Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 227
Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:56:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẫn còn một bình nữa! Chỉ cần lấy chiếc bình đó, các ngươi chắc chắn c.h.ế.t! Hiểu Nhi bật dậy.
Thượng Quan Huyền Dật vội vã chạy tới, cảnh tượng từ xa đập mắt chính là Hiểu Nhi ném văng ngoài, đó nàng kéo một đệm lưng, cứ thế kẻ đó mà tay sờ soạng khắp nơi!
Trái tim thót lên thì ngay đó, sắc mặt đen kịt !
"Nàng trộm mất chiếc bình của !" Yoshida Shouichi lúc mới phát hiện chiếc bình chứa virus biến mất. Chẳng còn cách nào khác, thứ chẳng khác nào một quả b.o.m hẹn giờ, thể phát nổ bất cứ lúc nào, nên luôn canh cánh trong lòng. Vừa vì quá đau đớn nên nhất thời quên bẵng , đến khi hồn thì chẳng thấy nữa.
Nghe thấy lời , sắc mặt hai còn đột nhiên biến sắc!
"Nàng ! G.i.ế.c nàng !" Oa Quốc Sứ Giả sờ tay lên vạt áo, bàng hoàng nhận chiếc bình cũng cánh mà bay!
Yoshida Shouichi vội vàng tuốt thanh bội kiếm, đ.â.m thẳng về phía Hiểu Nhi!
Oa Quốc Sứ Giả tuy võ công, nhưng thủ sẵn một con d.a.o găm tẩm kịch độc.
Hắn chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Hiểu Nhi, chỉ chờ thời cơ chín muồi là lao tới đ.â.m một nhát.
Hắn dùng chiêu để hạ sát bao nhiêu !
"Phát hiện nhanh gớm, xem kẻ cũng cảnh giác lắm đây!" Hiểu Nhi mím nhẹ đôi môi, chẳng thèm để tâm đến hai kẻ , vì nàng Thượng Quan Huyền Dật đến !
Điều quan trọng nhất lúc là nàng tập trung lực để đoạt lấy chiếc bình virus còn .
Hiểu Nhi vung cây roi trong tay, quất thẳng về phía ả đàn bà tên Keiko .
Chỉ cần hạ gục nàng , chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.
Thế nhưng Keiko phản ứng cực nhanh, chỉ một cú lách nhẹ nhàng tránh !
Thượng Quan Huyền Dật phi đến, dùng kiếm của đỡ lấy đòn tấn công của kẻ địch cho Hiểu Nhi.
Hai tức thì lao giao đấu.
Hiểu Nhi quất roi trượt vung thêm một roi nữa, đúng lúc , những kẻ của Oa Quốc ẩn trong bóng tối đồng loạt xuất hiện, thoáng chốc thêm hơn mười . Cú roi của Hiểu Nhi quất trúng Keiko, bởi kẻ khác lao đỡ cho nàng .
Keiko thấy kẻ trúng một roi liền ngã gục xuống đất dậy nổi, trong lòng càng thêm cẩn trọng.
"Giao tranh giữa hai nước còn c.h.é.m sứ giả! Các ngươi sợ đời phỉ báng ? Các ngươi tuyên chiến với đất nước chúng ư?" Keiko chỉ Nhu đạo, mà Nhu đạo là môn võ cận chiến, giờ đây đối mặt với những kẻ lăm lăm vũ khí trong tay, nàng phần lực bất tòng tâm, phần lớn thời gian chỉ thể né tránh.
"Các ngươi còn sợ, chúng thì gì sợ! Tuyên chiến thì tuyên chiến, ai sợ ai chứ!" Kẻ vô sỉ quả nhiên chỉ cho rằng khác vô sỉ.
Mẹ nó chứ! Đã dùng cả 'vũ khí sinh học' ngay đất nước của , tuyên chiến thì chẳng lẽ đầu hàng !
Lúc , Hiểu Nhi cũng mấy vây lấy, nhất thời thể nào đến gần Keiko. Roi của nàng tẩm độc, nhưng lượng độc ít, mục đích chỉ là khiến đối phương ngất trong chốc lát, vì khi hạ một hai , những kẻ còn cũng chỉ thương mà thôi.
lúc , Hoàng Vệ cũng dẫn theo một đội tinh binh chạy đến ứng cứu!
Cục diện càng thêm hỗn loạn, phận của Keiko hề tầm thường, nên luôn hai tên Oa Quốc kè kè bảo vệ bên cạnh.
Oa Quốc Sứ Giả cuối cùng cũng tìm cơ hội, thừa dịp hai kẻ đang ghì chặt lấy Hiểu Nhi, đúng lúc nàng lưng về phía , liền nhanh như cắt giơ d.a.o găm đ.â.m tới.
Thượng Quan Huyền Dật vẫn luôn phân tâm để mắt đến tình hình bên phía Hiểu Nhi, thấy cảnh đó, liền tung bật dậy, thuận thế tung một cước đá bay Oa Quốc Sứ Giả xa.
cũng chính vì cơ hội , một tên Oa Quốc chớp thời cơ đ.â.m một kiếm lưng , mũi kiếm xuyên thẳng từ lưng ngực.
"Thượng Quan đại ca!" Hiểu Nhi vội vàng đỡ lấy Thượng Quan Huyền Dật đang lảo đảo sắp ngã.
Hoàng Vệ lập tức lao đến, một kiếm kết liễu tên Oa Quốc .
"Lục hoàng tử!"
Lục hoàng t.ử thương, đội quân tinh nhuệ do Hoàng Vệ dẫn đến càng điên cuồng lao tàn sát quân địch.
Đến lúc , đám của Oa Quốc cũng tiêu diệt gần hết.
Keiko trơ mắt cục diện nghiêng về một phía, rằng mệnh định, thể về nữa !
