Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 102
Cập nhật lúc: 2024-12-01 15:32:38
Lượt xem: 13
Mộ Dung Thư là người xuyên không, cho nên sẽ có một số từ nàng dùng không phải là từ của người cổ đại. ^^
Qua một canh giờ sau, Mộ Dung Thư đã đến hoàng cung. Nàng đi theo một thái giám bên cạnh Hoàng đế, tới sau đại điện thì mới dừng lại.
Mộ Dung Thư nhìn khắp bốn phía có binh lính trấn giữ. Ngẩng đầu lên, hình như có khoảng hơn hai trăm bậc thang, ở nơi cao là một tòa đại điện, sừng sững, nguy nga, khí thế hiển hách.
Giọng nói lanh lảnh của thái giám bên cạnh truyền tới tai nàng, “Nam Dương vương phi, mời người theo nô tài vào đại điện.”
Đại điện? Không phải là chỗ Hoàng đế thiết triều với các quan đại thần mỗi sáng sao? Để nàng tới đó làm gì? Không... Phải nói là Hoàng đế để nàng tới đó làm cái gì?!
Mộ Dung Thư gặp chuyện càng khó giải quyết lại càng bình tĩnh. Trong đầu nàng nghĩ đến vô số khả năng. Nhớ lại ánh mắt Hoàng đế nhìn mình lúc đó chứa đầy sự lạnh lẽo lẫn sát khí, mà Thẩm Quý phi lại biết Diendanlequydon chuyện xảy ra ở trên triều, sự sủng ái của Hoàng đế đối với nàng ta rõ ràng không tầm thường, thậm chí có phần vượt qua Hoàng hậu! Bây giờ là lúc lâm triều, hắn triệu nàng tới để nói chuyện gì?
Nàng theo chân thái giám, bước lên từng bậc thềm.
Mộ Dung Thư cẩn thận nhớ lại, cẩn thận thăm dò. Thần sắc của nàng trở nên lạnh lùng, đột nhiên nghĩ tới việc vì sao thần sắc Hoàng đế đột nhiên thay đổi! Vì sao Vũ Văn Mặc gần đây thay đổi! Còn cả câu nói kia nữa, hai năm sau, liệu nàng sống được đến ngày đó không!
Từ xưa đến nay, tình thân trong hoàng gia vốn rất mỏng manh, thần tử mưu phản lại ít nhiều có dính dáng đến, mà nàng lại vô tình bị liên lụy vào đó!
Không... Phải nói là từ khi gả vào phủ Nam Dương vương, Mộ Dung Thư đã bắt đầu bị liên lụy, bởi vì số mệnh này đã không còn thuộc về nàng.
Nếu như về sau, Mộ Dung Thư vẫn cứ ngu ngốc vô dụng, có lẽ nàng đã bị rất nhiều người lợi dụng; nhưng nếu nàng là kẻ có trí tuệ hơn người, nàng không chỉ sẽ bị lợi dùng mà thậm chí còn có nguy cơ! Cho nên, điều đó dễ dàng giải thích cho việc Hoàng đế cười bên ngoài nhưng bên trong không cười.
Rốt cuộc thì nàng cũng bước qua hai trăm bậc thang.
"Nam Dương vương phi, mời người tiến vào đại điện.” Thái giám nói. Sau đó, hắn quay mặt về phía đại điện, hô lớn, “Nam Dương vương phi đến!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-102.html.]
Mộ Dung Thư gật đầu, bước theo sau thái giám. Nàng cúi đầu, nhìn mũi chân, ánh mắt chỉ có thể trông thấy từng đôi giày đứng ở hai bên đại điện. Xem ra đó là bá quan văn võ của Đại Hoa triều. Nàng chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ đến đại điện trang nghiêm đang nghị sự của một quốc gia như vậy.
Lúc này, tất cả mọi người đều nín thở, nhìn nữ tử đang tiến vào đại điện. Nữ tử cúi đầu, không ai thấy rõ dung mạo của nàng, nhưng mọi người đều biết nàng là Nam Dương vương phi có tướng mạo xuất chúng, hẳn là nữ nhân sắc nước hương trời.
Hoàng đế ngồi ở ngai vàng trên cao, mặc hoàng bào chói mắt, nhìn xuống Mộ Dung Thư đang từ từ tiến vào, ý cười không rõ trên mặt.
Vũ Văn Mặc đứng ở bên phải. Nhìn thấy Mộ Dung Thư, thần sắc hắn trở nên lành lạnh.
"Thần phụ Mộ Dung Thư khấu kiến hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Mộ Dung Thư quỳ gối, chạm đầu xuống đất rồi hành đại lễ.
"Nam Dương vương phi không cần đa lễ, đứng dậy đi." Giọng nói hiền hòa của Hoàng đế xen lẫn sự uy nghiêm.
"Thần phụ tạ ơn hoàng thượng." Mộ Dung Thư từ từ đứng dậy, đầu vẫn cúi rất thấp, không dám ngẩng lên, nhưng nàng biết rõ ánh mắt của tất cả mọi người trong đại điện này đang hướng về mình.
Mộ Dung Thư thầm nghĩ: Trước mặt nhiều người như vậy, Hoàng thượng gọi nàng đến, dường như cũng không có ý định g.i.ế.c nàng! Nếu không g.i.ế.c nàng, vậy thì làm gì?
Đúng lúc nàng còn đang nghi hoặc, giọng nói của Hoàng đế chợt truyền đến, “Trẫm cho gọi Nam Dương vương phi Diễn Đàn Lê Quý Đôn đến đây, đó là vì sứ thần Tây Vực có chuyện quan trọng muốn thỉnh giáo Nam Dương vương phi, hy vọng Nam Dương vương phi có thể biết tri vô bất ngôn*.”
*Hễ biết thì sẽ nói
Sứ thần Tây Vực? Tri vô bất ngôn? Thỉnh giáo? Mộ Dung Thư cúi đầu, đôi mày dần nhăn lại, “Thần phụ chỉ là phụ nhân*, đại sự khó khăn, chỉ sợ sẽ khiến Hoàng thượng không vui, sứ thần thất vọng.”
*Nữ nhân có chồng
"Lời ấy sai rồi. Nam Dương vương phi có thể hóa giải được thiên tai mà không ai giải quyết được, dĩ nhiên so với những phụ nhân thiển cận bình thường có sự khác biệt. Nam Dương vương phi không cần khiêm tốn như vậy. Chúng ta chỉ muốn thỉnh giáo vương phi một chuyện nhỏ thôi. Vả lại, nếu Nam Dương vương phi đã có thể giải quyết được thiên tai ở vùng Giang Bắc của Đại Hoa triều, dĩ nhiên có thể có thể giải quyết vấn đề mà triều ta đang gặp phải.” Phía trước, bên trái truyền đến một giọng nói nghe là lạ, giống như người ngoại quốc nói tiếng Trung dở vậy. Nếu không nghe cẩn thận thì không cách nào phân biệt được, ai mà nghĩ đó là tiếng của sứ thần Tây Vực.