Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 34
Cập nhật lúc: 2024-11-01 05:01:33
Lượt xem: 97
Lâm Hàn cười lạnh một tiếng, ôm Sở Đại Bảo Bảo trở về phòng ngủ chính.
Hôm sau, Lâm Hàn lệnh cho quản sự phụ trách mua hàng đi tới người môi giới tìm mua hai nữ nô, sau đó giao hai người cho Hồng Lăng dạy dỗ.
Tuy nói hai người là nha hoàn của Sở Mộc, Lâm Hàn cũng không để cho hai người bọn họ nhàn rỗi ngồi không.
Hai người không biết làm áo thêu hoa, Lâm Hàn liền lệnh cho nha hoàn Sở Bạch Bạch dạy hai người làm giày.
Hai người làm ra sáu đôi giày, rét tháng ba cũng đi qua.
Ngày mười tám tháng hai, ngày hưu mộc, Lâm Hàn ăn sáng xong liền dẫn ba huynh đệ đi ra hậu viện “thăm ruộng”.
Lâm Hàn đã khoanh vùng các mảnh đất trồng rau củ quả, phát hiện vẫn còn một miếng đất trống. Từ bức tường phía tây đến chuồng gà, từ bức tường phía bắc đến cách chủ viện hai trượng.
“Có phải phu nhân muốn trồng lúa mì ở chỗ đó không?” Hồng Lăng đang bế Sở Bạch Bạch đứng phía sau Lâm Hàn hỏi.
Lâm Hàn: “Mảnh đất đó trước kia là đình hóng mát và ao nước. Chỗ nền đất xây đình hóng mát rất cứng, mà bên dưới ao nước cũng toàn là đá. Muốn trồng lúa mì phải là ruộng tốt mới được, nếu trồng ở mảnh đất này thì hạt lúa mì cũng bị xép.”
“Trồng củ cải?” Hồng Ngẫu hỏi. Lão
Hà không khỏi lắc đầu.
“Trồng củ cải cũng không được sao?” Hồng Ngẫu giật mình, vậy còn có thể trồng được cái gì đây.
Lâm Hàn cười nói: “Là lão Hà đang chê ngươi cái gì cũng không hiểu. Củ cải là phải trồng vào mùa thu.”
Khuôn mặt của Hồng Ngẫu trong nháy mắt đỏ bừng.
“Ngươi thật ngốc.” Tiểu Sở đại công tử vẻ mặt ghét bỏ, thật không giống nha hoàn của nương hắn.
Hồng Ngẫu không khỏi lui về phía sau hai bước, trốn ở phía sau Hồng Lăng, chơi với Sở Bạch Bạch đang quay đầu nhìn ngó xung quanh.
Lâm Hàn khoanh tay, suy tư một hồi lâu: “Lão Hà, tìm nhi tử ngươi chi ra mấy đồng tiền mua cày và bừa về đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-34.html.]
“Cày thì tiểu nhân biết, còn bừa là vật gì?” Lão Hà nghi hoặc: “Cũng dùng để cày đất sao?”
Lâm Hàn nghẹn họng, trong lòng tự nhủ, tại sao ngươi là một người xuất thân tầng dưới chót mà lại không biết được nhiều như ta, người chỉ từng thấy cái bừa ở trên ti vi chứ?
Hoặc là lúc này còn chưa có cái bừa.
Trước kia thân thể Lâm Hàn không tốt, còn có hai ác nô cả ngày nhìn chằm chằm nàng, không rảnh tìm người hỏi thăm xem nàng xuyên đến triều đại nào, Hoàng đế là ai.
Đến sau này biết được nàng xuyên đến không gian song song, không cần phải lo lắng về việc thay đổi lịch sử, bị nhân loại hủy diệt, nàng liền lấy nồi sắt và giấy vệ sinh thô ra. Mà hôm nay nghe được lời của lão Hà, Lâm Hàn không thể không chú ý: “Hồng Lăng ngươi cũng chưa nghe nói cái bừa lần nào à?”
Hồng Lăng lắc đầu: “Chưa từng.”
“Đã từng nghe về cày khúc viên chưa?” Lâm Hàn lại hỏi.
Hồng Lăng: “Bình thường cày nô tỳ nhìn thấy đều là thẳng hết.”
“Có biết Lão Trang, Khổng Mạnh không?” Lâm Hàn lại hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Sở Dương không khỏi mở miệng: “Sao ngài lại không hỏi ta chứ?” Không đợi Lâm Hàn mở miệng: “Ta biết.”
“Hài tử ngoan.” Lâm Hàn cười cười, xoa cái đầu nhỏ của cậu bé.
Trong lịch sử, Lâm Hàn từng thấy qua cày khúc viên, nhà Đường có loại đồ chơi đó. Kết hợp với lời nói trước sau, Lâm Hàn đại khái đã biết nàng đang ở triều đại nào trong kiếp trước.
“Đi lấy bút mực, ta vẽ ra, tìm người đi làm.” Lâm Hàn nói xong bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Sắt là quan doanh hay là tư doanh?”
Hồng Lăng ngẫm lại: “Hình như vẫn là tư doanh. Nghe nói cũng muốn thu hồi về quan doanh nhưng vẫn không thu hồi, cũng không biết vì sao nữa.”
“Thời cơ chưa tới chứ sao.” Lâm Hàn vừa dứt lời, lão Hà đã tìm nhi tử hắn và quản sự mua hàng tới đây.
Sở Ngọc kéo ống tay áo Lâm Hàn: “Ngài muốn trồng cái gì thế?”
“Muốn biết à?” Tiểu Sở nhị công tử gật đầu một cái thật mạnh. Lâm Hàn cười nói: “Gọi nương một tiếng nghe xem, nương sẽ nói cho con biết.”