Nếu như , thì tất cả cùng xuống địa ngục !
Có nhiều của Mẫn Trạch Quốc chôn cùng bọn họ như , cũng đáng lắm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-227.html.]
Nàng lôi một chiếc bình, bật nắp dùng hết sức ném thẳng về phía Hiểu Nhi.
"Thượng Quan đại ca, mau, mau uống viên t.h.u.ố.c ." Hiểu Nhi hoảng hốt lấy từ trong gian một bình đan dược, đôi tay run rẩy đổ một viên, đưa đến bên môi .
「Nha đầu, mau rời khỏi đây!」Thượng Quan Huyền Dật trông thấy chiếc bình đang vun vút bay tới chỗ Hiểu Nhi, liền một tay kéo phắt nàng lưng che chắn, vươn tay chụp lấy chiếc bình.
「Không!」Hiểu Nhi lời , nàng kịp hồn. Lúc tuyệt đối hoảng loạn, nàng vội vàng lấy khăn tay bịt chặt miệng bình, dẫu rằng cũng chẳng còn mấy tác dụng.
Mầm bệnh phát tán ngoài một phần ngay từ lúc chiếc bình tung lên trung.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
「G.i.ế.c sạch, chừa một tên!」Thượng Quan Huyền Dật vì mất m.á.u quá nhiều nên sắc mặt phần trắng bệch, điều càng khiến cho vẻ mặt của thêm phần băng giá đến tột cùng. Từng lời thốt như mang theo hàn khí buốt giá, khiến khỏi rùng ớn lạnh.
「Thượng Quan đại ca, mau uống t.h.u.ố.c ! Mau lên!」Hiểu Nhi đỡ lấy Thượng Quan Huyền Dật, đưa viên t.h.u.ố.c đến bên môi .
Thượng Quan Huyền Dật thuận thế há miệng, nuốt trọn viên t.h.u.ố.c bụng.
「Nha đầu, mau ! Đừng để lây nhiễm!」
Hiểu Nhi lắc đầu, lấy một viên t.h.u.ố.c nữa, nghiền nát đắp lên vết thương, 「Ta sợ, bách bệnh vướng, bách độc bất xâm.」
Rất nhanh đó, bộ đám Oa đều ngã gục.
Hiểu Nhi dậy bắt đầu lệnh.
「Mau gom xác những kẻ một chỗ hỏa táng!」
Hoàng Vệ liền vội vàng chỉ huy đám tinh binh bắt tay việc.
「Tất cả cởi áo ngoài , đem đốt hết !」Hiểu Nhi đưa mắt quan sát khung cảnh xung quanh, chợt thấy một ngôi miếu hoang cách đó xa.
「Những lúc nãy xa nhất, cởi áo khoác ngoài miếu hoang tìm ít gỗ về đây củi! Nhanh lên!」
Nghe những lời , một vài tỏ do dự, giữa thanh thiên bạch nhật mà cởi áo cởi quần, còn thể thống gì nữa?
Hiểu Nhi đưa tay giúp Thượng Quan Huyền Dật cởi áo : 「Trong chiếc bình ban nãy chứa mầm bệnh đậu mùa, các ngươi sợ thì cứ việc cần cởi!」
Người ở thời đại , dù là ngày đông giá rét nhất cũng chỉ mặc hai lớp áo, huống hồ bây giờ là tháng mười một, trời rét căm căm! Ai nấy đều mặc ba lớp trong ba lớp ngoài, còn bộ tịch cái gì!
Tỷ đây đến cả bikini còn từng mặc qua !
Mọi sắc mặt đều biến đổi.
「Tất cả theo lệnh của Huyện chủ!」Thượng Quan Huyền Dật cất giọng, mang theo một tia vui.
Mọi thấy thế thì sợ hãi, ai nấy đều vội vàng cởi phăng áo ngoài .
Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi đang tất bật cởi áo cho , thật sự tài nào ngờ , đầu tiên nha đầu cởi áo cho là trong tình huống và cảnh thế !
Sau khi giúp Thượng Quan Huyền Dật cởi xong áo khoác, Hiểu Nhi liền : 「Thượng Quan đại ca cứ đây nghỉ một lát, tìm thứ gì đó đựng chút nước về cho rửa tay rửa mặt.」
「Để khác !」
Hiểu Nhi lắc đầu: 「Để , chỉ mới .」
Thượng Quan Huyền Dật cũng ngăn cản nữa.
「Hoàng công tử, chai t.h.u.ố.c chia cho uống, mỗi một viên. Để phòng ngừa bệnh tật, tăng cường sức khỏe, cũng tác dụng , nhưng còn hơn .」Hiểu Nhi đưa cho Hoàng Vệ một lọ t.h.u.ố.c chia từ một quả Vô Ưu Quả thành mười viên.
Hoàng Vệ nhận lấy, cất lời cảm tạ.
Hiểu Nhi bước , nàng tìm một nơi tiến gian.
Không gian sẵn chức năng thanh tẩy, thể tiêu diệt hết mầm bệnh đậu mùa nàng.
Sau đó, nàng tìm một chiếc chậu gỗ cũ trong gian, múc đầy một chậu nước mới rời .
Hiểu Nhi bưng một chậu nước , Hoàng Vệ thấy vội vàng tiến lên đỡ lấy, định để Thượng Quan Huyền Dật rửa tay .
Thượng Quan Huyền Dật lắc đầu: 「Các ngươi rửa , ban nãy chạm chiếc bình, kẻo virus còn sót trong nước, lây nhiễm cho các ngươi.」
Mọi xong đều vô cùng cảm động, chủ t.ử nào gặp chuyện thế mà lo cho bản , nhưng Lục hoàng t.ử thì bao giờ bạc đãi của .
--------------------