Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 142

Cập nhật lúc: 2024-12-02 06:29:17
Lượt xem: 13

– Ý đồ mưu phản? Thông đồng với địch b*n n**c? Sao Mộ Dung tướng quân có thể làm chuyện này được?

Trong đám người có kẻ kinh ngạc thốt lên.

Thẩm trắc phi chấn kinh nhìn về phía Mộ Dung Thư, thông đồng với địch phản quốc? Nếu bị phán tội danh này tương đương với tịch thu tài sản, c.h.é.m đầu kẻ phạm tội! Nói vậy, Mộ Dung Thư nhất định sẽ bị liên lụy. Có lẽ toàn bộ phủ Nam Dương Vương đều sẽ bị cuốn vào.

Đám phụ nữ khắp phòng vừa nghe là loại tội danh này, mới đầu là kinh ngạc, đến khi phản ứng kịp thì lập tức nói một tiếng với Thẩm trắc phi rồi rời đi, bọn thị vệ kia cũng không ngăn cản.

Mộ Dung Thư đứng tại chỗ, gương mặt lạnh như băng nhìn gã thống lĩnh. Thì ra Vũ Văn Mặc khó xử, Triệu Sơ và Tạ Nguyên đồng tình là vì chuyện này. Đáng tiếc, kế hoạch tỉ mỉ bày ra trong một thời gian dài mới có cơ hội, nay lại cứ mất đi như vậy!

– Xin mời vương phi theo ty chức đi một chuyến.

Gã thống lĩnh thấy Mộ Dung Thư im lặng thì lên tiếng. Thái độ hắn cứng ngắc, tay để trên bội đao.

Khóe miệng Mộ Dung Thư gợi lên một chút ý cười hờ hững, ánh mắt bình tĩnh nhìn lướt qua đám thị vệ lăm lăm đao kiếm.

Những người còn sót lại trong phòng đều đưa mắt dừng trên người Mộ Dung Thư.

Nhìn thái độ gã thống lĩnh, có vẻ như sẽ không liên lụy đến phủ Nam Dương Vương, Thẩm trắc phi và Thẩm Oánh đứng phía sau đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.

– Vương phi …

Hồng Lăng lo lắng nhìn Mộ Dung Thư, sao có thể trở nên như thế? Sao Mộ Dung tướng quân có thể thông đồng với địch phản quốc?

Gã thống lĩnh nhăn mày lại.

Mã hộ vệ tiến lên một bước nói với thống lĩnh thị vệ đeo đao kia:

– Vương phi là chủ mẫu phủ Nam Dương Vương, nếu thống lĩnh muốn đưa vương phi đi thì phải được sự đồng ý của vương gia.

– Tội thông đồng với địch phản quốc quá nghiêm trọng, Hoàng thượng thánh minh biết rõ việc này không liên quan gì đến Nam Dương Vương, nhưng Nam Dương vương phi dù sao cũng là đích nữ của Mộ Dung Thu, quan hệ mật thiết. Mã hộ vệ không cần tiếp tục lên tiếng, nếu không khó tránh khỏi rơi vào tội gây trở ngại việc thi hành công vụ.

Gã thống lĩnh lạnh lùng nhìn lướt qua Mã hộ vệ, lạnh giọng nói.

Hắn vừa dứt lời, Mộ Dung Thư nhẹ giọng nói với Mã hộ vệ:

– Mã hộ vệ không cần nói nữa.

Mã hộ vệ cau mày lui sang một bên.

Vừa quay sang gã thống lĩnh, giọng nói Mộ Dung Thư trở nên lạnh như băng:

– Tội danh thông đồng với địch phản quốc của phụ thân bổn vương phi đã được chứng minh?

– Đã có nhân chứng vật chứng. Chỉ là còn chưa tuyên án.

Gã thống lĩnh trả lời.

