Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-12-01 15:36:19
Lượt xem: 9
Thẩm Trắc phi nói xong, người khác cũng lập tức phụ họa: "Để cho chúng ta cùng thăm Vương gia đi."
Nghe vậy, nụ cười trên môi Mộ Dung Thư tắt hẳn, một đạo ánh sáng lạnh xẹt qua đáy mắt, trong đầu hiện lên vẻ mặt từng người. Sau một lát, vẻ mặt không chút gợn sóng trả lời: "Bản Vương phi cũng biết các ngươi muốn gặp, nhưng Vương gia còn đang ngủ. Thực ra, Vương gia không có gì đáng ngại, nhưng sợ các ngươi lo lắng nên mới bảo hạ nhân báo cho các ngươi. Yên tâm đi, Vương gia không việc gì."
Thẩm Trắc phi đối với câu trả lời của Mộ Dung Thư thì không hài lòng. Nàng ta không phải không muốn cho bọn họ nhìn thấy Vương gia? Tâm tư đó không cần đoán cũng biết, nàng ta muốn độc chiếm công lao! Chờ Vương gia khỏi bệnh rồi sẽ sủng ái nàng ta hơn. Nhíu mày nhìn chằm chằm Mộ Dung Thư, hơi gắt giọng: "Bây giờ Vương gia nhiễm bệnh nằm trên giường, thân là nữ nhân của Vương gia, muội phải chăm sóc người. Chỉ với mấy câu giải thích trấn an của Vương phi, muội không thể buông sự thấp thỏm trong lòng được."
Lời nói của Thẩm Trắc phi đã có phần cứng rắn. Tần di nương, Vũ Văn Khải nghe thấy đều sửng sốt.
Đại phu nhân, Nhị phu nhân, Tứ phu nhân hai mặt nhìn nhau, không khỏi có chút vui sướng khi người gặp họa. Xem dáng vẻ Thẩm Trắc phi, hẳn là thẹn quá thành giận. Dù sao trong hai năm qua, phủ Nam Dương Vương to lớn như vậy cũng không có người nào so được với Thẩm Trắc phi, nhất là vị Vương phi không được sủng ái kia. Nhưng chỉ trong mấy tháng này Vương phi thay đổi tính tình lại làm Vương gia chú ý, thêm việc lần này, Vương gia nhiễm bệnh lại không chọn Trúc viên tĩnh dưỡng, cũng khó trách Thẩm Trắc phi cùng ngày xưa khác nhau nhiều. Có vẻ như việc này phát sinh trên người ai, đều sẽ thấy không thoải mái. Riêng với các nàng, lại đã sớm thành thói quen.
Các nàng rất rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng Tần di nương và Vũ Văn Khải lại không biết, dù sao bọn họ vừa mới trở lại Vương phủ. Lúc còn ở Bình Thành có nghe nói qua chuyện Thẩm Trắc phi, biết nàng và Vũ Văn Mặc là thanh mai trúc mã, cảm tình rất tốt. Chính là … tình huống trước mắt là sao?
Mọi người trong phòng đều đặt ánh mắt trên người Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư giận quá hóa cười, ánh mắt lạnh nhạt lướt một vòng trên người Thẩm Trắc phi, tao nhã nâng ly trà lên nhấp một ngụm. Thấy nước trà có chút nguội, mày hơi hơi cau lại, nghiêng đầu nhìn qua phía Thanh Bình, hạ giọng nói: "Thanh Bình, trà lạnh, đổi bình trà nóng khác đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-115.html.]
Thanh Bình đang đứng cúi đầu một bên, nghe vậy lập tức quay lại nói: "Là nô tì sơ sót, nô tì đi đổi ngay."
Khi nàng đi ra nhà kề, ánh mắt Vũ Văn Khải cũng đi theo, chăm chú nhìn y phục bởi động tác đi lại mà lộ ra cái m.ô.n.g đầy đặn vểnh cao, thầm nghĩ: nha đầu kia mặc dù có dung mạo thanh tú nhưng thân thể còn đẹp hơn. Bộ n.g.ự.c cao vút cùng cái m.ô.n.g vểnh cao, chỉ nhìn cũng đã làm cho tâm ngứa ngáy khó nhịn.
Thẩm Trắc phi nói xong liền có chút hối hận. Bất kể trong lòng có bao nhiêu bất mãn cũng không thể ở trước mặt mọi người bày ra, nếu để Vương gia biết được thì hình tượng nàng luôn duy trì đều bị phá hư, còn làm cho Mộ Dung Thư tìm được sai lầm.
Quả nhiên, Mộ Dung Thư đặt ly trà xuống, ngẩng đầu liếc nàng một cái, cười nhạt: "Thẩm Trắc phi nói vậy có phải là không tin bản Vương phi?"
Hai mày Thẩm Trắc phi cay chặt, ngay lúc nàng vừa muốn mở miệng nói lại đã bị Mộ Dung Thư cướp lời: "Hoặc là vừa rồi Thẩm Trắc phi thất thần, nghe không rõ lời của bản Vương phi? Lời của Thẩm Trắc phi giống như nói bản Vương phi cố ý không cho các ngươi gặp Vương gia đi." Dừng lại một chút, tầm mắt nhìn về phía Tần di nương và Vũ Văn Khải cười nói: "Vừa rồi hai người có nghe được rõ ràng lời của bản Vương phi không? Trong lúc Vương gia đang nghỉ ngơi, ai có gan đi quấy rầy?"
Tần di nương vừa nghe Mộ Dung Thư hỏi bọn họ, bây giờ cần lấy lòng nàng, vội trả lời: "Quả thật Vương gia nhiễm phong hàn cần nghỉ ngơi nhiều. Thẩm Trắc phi, không bằng chúng ta ngày khác lại tới đi."
"Đại tẩu nói cực kỳ hợp lý. Đại ca vốn ngày đêm làm việc vất vả, khó tránh thể lực suy giảm mà nhiễm phong hàn. Bây giờ, thật vất vả mới được rảnh, đương nhiên phải nghỉ ngơi thật tốt." Vũ Văn Khải cũng vội cười nói.
Mộ Dung Thư gật gật đầu, ý cười càng sâu thêm mấy phần, nghiêng đầu nhìn Thẩm Trắc phi.
Mà Thẩm Trắc phi tuy hai mày cau chặt nhưng cũng không mức mất bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Thư: "Muội vừa rồi quả thật lơ đãng, nếu có chỗ nào mạo phạm thì xin tỷ tỷ tha thứ. Nhưng mà muội nghĩ tới nghĩ lui, cẩn thận vì tỷ tỷ suy nghĩ, bây giờ tỷ tỷ đang mang thai, vạn lần không thể có sơ sót gì. Vậy nên để muội thay tỷ tỷ chiếu cố Vương gia đi. Một lát Vương gia tỉnh, sai người đưa Vương gia đến Trúc viên thì thế nào?"