Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:56:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiểu Nhi cũng chẳng thêm thời gian để nghĩ ngợi xem chuyện rốt cuộc là nhanh chậm, liệu nàng hối hận .

 

Bởi vì Hoàng Vệ ở bên ngoài cầu kiến, báo rằng thêm hai nữa lên cơn sốt.

 

Hiểu Nhi nhẹ nhàng đẩy Thượng Quan Huyền Dật : “Ta xem . Lát nữa sẽ bưng t.h.u.ố.c và cháo cho ngươi.”

 

Thượng Quan Huyền Dật khẽ gật đầu, cũng tranh thủ thời gian để thư cho Phụ Hoàng của .

 

Vốn dĩ Thượng Quan Huyền Dật định nhân dịp Vạn Thọ Tiết để xin Phụ Hoàng ban hôn, nhưng kế hoạch theo kịp biến hóa cũng đành thôi.

 

Nào ngờ sáng sớm nay nhận mật báo từ tai mắt trong viện của Đại Hoàng T.ử ở trong cung truyền đến, Đại Hoàng T.ử đang cùng Hoàng Quý Phi bàn tính việc cầu xin Hoàng Thượng cho cưới Hiểu Nhi Trắc Phi.

 

Tính toán thật, một mặt cưới nữ nhi của một vị đại thần quyền cao chức trọng về Chính Phi, để sự trợ giúp hơn.

 

Mặt khác cưới một nàng Trắc Phi kiếm tiền, để giải quyết cái khó mắt!

 

Trắc Phi ư? là dám nghĩ! Lại dám sỉ nhục con gái mà đặt đầu quả tim như !

 

Chuyện khiến thể chờ đợi thêm nữa!

 

Dù cho Phụ Hoàng tuyệt đối sẽ chấp thuận hôn sự của Đại Hoàng Tử, nhưng một khi đề xuất, nhắc cũng sẽ rơi thế hạ phong!

 

Hơn nữa, đời quá nhiều kẻ rỗi lắm chuyện, việc hai cùng cầu hôn một nữ t.ử chắc chắn sẽ bọn họ lôi để thêm dầu lửa, nếu thêm Đại Hoàng T.ử dấy lên sóng gió thì càng tệ hại hơn.

 

Phải rằng, một đốm lửa nhỏ cũng thể thiêu rụi cả cánh đồng!

 

Chuyện thế từng tiền lệ, tiền triều từng hai vị Hoàng t.ử cùng tranh giành một nữ tử, chuyện lôi cố tình gây sự, ngừng thổi bùng lên, cuối cùng khiến hai tay đ.á.n.h , trở mặt thành thù, mất hết thể diện của Hoàng gia. Nữ t.ử cũng Ngôn quan đàn hặc, rằng nàng dùng yêu thuật mê hoặc hai vị Hoàng tử, là hồng nhan họa thủy, yêu tinh chuyển thế, khiến đời khinh bỉ, phỉ báng, cuối cùng c.h.ế.t yên lành.

 

Tâm tư của nay từng che giấu, bao nhiêu thấu trong lòng!

 

Đại Hoàng T.ử chọc tức , thể ôm mỹ nhân về, còn rước thêm một vị Thần Tài về nhà! là một tay tính toán như thần!

 

Hơn nữa, nha đầu ngày đêm ở bên cạnh chăm sóc , mà đời bức tường nào lọt gió, chuyện sớm muộn gì cũng sẽ truyền ngoài, tổn hại đến danh tiếng của nàng.

 

Hắn tất nhiên thể để chuyện như xảy với nha đầu !

 

Nếu như khi những lời đồn đại ác ý nổi lên khắp nơi, nàng phận tương lai là Lục Hoàng Phi, xem thử còn kẻ nào dám sỉ nhục nàng nữa!

 

Bức thư nhanh chóng đến tay Hoàng Thượng, Hoàng Thượng liếc một cái, mỉm lắc đầu, yểu điệu thục nữ, quân t.ử hảo cầu, nhi t.ử trưởng thành cả .

