Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 389

Cập nhật lúc: 2024-11-04 06:23:06
Lượt xem: 34

Thương Diệu quay về phía nhi tử của nó: “Trẫm làm cho con nhé.”

“Hài nhi tự làm được.” Tiểu thái tử lắc đầu, nhanh chóng cuốn một cái nhét vào miệng. Ăn xong lại cuộn một cái nữa. Nhưng mà, ăn đến cái thứ tư, sắc mặt tiểu thái tử thay đổi: “Chỉ có năm miếng thôi à? Cữu mẫu.”

Lâm Hàn đoán được nó sẽ hỏi như vậy: “Vỏ đậu quá cứng, không dễ tiêu hóa. Ăn quá nhiều dễ bị đau bụng, cho nên mới chuẩn bị cho các ngươi mấy phần sủi cảo.”

Thức ăn trong phủ quá ngon, tiểu thái tử thường xuyên ăn đến no căng bụng, nghe vậy không dám đòi thêm nữa. Ăn cái cuối cùng xong, liền ăn sủi cảo hấp và bánh rán vừng yêu thích của nó.

Tuy nhiên, mặc dù lượng thức ăn ít, mấy hài tử vẫn no căng bụng không đi nổi, di chuyển đến phòng trò chơi liền nằm bệt trên giường mỹ nhân.

Thương Diệu không khỏi lắc đầu, nếu cứ ăn kiểu như vậy, nhi tử hắn không lớn lên bị lệch thì cũng ăn đến mức thân thể sụp đổ. Cho nên sáng sớm hôm sau, Thương Diệu ngủ dậy hoạt động gân cốt cũng gọi tiểu thái tử dậy luôn, thẳng đến khi Thái tử mệt đến mức mồ hôi như mưa, Thương Diệu mới thả nó trở về.

Tiểu thái tử không biết chân tướng, mùng sáu tháng năm, tiếp tục đến nhà cữu phụ nó ăn ăn ăn.

Sau một thời gian, hài tử không béo lên, ngược lại lại gầy và cao. Lúc này lúa mì vụ đông cũng bắt đầu thu hoạch.

Cây ăn quả trong phủ Đại tướng quân vàTái Bắc Hầu phủ cũng nghênh đón mùa bội thu.

Trong phủ có quá nhiều trái cây, khiến cho người qua đường đi qua cửa đều có thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt.

Hồng và táo được trồng sát tường, bây giờ còn xanh mướt, thế cho nên người đi đường nhìn thấy cũng không thấy quá nhiều trái cây, lầm tưởng là hương hoa trong viện bọn họ.

Nhưng người đã từng đến hai phủ lại rất thèm.

Ngày hai mươi tháng năm, ngày hưu mộc, thời tiết nóng lên, Sở Tu Viễn sợ càng ngày càng nóng, còn là nóng đến tận đầu tháng bảy, thừa dịp còn chưa phải quá nóng liền dẫn theo mấy hài tử đi chợ đông chợ tây mua mấy thứ cần thiết.

Để sau này không cần đi ra ngoài nữa, cũng tránh bị say nắng.

Giờ Tỵ một khắc, Sở Tu Viễn cùng mấy hài tử vừa đi, Viên Hạo cùng Du Khánh Tường tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-389.html.]

Người gác cổng biết rõ chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ đều do Lâm Hàn định đoạt, mà Viên Hạo cùng Du Khánh Tường một người là Hầu gia một người là Trị Lật Đô Úy, lại là bằng hữu thân thiết nhiều năm của Sở Tu Viễn, hơn nữa lại làm quan cùng triều, Sở Tu Viễn cúi đầu không thấy ngẩng đầu gặp, cho nên người gác cổng không dám giả vờ nghe không thấy, nhưng cũng không dám để hai người tiến vào, liền nói với hai người: “Xin chờ một chút, tiểu nhân đi bẩm báo phu nhân.”

Viên Hạo: “Đại tướng quân không có ở nhà à?”

“Đại tướng quân đi ra ngoài.” Người gác cổng nói: “Phải đến trưa mới về.”

Viên Hạo nghĩ một chút chuyện xảy ra mấy ngày nay, không có chuyện lớn gì: “Sao đến ngày nghỉ mà cũng không được nhàn rỗi chứ?”

“Phu nhân, không tốt, Viên đại nhân cùng Du đại nhân kia lại tới.” Hồng Lăng bước nhanh vào nói.

Lâm Hàn nhìn đào mật trên đĩa, sáu trái, mỗi người một trái là vừa đủ, liền phất phất tay với tiểu nha hoàn - bưng xuống rửa sạch sẽ. Lập tức hỏi: “Không phải Đại tướng quân đã cách xa bọn họ rồi sao?”

“Là quan đồng liêu, có xa đến mấy cũng không thể làm quá đáng được.” Hồng Lăng sợ tai vách mạch rừng, nhỏ giọng nói: “Nếu đại tướng quân lấy cớ bận rộn, bọn họ khẳng định cũng cho rằng Đại tướng quân không cùng bọn họ uống rượu nữa, không mời bọn họ nữa, chỉ là bởi vì bận rộn mà thôi.”

Lâm Hàn tiếp nhận khăn mặt ướt mà tiểu nha hoàn đưa tới lau tay: “Ta đi xem một chút.”

Đến ngoài cửa Lâm Hàn nở nụ cười: “Viên tướng quân, Du đại nhân, hai vị hôm nay tới thật không khéo.”

“Chúng ta nghe nói, Đại tướng quân có việc đi ra ngoài.” Viên Hạo cười nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lâm Hàn hạ giọng nói: “Nô bộc nhà chúng ta không dám nói, cho nên không nói rõ ràng với hai vị, Đại tướng quân là đi theo Thái tử đi ra ngoài. Không biết hai đại nhân tìm đại tướng quân có chuyện gì? Nếu như là việc gấp, ta liền sai người đi tìm Đại tướng quân.”

Nụ cười trên mặt Viên Hạo không giữ được: “Thái tử cũng ở đây?”

“Phải, không phải là trái cây của nhà chúng ta đã chín rồi sao?” Lâm Hàn nhìn vào trong: “Cũng không biết là phong thủy nhà chúng ta tốt hay là như thế nào, mà Thái tử luôn nói trái cây trong phủ chúng ta rất ngon. Những ngày này cứ rảnh rỗi liền tới. Còn không phải sao, vừa nãy ta còn đang chọn trái cây cho Thái tử nữa.”

Viên Hạo: “Nếu phu nhân bận rộn như vậy thì chúng ta sẽ không quấy rầy nữa.”

“Vào nhà ngồi một lát đã.” Lâm Hàn nói.

Loading...