– Hai năm trước bổn vương phi sớm đã gả đến phủ Nam Dương Vương. Mà theo luật lệ Đại Hoa quốc ta, nữ tử xuất giá phải theo chồng! Hiện thời bổn vương phi mang họ hoàng gia, ăn cơm hoàng gia. Nếu như bắt bổn vương phi, định tội cho bổn vương phi, như vậy bổn vương phi muốn biết, hoàng thượng có tội hay không có tội? Nếu như Hoàng Thượng vô tội, toàn bộ hoàng gia cũng vô tội, vậy thì bổn vương phi có tội gì? Há có thể cho phép ngươi, một tên thống lĩnh thị vệ nho nhỏ đại bất kính đối với bổn vương phi? Khi nào thì Đại Hoa quốc có loại quy định này?!

Đôi mắt sắc lạnh của Mộ Dung Thư nhìn khắp bốn phía, giọng nói có thể so với hàn băng vang vọng trong Trúc viên. Nàng biết rõ lúc này, khí thế tuyệt đối không thể yếu, tuyệt đối không thể nhận tội.

Theo luật lệ Đại Hoa quốc, trọng thần triều đình một khi mưu phản, thông đồng với địch phản quốc, cả nhà đều bị tịch thu tài sản, c.h.é.m đầu kẻ phạm tội! May mà chưa đến mức liên lụy cửu tộc. Nếu như liên luỵ cửu tộc, lúc này nàng nói nhiều hơn nữa cũng là vô dụng, chỉ có một con đường chết. May mà … nơi này không có việc liên luỵ cửu tộc như vừa nói.

Lời này vừa nói ra, gã thống lĩnh cùng bọn thị vệ phía sau hắn đều sửng sốt, cũng không dám có động tác kế tiếp.

Mộ Dung Thư nhoẻn miệng cười, nói:

– Nếu như muốn trị tội bổn vương phi thì phải nói cho rõ ràng, hợp tình hợp lí. Còn phải có thánh chỉ của hoàng thượng! Nếu không bổn vương phi không đi theo, cũng không phục!

Bên trong đại sảnh, nhất thời yên tĩnh một mảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-142.html.]

Thẩm Oánh hít sâu một hơi, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Thẩm trắc phi bên cạnh. Đối mặt với biến cố to lớn như thế mà Mộ Dung Thư còn có thể bình tĩnh đến vậy, trong tâm tư nửa phần e ngại cũng không có, lại còn có thể nói những lời làm người khác kiêng kị, cũng không khó tưởng tượng, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Thẩm trắc phi đã bại bởi Mộ Dung Thư.

Trong lòng Thẩm trắc phi run lên, lúc này nàng cũng không dám tuỳ tiện xen vào, cũng không dám lên tiếng, nếu không một khi liên lụy đến phủ Nam Dương Vương, nàng sẽ hối hận không kịp! Mọi việc đều phân nặng nhẹ, lúc này, hẳn nên cùng chiến tuyến với Mộ Dung Thư.

– Hoa ngôn xảo ngữ (nguyên văn là già mồm át lẽ phải)! Mộ Dung Thu là cha ruột của vương phi, không phải nói qua loa vài câu là có thể phủi sạch quan hệ. Xem ra ty chức đành đắc tội!

Con ngươi đen sáng ngời của gã thống lĩnh bỗng tối sầm lại, rút trường đao bên hông ra chỉ lên không trung, hơi lạnh âm u b.ắ.n thẳng về phía Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư nhanh mím môi, trên khuôn mặt bình tĩnh còn thoáng nét tươi cười vân đạm phong khinh. Thấy vậy, gã thống lĩnh nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, vốn định hạ lệnh để thị vệ đứng cạnh ép Mộ Dung Thư mang đi, nhưng khi nhìn dáng vẻ Mộ Dung Thư không chút sợ hãi, nhất thời trong lòng bồn chồn, cũng không biết có nên hạ mệnh lệnh này hay không.

Đang khi hắn còn do dự, một tên trong đám thị vệ tiến lên nói:

– Thống lĩnh, bọn thuộc hạ bất quá là thi hành mệnh lệnh, nếu xảy ra chuyện gì cũng chắc chắn sẽ không liên lụy đến chúng ta, hiện tại hoàn thành nhiệm vụ vẫn quan trọng hơn.

