thư :

– Vương phi!

– Nhẫn nại của bổn vương phi có hạn, nếu không muốn chọc giận ta thì hãy khai thật đi. Có lẽ bổn vương phi vẫn sẽ cho ngươi một con đường sống.

Mộ Dung Thư lạnh lùng nói.

Tú Ngọc chần chừ nhìn thoáng qua Thẩm trắc phi đang hoảng hốt, lại nhìn Thẩm quý phi một cái, cuối cùng sụp hai đầu gối quỳ xuống đất, hướng về phía Mộ Dung Thư dập đầu lạy ba cái, khai ra sự thật:

– Cầu xin vương phi đừng khó xử muội muội nô tì, nô tì sẽ khai hết toàn bộ sự thật. Thật ra nô tì không có tình lang …

– Tú Ngọc, ta là chủ tử của ngươi!

Sắc mặt Thẩm trắc phi tái mét, ngón tay mềm mại tức giận chỉ vào Tú Ngọc, giọng nói tàn nhẫn.

Tú Ngọc cắn chặt răng, cúi đầu gằm xuống đất, không nhìn tới sắc mặt đã hoảng loạn của Thẩm trắc phi, tiếp tục nói:

– Là Thẩm trắc phi sai nô tì mua thuốc tránh thai. Sau khi các vị phu nhân hầu hạ vương gia xong thì Thẩm trắc phi đều dặn nô tì đem thuốc tránh thai thêm vào cháo tổ yến, thậm chí bỏ vào cả bên trong các loại thuốc bổ cho bốn vị phu nhân dùng. Có một lần Tam phu nhân vẫn chưa dùng thuốc nên mới mang thai. Thẩm trắc phi không muốn để các phu nhân sinh con nối dõi của vương gia trước mình nên đã bỏ thuốc làm sảy thai vào thức ăn của Tam phu nhân. Thật sự tất cả đều là Thẩm trắc phi sai khiến nô tì đi làm.

Nói xong, nàng vẫn gục đầu trên đất, không dám ngẩng lên nhìn Thẩm trắc phi. Ngay cả vừa rồi Thẩm trắc phi vì tự bảo vệ mình mà nói xấu nàng, nhưng dù sao Thẩm trắc phi cũng là chủ tử của nàng, nếu như nàng không phải bảo vệ người thân, như vậy nhất định sẽ vì Thẩm trắc phi gánh lấy tất cả tội danh. Đáng tiếc, nàng còn có một muội muội!

Huống hồ, Thẩm trắc phi không quan tâm tình nghĩa chủ tớ, đúng lúc nàng cũng không cần để ý!

Người khắp phòng nghe được Tú Ngọc nói thì đồng loạt nhìn chằm chằm vào trên người Thẩm trắc phi.

– Nực cười! Chỉ bằng lời nói của một nha đầu đã muốn bếu xấu ta? Tỷ tỷ cũng đừng khinh người quá đáng!

Thẩm trắc phi cười lạnh một tiếng, trực tiếp đối đầu với Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư nhướng nhướng mày, giận quá hóa cười :

– Xem ra Thẩm trắc phi không có ý định nhận tội phải không? Tốt lắm, bổn vương phi sẽ khiến ngươi tâm phục khẩu phục!

Thẩm trắc phi không nói. Kỳ thực nàng biết hiện tại nói gì cũng đều là vùng vẫy trước khi chết. Tú Ngọc là nha hoàn hầu hạ bên người của nàng, tất nhiên biết hêt các chuyện của nàng, nhưng nàng không thể thừa nhận! Bằng không một khi các tội danh này được chứng thực, kết cục của nàng có thể đoán được, chắc chắn bị hưu! Nếu như bị hưu, cuộc sống sau này của nàng sẽ thế nào? Dù cho có về phủ tể tướng, cũng sẽ bị mọi người cười nhạo, càng làm cho phụ thân – thân là tể tướng còn mặt mũi nào mà sống trên đời?

Nàng nhìn về phía Thẩm quý phi cầu cứu. Trong tất cả những người ở khắp phòng hiện giờ, lúc này người duy nhất nàng có thể cầu cứu chỉ có Thẩm quý phi!

Chạm đến ánh mắt cầu cứu của Thẩm trắc phi, Thẩm quý phi đã muốn đứng dậy vì nàng lên tiếng xoay chuyển cục diện.

Nhưng tiếp đó Mộ Dung Thư đã hoàn toàn loại bỏ mục đích của nàng.

– Mấy ngày nay bổn vương phi rất thích ngủ. Sau khi đại phu chẩn đoán đã khẳng định là bị trúng độc. Loại độc này nếu dùng lâu dài có thể khiến ta cả đời vô sinh. Mà người hạ độc lại là đại nha hoàn Thu Cúc bên cạnh bổn vương phi!

Mộ Dung Thư quét ánh mắt lạnh như băng lên người Thu Cúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-180.html.]

Người trong lòng luôn luôn lo lắng sợ hãi – Thu Cúc nghe vậy, thân hình run lên! Chợt nhớ tới hôm qua Mộ Dung Thư đã bắt đầu không ăn thức ăn nàng đưa tới, nhất thời hiểu rõ. Thì ra vương phi đã biết nàng hạ độc! Nàng đi theo bên người vương phi cũng được một thời gian, tất nhiên biết thủ đoạn của Mộ Dung Thư, biết có cãi chày cãi cối cũng vô dụng, liền lập tức quỳ sụp xuống.

