Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Làm Tổng Thê- Quản Lý Hậu Viện - Chương 137

Cập nhật lúc: 2024-12-01 16:18:33
Lượt xem: 2

Ngày này, màu m.á.u nhiễm đỏ cả hoàng cung Nam Vũ.

 

Cung thành, bốn phía, mười mặt trên đài cao, mai phục nơi nơi.

 

Cung thủ căng tên, vây quanh đoàn người Long Hành Phong.

 

Phượng Lai một thân y phục thiên tử thêu từ chỉ vàng, chậm rãi bước lên đài cao, đứng sau cung thủ mà quan sát.

 

Long Hành Phong ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt trào phúng, lạnh lùng của Phượng Lai. Trong lúc nhất thời, trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Lại trong nháy mắt, giữ vững lòng mình.

 

“Phá tan cửa thành này, chính là thiên hạ của chúng ta!” Long Hành Phong giơ đao lên cao, hô.

 

“Xông lên!” Đám tử sĩ bảo vệ bên người hắn đồng loạt lên tiếng trả lời.

 

“Bắn tên!” Trên đài, đội trưởng đội cung thủ hạ lệnh.

 

Những mũi tên nhọn như mưa bay hướng xuống trung tâm vòng vây.

 

Đoàn người được Long Hành Phong mang theo đều có năng lực, cực lực bảo vệ chủ, liều c.h.ế.t chống cự, vậy mà lại có thể tạo nên một con đường sống giữa vòng vây c.h.ế.t chóc.

 

“Long Hành Phong!” Thình lình nghe một tiếng trong trẻo nhưng lạnh lùng cất cao, Long Hành Phong đứng giữa biển máu, quay mắt, khi thấy rõ động tác của Phượng Lai, đôi con ngươi mở lớn đầy kinh ngạc.

 

Chỉ thấy trên tay Phượng Lai là một cây cung đã căng tên, lúc này đại cung đã căng lên gần thành hình trăng tròn. Đích đến, chính là hắn.

 

Đột nhiên, Long Hành Phong giống như nhớ ra cái gì đó, động tác trong tay chậm lại.

 

Vành mắt Phượng Lai không tự giác đong đầy nước, nhắm mắt, tay phải buông lỏng cung.

 

Thất Nhàn đang có thai, Vân Lẫm tự nhiên không dám đi nhanh. Xe ngựa cũng chỉ lắc lư trên đường, mỗi khi đến một trấn nhỏ, đều xuống nghỉ ngơi, gọi Tro lão đầu kiểm tra cho Thất Nhàn một phen.

 

Thất Nhàn có cảm giác, thấy Vân Lẫm có chút căng thẳng quá mức rồi. Nàng cũng không phải là lần đầu tiên sinh sản, thời điểm mang thai tiểu ác ma so sánh với bây giờ kịch liệt hơn nhiều lắm a, té ngựa, trúng độc, rơi xuống vựa sâu này, đến cuối cùng không phải đều không có chuyện gì đấy sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-lam-tong-the-quan-ly-hau-vien/chuong-137.html.]

 

Thật sự là bệnh cố chấp của Vân Lẫm lại tái phát. Chỉ sợ Thất Nhàn gặp ngộ nhỡ. Lần sinh con đó làm cho hồn hắn bay đi mấy phần. Khiến hắn khi nghe Thất Nhàn nói rằng nàng có em bé, liền kiên quyết phản đối nàng sinh con lần nữa.

 

Trước kia , hắn rất hi vọng mình có hậu thế, hết lần này tới lần khác cố gắng làm sao cũng không được. Hiện tại hắn cũng không hi vọng Thất Nhàn phải chịu khổ nữa, hết lần này tới khác đám con lại liên tục không ngừng xuất hiện.

 

Vì vậy hắn từng đề nghị với Thất Nhàn đừng sinh đứa nhỏ trong bụng này. Kết quả, Thất Nhàn trừng mắt, tức giận một canh giờ, không thèm để ý đến hắn.

 

Nếu đứa nhỏ này không thể không sinh, vậy hắn cũng chỉ có thể làm tốt công tác chuẩn bị, không thể để Thất Nhàn có nửa phần nguy hiểm.

 

Ngày hôm đó, đoàn người chậm như rùa kia cuối cùng cũng đi tới biên cảnh Nam Vũ, qua cái trấn này có thể tới lãnh thổ Thiên Diễm.

 

Thất Nhàn xuống xe, muốn đi chợ dạo một chút, muốn mang một ít kỷ vật về cho Hỉ Nhi đang ở Nam Vũ.

 

Phụ nữ có thai là lớn nhất, đoàn người ồ ạt vây quanh Thất Nhàn đi về phía chợ.

 

Phố xá phồn hoa sầm uất, hơn nữa đây là chỗ giao thoa giữa biên giới của hai nước, vô cùng hưng thịnh.

 

Trước đây quan hệ của Nam Vũ và Thiên Diễm vốn căng thẳng, nơi này cũng là chưa từng có cảnh náo nhiệt như vậy. Nhưng mà, Nữ Đế mấy ngày trước đã cùng Thiên Diễm kết thành liên bang hữu hảo. Vì vậy, cái trấn nhỏ này trong nháy mắt liền phát triển.

 

Qua nhiều năm, Nam Vũ cùng Thiên Diễm cuối cùng cũng có quan hệ qua lại. Mọi người có cha mẹ cùng huynh đệ ở biên giới lúc này cuối cùng cũng có thể đoàn viên, giờ đây trấn nhỏ này được bao phủ bởi vẻ hưng phấn khác thường.

 

Thời điểm vào Nam Vũ, khi đó trong lòng đều có chuyện, nào có tâm tình ngắm phong cảnh. Hiện tại cũng có thể từ từ thưởng thức.

 

Nhóm người Thất Nhàn rảnh rỗi đi bộ trên đường phố, liên tục cảm thán người dân Nam Vũ thật nhiệt tình, không giống Bắc Hãn hùng tráng, không giống Thiên Diễm nho nhã, thật là nhiệt tình như muốn hòa tan lòng người.

 

Trên ngôi nhà mái vòm kia, cô gái chỉ đơn giản mặc “mã la”[1], cũng khiến Thất Nhàn nhớ đến Hawai.

 

[1] Chỉ quần áo rộng làm bằng vải la.Vải la là thứ tơ mỏng được dệt lại thành vải.

 

Ai đi ngang qua cô gái cũng nhiệt tình quá độ vứt mị nhãn, làm Thất Nhàn buồn bực không dứt.

 

Đảo mắt nhìn cái, giờ mới hiểu được vấn đề.

Loading...