Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 171
Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:25:48
Lượt xem: 6
Mộ Dung Thư rút ngân trâm ra, cẩn thận quan sát, phát hiện đầu cây ngân trâm đã biến thành màu đen!
Quả nhiên có độc!
Mộ Dung Thư choáng váng. Nàng chưa từng nghi ngờ người bên cạnh. Nàng vẫn đối xử với họ rất tốt, nhưng thật không ngờ có một ngày mình sẽ bị phản bội. Nếu Thanh Bình và Hồng Lăng không phát hiện sự khác thường của Thu Cúc, nàng vẫn như trước không hề cảnh giác. Như vậy, nàng đã sớm mơ mơ màng màng bị người hại chết.
Đến tột cùng là ai đang sai khiến Thu Cúc? Muốn lấy mạng nàng!
Nàng chuyển tầm mắt lên dĩa điểm tâm, ánh mắt bỗng trở nên vô cùng sắc bén.
Đúng lúc Hồng Lăng đi vào, Mộ Dung Thư lập tức sai Hồng Lăng đem điểm tâm xuống.
– Đem điểm tâm xuống đi, hôm nay bổn vương phi không thấy thèm ăn. Một lát nữa Thu Cúc pha trà xong, bảo nàng mang vào để đó là được. Bổn vương phi hơi mệt, nên đi nghỉ một lát.
– Vâng ạ.
Quả nhiên Hồng Lăng vừa ra khỏi phòng đã nhìn thấy Thu Cúc. Hồng Lăng nói lại những lời Mộ Dung Thư căn dặn với Thu Cúc.
Thu Cúc nhẹ tay nhẹ chân bưng trà bước vào phòng, sau khi nhìn thoáng qua Mộ Dung Thư đang nằm nghỉ ngơi trên giường mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra, để ấm trà xuống rồi ra ngoài.
Mộ Dung Thư lập tức mở mắt, nhìn thoáng qua ấm trà. Nàng đứng dậy đi đến bàn trang điểm, từ trong ngăn kéo lấy ra một cây châm bạc, sau đó nhúng vào nước trà rồi nhấc lên. Đúng như dự đoán của nàng, đầu ngân châm đã biến thành màu đen! Quả nhiên có độc!
Trong khoảng thời gian này nàng luôn luôn xem sách y, đối với độc dược tuy không thể nói là hiểu rõ, nhưng căn cứ vào thời gian ngân châm biến thành màu đen, nàng kết luận, đây là độc dược mãn tính!
Có vẻ như việc nàng thích ngủ chỉ mới xảy ra trong vòng mười ngày. Vậy thì có thể cho rằng, sau khi tiến cung trở về, vì Vũ Văn Mặc thông báo với mọi người nàng có thai nên mới bị người khác hạ độc.
Loại độc này tuy là độc mãn tính, nhưng những thái y bắt mạch cho nàng tại sao không phát hiện ra? Hay là, do nàng uống thuốc giả mang thai nên đã áp chế một phần độc tính? Xem ra lần này nàng quả thật là có được tất có mất.
Sắp tới giờ cơm chiều, Mộ Dung Thư bảo Thanh Bình đến thư phòng mời Vũ Văn Mặc lát nữa đến dùng cơm, đêm nay nàng muốn đích thân xuống bếp.
Sau đó nàng tự mình đến phòng bếp nhỏ, lựa chọn vài nguyên liệu nấu ăn đơn giản, chỉ xào một ít rau. Hơn nữa nhóm bà tử ở phòng bếp nhỏ cũng làm thêm tám món ăn khác.
Khi nàng trở lại phòng, Vũ Văn Mặc đã đến.
– Hôm nay thần thiếp bỗng nhiên muốn ăn một ít thức ăn thanh đạm. Tuy cách làm rất đơn giản nhưng cũng có thể biến thành một món ăn với đầy đủ dưỡng chất. Vì thần thiếp nghĩ, mấy ngày nay gia luôn bận rộn, vất vả nên mới sai người đi mời gia đến dùng cơm chiều cùng thần thiếp.
Mộ Dung Thư ngồi xuống, nhìn Vũ Văn Mặc cười nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-171.html.]
Vũ Văn Mặc mỉm cười gật đầu:
– Được.
Hắn cúi đầu nhìn lại, quả nhiên những món ăn hôm nay không giống mấy lần trước.
Mộ Dung Thư lần lượt giới thiệu:
– Đây cải dầu xào tỏi, đậu hủ Ma Bà …
– Đậu hủ Ma Bà này tuy nhìn không bắt mắt, nhưng tuyệt đối sẽ không lạt miệng. Chỉ có điều sẽ hơi cay, gia có thể nếm thử.
Mộ Dung Thư cười, nói tiếp.
– Được, xem ra cũng khá ngon.
Bên môi Vũ Văn Mặc gợi lên nụ cười nhàn nhạt, trả lời. Trong lòng biết đêm nay nàng chủ động mời hắn đến nhất định là có việc, nhưng, thật hắn có chút nhớ hương vị thức ăn nàng làm.
Thu Cúc đứng một bên nhìn thấy Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc nói chuyện hoà thuận vui vẻ, khẽ cắn môi dưới, đáy mắt có một tia không đành lòng.
Hồng Lăng một bên chia thức ăn, hầu hạ thận trọng, chu đáo.
Lúc này Vân Mai phụng mệnh xuất phủ làm việc cho Mộ Dung Thư đã trở lại. Nàng vừa vào phòng đã nhìn thấy Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc cùng nhau ăn cơm, liền bất động thanh sắc dè dặt cúi đầu đứng một bên.
Vũ Văn Mặc nhận thấy có người đến, sau khi nhìn thấy là Vân Mai, lập tức nhìn về phía Mộ Dung Thư, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng. Nàng …
Sau buổi cơm tối, Mộ Dung Thư liền dùng lời nói ám chỉ cho Vũ Văn Mặc
– Gần đây mấy nha đầu có làm rất nhiều y phục cho trẻ nhỏ. Bọn họ nói là chờ em bé sinh ra sẽ mặc. Thần thiếp nhìn cái nào cũng thấy đẹp nên muốn cho gia xem một chút.
Đây là nàng nói thật. Hồng Lăng và Thanh Bình có tay nghề may vá thêu thùa rất tốt. Từ khi biết nàng có thai, lúc rảnh hai người bèn may đồ, thêu hoa này nọ rất đẹp, khiến người khác vừa nhìn đã thích.
Nếu thật sự có thai, nàng thật muốn mặc cho con mình những bộ quần áo nho nhỏ xinh xắn này.
Tay cầm chén trà của Vũ Văn Mặc hơi dừng lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn lướt qua Mộ Dung Thư, chầm chậm gật đầu:
– Được.
Đám nha hoàn hầu hạ trong phòng thấy Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư nói nói cười cười, vui vẻ hoà thuận đều nở nụ cười vui vẻ vì Mộ Dung Thư.