Thấy thế, Thẩm quý phi nheo mắt.

Mộ Dung Thư miễn cưỡng nhìn lướt qua Thu Cúc, đưa tay chỉ về phía Thẩm trắc phi, không phải không có thất vọng, nói:

– Bổn vương phi tự nhận đã xem Thẩm trắc phi ngươi như muội muội ruột mà đối đãi, nhưng ta thật không ngờ … thật không ngờ ngươi hại ta. Ngươi mua chuộc nha hoàn bên cạnh bổn vương phi, hạ độc bổn vương phi! Thẩm trắc phi, lòng dạ ngươi thật độc ác! Hôm nay đúng lúc có quý phi nương nương ở đây, bổn vương phi phải để quý phi nương nương cho bổn vương phi một sự công bằng!

Ánh mắt mọi người mới vừa rồi còn tập trung trên người Mộ Dung Thư, vừa nghe lời này lập tức nhìn về phía Thẩm quý phi. Người nào không biết Thẩm trắc phi chính là muội muội ruột cùng cha cùng mẹ của Thẩm quý phi!

Thẩm quý phi sắc mặt nặng nề. Nàng nghĩ đến nát óc cũng không hiểu được suy nghĩ của Mộ Dung Thư, càng không biết Thu Cúc đã để lộ cái gì, lúc này lại nghe Mộ Dung Thư nói vậy, lại đổ chuyện này lên người Nhu nhi! Còn bắt nàng đứng ra phân xử?

– Đại tỷ, tỷ biết rõ, chuyện này không phải là ta làm!

Thẩm trắc phi cắn răng nói với Thẩm quý phi. Đây chính là tội danh có thật, hơn nữa do chính đại tỷ gây nên.

Mộ Dung Thư lúc này lại mở miệng nói:

– Thẩm trắc phi hạ độc mưu hại bổn vương phi, đồng thời lại cho bốn vị phu nhân dùng thuốc tránh thai, thậm chí mưu hại đứa con chưa được sinh ra của vương gia, ba điểm này cộng lại, tội Thẩm trắc phi không thể tha! Thẩm quý phi thâm minh đại nghĩa, xin làm chủ cho bổn vương phi.

Nhân lúc không ai chú ý, Thẩm quý phi ngoan độc trừng Mộ Dung Thư một cái. Trong nháy mắt ngắn ngủi, nàng đã hiểu Mộ Dung Thư biết rõ người hại bào thai trong bụng nàng ta là mình, cho nên mới ép nàng như thế! Lúc này, nàng không có con đường lựa chọn! Nàng là quý phi đương triều, thân phận tôn quý nhất, đồng thời trong bụng còn có con nối dõi của hoàng đế, tuyệt đối không thể có chuyện gièm pha gì! Mà hai tội danh của Nhu nhi cho dù có biện hộ léo lắt cỡ nào, Mộ Dung Thư khôn khéo như vậy thì sao có thể để cho Nhu nhi thoát được. Vì vậy, sau khi âm thầm cân nhắc, nàng rưng rưng nước mắt, trên mặt lộ ra biểu tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói với Thẩm trắc phi:

– Nhu nhi, ngươi làm cho bổn cung quá đau lòng. Ngươi là muội muội bổn cung, sao có thể làm nhiều việc xấu xa như vậy? Bày ra mưu kế thâm độc hại vương phi và bốn vị phu nhân. Dù cho ngươi có là muội muội ruột của bổn cung đi nữa, bổn cung cũng không thể nói sai sự thật.

Nghe vậy, thân hình Thẩm trắc phi run rẩy kịch liệt, lảo đảo lùi lại mấy bước, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệt, hai mắt trợn tròn nhìn Thẩm quý phi :

– Đại tỷ, ngươi! …

Đại tỷ chẳng những không ra mặt giúp đỡ, còn đem tất cả chuyện này đổ lên đầu nàng! Giúp Mộ Dung Thư bỏ đá xuống giếng! Đây là của đại tỷ nàng ư?

– Đưa Thẩm trắc phi đến quan phủ. Sau đó bổn cung sẽ hướng Nam Dương Vương thỉnh cầu hưu Thẩm trắc phi.

Thái độ Thẩm quý phi lạnh lùng, cố gắng không nhìn tới sắc mặt thay đổi đột ngột của Thẩm trắc phi, còn có ánh mắt tuyệt vọng.

Mộ Dung Thư khẽ rũ mi, mặt không chút thay đổi. Khóe mắt nhìn thoáng qua Thu Cúc đang quỳ dưới đất lặng im không nói.

– Ngươi không phải đại tỷ của ta! Thật không ngờ ngươi lại hại ta không cần đắn đo suy nghĩ!

Thẩm trắc phi cất tiếng cười lớn, chỉ vào Thẩm quý phi khàn giọng hét lên.

– Khởi bẩm vương phi, vương gia đã đến.

Ngoài cửa truyền đến tiếng một nha hoàn bẩm báo.

Vũ Văn Mặc đã tới! Trong mắt Thẩm trắc phi dấy lên một tia sáng mang tên hi vọng.

Không khí đột nhiên thay đổi, ngày hôm nay thật đúng là loạn!

Loading...