Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 603
Cập nhật lúc: 2024-11-06 19:45:54
Lượt xem: 23
Tiểu hài tử kinh ngạc há mồm: “… Gầm xe?!”
Sở Bạch Bạch gật đầu: “Đến ngoài thành lại kêu gia gia nãi nãi dừng xe, sau đó không để gia gia nãi nãi kịp quở trách, ngươi lập tức khóc lớn, chỉ trích bọn họ lén chuồn đi, không xem ngươi là tôn nữ ruột. Bọn họ không những không dạy dỗ ngươi, còn mang ngươi theo cùng nữa.”
Tiểu hài tử vội nói: “Ta muốn chui gầm xe.”
Sở Dương cùng Sở Ngọc ca nhíu mày. Sở Bạch Bạch trừng liếc mắt hai người —— có chuyện cũng im lại cho đệ.
Tiểu hài tử không phát hiện điểm này, bắt lấy cánh tay Sở Bạch Bạch, vội vàng hỏi: “Khi nào gia gia nãi nãi về quê?”
Sở Bạch Bạch nào biết, bèn bịa chuyện: “Muộn nhất là mười lăm tháng tám. Việc này không thể nói với người khác, bao gồm cả cha nương ngươi.”
Tiểu hài tử dùng sức gật đầu: “Ta biết. Nếu cha ta biết thì chắc chắn không cho ta đi.”
Sở Bạch Bạch không yên tâm: “Cũng không thể hỏi gia gia nãi nãi ngươi, bọn họ không phải không nghĩ tới chuyện dắt theo ngươi, chỉ là trên đường xóc nảy, lo lắng ngươi chịu không nổi.”
Tiểu hài tử hừ một tiếng: “Ta không có yếu ớt như vậy.”
Sở Ngọc nói tiếp: “Ngươi lợi hại nhất. Sở Oa Oa lợi hại tới chợ đông rồi, muốn nhị thúc ôm ngươi xuống xe không?”
Xe ngựa quá cao, Sở Oa Oa lợi hại không dám đi xuống, đưa tay nhỏ cho Sở Ngọc, Sở Ngọc ôm nó nhảy xuống xe ngựa, Sở Dương túm chặt Sở Bạch Bạch sắp bước xuỗnge
Sở Bạch Bạch cười: “Trước kia đều là đệ ôm Oa Oa xuống, lần này nhị ca chủ động mở miệng, đệ đã biết là hai người có chuyện gì rồi. Nói đi.”
Sở Dương: “Mấy lời vừa nãy chỉ là để gạt Oa Oa hay đệ thật sự nghĩ như vậy?”
Sở Bạch Bạch hỏi lại: “Huynh thấy thế nào?”
Sở Dương: “Ta thấy đệ không dám. Nếu không không riêng cha nương, Mộc ca cũng đến thu thập đệ.”
Sở Bạch Bạch đẩy tay nó ra: “Vậy huynh còn hỏi làm gì.”
Sở Dương yên tâm, nhưng lại không nhịn được lo lắng: “Oa Oa không đi được, chẳng phải sẽ đến tìm đệ khóc nháo sao?”
Sở Bạch Bạch dừng lại, nhìn tiểu hài tử nhảy nhót kéo tay Sở Ngọc cách đó không xa, nói: “Nếu ta đã dám nói thì chắc chắn đã có biện pháp đưa con bé lên xe.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Dương thuận miệng hỏi: “Biện pháp gì?”
Sở Bạch Bạch nhìn ca ca nó: “Muốn biết?”
Sở Dương thấy thế bèn muốn nói không cần biết. Nhưng mà Sở Bạch Bạch lại mở miệng trước: “Không nói cho huynh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-603.html.]
Sở Dương lúc nãy đã dự đoán được chuyện này, rất muốn đánh nó: “Trở về ta sẽ nói cho cha nương.”
Sở Bạch Bạch xua tay không quan tâm: “Không sợ cha nương đi một lần hết một năm thì cứ việc nói.”
Sở Dương hoảng hốt, vội hỏi: “Có ý gì?”
Sở Bạch Bạch quăng cho ca ca một ánh mắt “tự huynh nghĩ đi” rồi đuổi theo nhị ca và chất nữ nhà mình.
Một buổi sáng đầu năm, Lâm Hàn cùng Tôn Phinh Đình mang theo đám nhỏ vào cung chúc tết Hoàng Hậu, Sở Bạch Bạch thừa dịp nương nó, Hoàng Hậu cô mẫu cùng tẩu tử đang bận rộn chơi đùa với tiểu chất tử, nó đã tranh thủ đưa đại chất nữ —— chuồn đến Đông Cung gặp mặt Thái tử.
Biểu huynh đệ hai người thì thầm một hồi, Sở Bạch Bạch kéo Sở Oa Oa ra khỏi Đông Cung, lập tức nhìn thấy tẩu tử bế hài tử đang đi ra cùng nhũ mẫu.
Sở Bạch Bạch bế Sở Oa Oa lên rồi bước nhanh qua đó: “Tẩu tẩu, nương ta đâu?”
Tôn Phinh Đình: “Đang nói chuyện phiếm với Hoàng Hậu. Các ngươi đang đi đâu vậy?”
Sở Oa Oa bọc người kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt, nói: “Đến Đông Cung của Thái tử. Nương, Đông Cung thật lớn. Điểm tâm của Đông Cũng cũng ngon, ngon giống nãi nãi làm vậy.”
Tôn Phinh Đình hỏi: “Con lại đói bụng sao?”
Sở Bạch Bạch thay tiểu hài tử trả lời: “Có ăn một chút rồi. Tẩu tẩu, là nương có việc cần nói với Hoàng Hậu cô mẫu nói hay là Hoàng Hậu có việc tìm nương?”
Tôn Phinh Đình ngẫm lại: “Hình như là Hoàng Hậu có việc tìm thẩm thẩm.” Sau đó lại hỏi: “Có gì khác nhau sao?”
Sở Bạch Bạch thầm nhủ, khác nhau rất lớn đó.
Nếu là nương tìm Hoàng Hậu, nhất định là nói tới chuyện đi ra ngoài. Nếu là Hoàng Hậu tìm nương, hơn phân nửa là nói chuyện Thái tử phi.
Sở Bạch Bạch không rõ Tôn Phinh Đình có biết chuyện nương nó muốn đi ra ngoài không, cũng không dám nói thật: “Nếu là Hoàng Hậu tìm nương, chắc là nương phải ở lại đến giữa trưa hoặc tới canh ba mới có thể trở ra. Ngược lại, chúng ta có thể chờ nương một lát.”
Tôn Phinh Đình nói: “Khó trách thẩm thẩm lại bảo chúng ta đi về trước.”
Sở Bạch Bạch: “Vậy chúng ta đi thôi.” Sau đó lại phát hiện điểm không đúng: “Đại ca cùng nhị ca đâu?”
Tôn Phinh Đình: “Đi cùng hầu gia rồi, cũng không nói là đi đâu.”
Sở Bạch Bạch hỏi: “Bọn họ có thể có chuyện gì?”
Tôn Phinh Đình thành thật nói: “Ta cũng không biết. Lát nữa ngươi hỏi bọn họ đi.”
Sở Bạch Bạch chuẩn bị hỏi hai người đó một chút, miễn cho bọn họ nói chuyện nó muốn cột Sở Oa Oa vào gầm xe cho Sở Mộc nghe.