 

“Mài mực!”

 

“Vâng!” Vị Thái Giám phía lên tiếng đáp tiến lên.

 

Hoàng Thượng định hạ bút, Hoàng Hậu bước . Hoàng Hậu là duy nhất thể tiến Ngự Thư Phòng mà cần thông truyền.

 

Hoàng Thượng trông thấy, vội vàng dậy nghênh đón: “Trời lạnh thế Nàng qua đây, chuyện gì cứ cho truyền một lời là .”

 

Hoàng Thượng nắm lấy tay Hoàng Hậu, thấy tay nàng ấm áp mới yên lòng, kéo nàng xuống Long Ỷ.

 

“Thần đến đây là cầu xin Hoàng Thượng một đạo thánh chỉ.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hoàng Hậu thuận thế xuống cất lời.

 

“Thánh chỉ gì ?” Hoàng Thượng xuống bên cạnh Hoàng Hậu, tiện tay phất phất hiệu cho Thái Giám lui .

 

“Dật Nhi cũng lớn, tâm tư của nó chúng đều thấu cả , thần thỉnh cầu Hoàng Thượng ban hôn cho nó và Duệ An Huyện Chúa.”

 

“Nó cũng gửi thư cho Nàng ?” Thằng nhóc lo đồng ý chắc?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-230.html.]

 

“Thư gì chứ, !” Hoàng Hậu lắc đầu, nàng chỉ là ý đồ của Hoàng Quý Phi và Đại Hoàng T.ử mà thôi.

 

“Quả nhiên ai hiểu con bằng .” Thấy , Hoàng Thượng bèn đưa bức thư của Thượng Quan Huyền Dật cho Hoàng Hậu.

 

Hoàng Hậu nhận lấy, liếc : “Thần tâm tư cẩn trọng, chu như nó! mà thần và Dật Nhi đúng là tâm linh tương thông thật!”

 

"Thằng nhóc thối tha, đầu óc tâm tư đều đặt hết chuyện tình ái, suốt ngày chỉ mải mê ngâm hoa vịnh nguyệt! Chẳng thấy dốc lòng dốc sức việc chính sự gì cả!" Hoàng Thượng mấy chữ "tâm linh tương thông" cho kích động, kìm mà buông lời oán trách Thượng Quan Huyền Dật! Cả một núi công việc ngự án chẳng thấy dốc hết tâm sức san sẻ giúp , khiến cho đến cả thời gian ôm lấy ái thê, để tâm hồn và thể xác hòa quyện cũng chẳng .

 

"Hoàng Thượng cho rằng chuyện cưới vợ là chính sự ư?" Hoàng Hậu vẻ bâng quơ cất lời.

 

Lời cũng thấy gì đó !

 

Hoàng Thượng lập tức hồn, hiểu ngay, bèn nghiêm mặt đáp lời: "Ta cho rằng hôn nhân đại sự chính là chính sự lớn nhất của đời , chuyện nào trọng đại hơn!"

 

Hoàng Hậu liếc nhẹ Hoàng Thượng một cái, cuối cùng vẫn nhịn mà bật .

 

"Hoàng Hậu, chúng cũng chút chính sự, thăng hoa cho hôn nhân đại sự của chúng !" Hoàng Thượng ánh mắt và nụ yêu kiều của Hoàng Hậu cho nóng rực, dạo gần đây chính sự bộn bề, kiêng khem quá lâu .

 

Dứt lời, liền ôm lấy Hoàng Hậu tiến tẩm phòng bên trong Ngự Thư Phòng.

 

Hoàng Hậu liền giáng một chưởng lên cánh tay đang đưa tới của Hoàng Thượng: "Nghĩ cái gì ! Cả một chồng tấu chương còn đó phê duyệt, chính sự thì lo, trong đầu những ý nghĩ đắn. Hoàng Thượng mau lo chính sự ! Ta về cung đây! Nhớ lo liệu cho xong chuyện trăm năm của con trai !"