Gã thống lĩnh nghe vậy, đảo mắt một vòng, ổn định lại tâm tình rồi ra lệnh:

– Người đâu, đưa Nam Dương vương phi đi.

Dáng vẻ Mộ Dung Thư không chút gợn sóng, khoanh tay đứng nhìn đám người tiến đến, trên gương mặt không một tia sợ hãi. Khi vài tên thị vệ tới gần, nàng bước ra trước từng bước, cười nhạt nói:

– Đi thôi.

Ngay cả lúc này lời nàng nói có hay đến đâu cũng không có cách nào thay đổi vận mệnh! Đại lao này, chỉ sợ phải đến một lần rồi! Đáy mắt hiện lên một tia khác lạ, Vũ Văn Mặc chắc chắn sẽ có hành động gì chứ?

Đám thị vệ sửng sốt, mới vừa rồi còn mang dáng vẻ không đồng ý, sao lúc này thái độ đã quay ngoắt? Có điều nếu vương phi chịu phối hợp là tốt nhất.

Mộ Dung Thư bước từng bước thong dong.

Trong đêm tối tĩnh lặng, nữ tử mặc một bộ áo váy dài chạm đất màu hồng cánh sen, tóc búi cao, khuôn mặt tuyệt mỹ, như làn gió trong trẻo nhưng lạnh lùng ập tới, đập vào mắt, vào lòng mọi người, sinh ra hoa tuyết mãnh liệt.

– Vương phi! Không nên, không được đi!

Hồng Lăng lo lắng la to, trong mắt đầy lệ. Nàng vươn tay muốn giữ Mộ Dung Thư lại. Sao có thể biến thành như vậy? Vương phi là người có thai, đại lao kia đâu phải chỗ người mang thai có thể ở chứ? Hơn nữa nghe nói trong đại lao, chỉ cần là phạm nhân đi vào đều phải chịu hình phạt!

Vương phi …

Nghe thấy Hồng Lăng la lên, nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng quay đầu cười nhạt:

– Không có việc gì. Yên tâm.

Cho đến khi đám thị vệ đột ngột xuất hiện kia đã đi xa, tiếng bước chân biến mất bên ngoài Trúc viên thì người trong đại sảnh mới có phản ứng trở lại.

Thẩm trắc phi nhíu mày, theo tình hình này, Mộ Dung Thư nếu có thể bị dụng hình, như vậy nàng sẽ cao hứng. Nhưng hiện thời Mộ Dung Thư đang mang thai con nối dõi của Vũ Văn Mặc! Chuyện này e là khó giải quyết. Nếu muốn không liên lụy đến phủ Nam Dương Vương, chỉ có thể là … Đứa bé này không tồn tại! Một chút ánh sáng âm độc hiện lên đáy mắt.

Vì khẩn trương, nàng tiện tay cầm đại một ly trà lạnh dốc vào miệng.

– Nhị tỷ, chén trà tỷ đang uống là của vương phi!

Thẩm Oánh nhìn lại đúng lúc thấy Thẩm trắc phi cầm chén trà kia của Mộ Dung Thư lên uống.

Nghe vậy, Thẩm trắc phi sửng sốt, cúi đầu nhìn lướt qua bên trong chén trà. Nghĩ tới đây là một ly trà đã bị bỏ thêm vài thứ, nhíu nhíu mày trả lời:

– Không sao.

Thuốc trong nước trà này chỉ có tác dụng với  người đang mang thai, đối với phụ nữ không có thai thì chẳng hề hấn gì.

– Tú Ngọc, hiện tại vương gia ở đâu? Trong vương phủ xảy ra chuyện lớn như vậy, lập tức cho người đi tìm vương gia!

Thẩm trắc phi lập tức quay đầu ra lệnh cho Tú Ngọc. Sau đó lại dặn dò:

– Việc này không được lộ ra!

– Vâng!

Loading...