 

Hoàng Hậu vội vàng dậy, dứt lời liền gót rời .

 

Chuyện hoang dâm giữa ban ngày ban mặt thế , lỡ như truyền ngoài, chẳng nàng sẽ đám ngôn quan chỉ trích đến ngóc đầu lên !

 

Vốn dĩ nàng độc sủng hậu cung, khiến cho hậu cung ba nghìn giai lệ của các triều đại biến thành vỏn vẹn ba , mà trong đó hai chỉ để cảnh, chuyện động chạm đến lợi ích của ít đại thần. Vì , nàng càng giữ khuôn phép, để tránh vô cớ rước những lời ong tiếng ve phiền phức, hỏng mất tâm trạng vui vẻ của .

 

Ánh nắng buổi chiều ấm áp chiếu rọi, phủ Thăng Bình Hầu nhận một đạo mật chỉ.

 

Thẩm Thừa Diệu mở xem, chỉ liếc một cái giật nảy . Hắn lo lắng nữ nhi của gả hoàng gia sẽ chịu ấm ức tủi hờn, tài nào hiểu nổi tại ban hôn mà cũng cần đến mật chỉ?

 

Lẽ nào là do chê bai gia thế của họ quá thấp kém, đến nỗi ngay cả việc ban hôn cũng dám quang minh chính đại ?

 

Thẩm Thừa Diệu cứ thế lòng rối bời, lo lắng yên suốt cả một buổi chiều và cả một đêm dài.

 

Ngày hôm , tại buổi thiết triều, khi bàn xong quốc sự, Hoàng Thượng liền hết lời ca ngợi Duệ An Huyện Chúa, nào là tú ngoại tuệ trung, tâm địa lương thiện, lòng mang thiên hạ, tài mạo hơn , dáng điệu thướt tha, dung mạo tuyệt trần...

 

Tóm , ngài ca tụng nàng cứ như thể "nhân vật thế chỉ trời, nhân gian mấy thuở thấy ".

 

Các đại thần đưa mắt , cùng nhất loạt cho rằng Hoàng Thượng cuối cùng cũng thoát khỏi lưới tình của Hoàng Hậu, bắt đầu mở rộng hậu cung .

 

Các đại thần mừng rơn trong lòng! Nữ nhi, cháu gái, cháu họ của cuối cùng cũng cơ hội !

 

Chỉ điều... Duệ An Huyện Chúa ư? Hình như còn nhỏ quá thì ? Khẩu vị của Hoàng Thượng lúc nào cũng kỳ lạ như !

 

Thế là, một vị nguyên lão đại thần hai triều đành liều phạm tội đại bất kính mà chất vấn Hoàng Thượng: "Bẩm Hoàng Thượng, Duệ An Huyện Chúa tuổi còn quá nhỏ, quyết thể mạo phạm lẽ thường, khiến thiên hạ chê mà nạp hậu cung. Nếu Hoàng Thượng thực sự yêu thích thì xin hãy đợi thêm vài năm nữa. Còn nếu Hoàng Thượng nóng lòng mở rộng hậu cung, vì hoàng gia mà khai chi tán diệp, ngài thể tuyển tú, trong hàng ngũ văn võ bá quan, những đến tuổi cập kê..."

 

"Câm miệng! Thật là vô lý!" Hoàng Thượng càng sắc mặt càng sa sầm , cuối cùng nổi trận lôi đình!

 

Đám cổ hủ coi là hạng chứ!

 

Bá quan văn võ đồng loạt quỳ rạp xuống: "Xin Hoàng Thượng bớt giận, mong Hoàng Thượng suy xét !"

 

"Tất cả lên, cho rõ đây! Ta thấy Duệ An Huyện Chúa là một nữ t.ử hiếm , cùng với Lục hoàng t.ử chính là một cặp trai tài gái sắc, nên mới đặc biệt ban hôn."

 

--------------------

 

 

Loading...