Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:20:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chuyện nhỏ tin Địch đại ca tuyệt đối thể ."

 

"Nha đầu ~" Thượng Quan Huyền Hạo thấy sự chú ý của Hiểu Nhi thoáng chốc Địch Thiệu Duy thu hút mất, vội vàng cất giọng đầy tội nghiệp gọi một tiếng.

 

Tiếng gọi õng ẹo khiến Hiểu Nhi sởn hết cả gai ốc. Thật ngờ con cả tiềm chất nam kỹ.

 

Hai còn cũng đưa mắt , vẻ mặt chịu nổi. Con quả thật là vì mục đích mà bất chấp thủ đoạn.

 

"Nha đầu ~" Thượng Quan Huyền Hạo réo lên một tiếng nữa.

 

Hiểu Nhi mà rùng một cái, quả thực thể chịu đựng thêm nữa: "Đừng gọi nữa, đáp ứng là chứ gì!"

 

Cứ để réo gọi thế mãi, đêm nay thể nào nàng cũng gặp ác mộng.

 

"Không cần miễn cưỡng bản , ngươi nghĩa vụ !" Thượng Quan Huyền Dật thấy hoàng ép buộc nàng như , trong lòng khỏi bất bình.

 

Thượng Quan Huyền Hạo những lời tức đến suýt ngã ngửa, là đến để phá đám đây mà! Huynh nạn chẳng tương trợ, tạm ghi món nợ , sẽ tính sổ, bây giờ thu xếp thỏa chuyện của Hiểu Nhi nha đầu mới là việc cốt yếu.

 

"Nha đầu, cảm ơn ngươi, ngay ngươi là nhất mà, thì việc chuẩn nghi thức nghênh đón và các tiết mục tài nghệ cho Vạn Thọ Tiết , tất cả trông cậy ngươi cả nhé." Thượng Quan Huyền Hạo quyết định thứ gì đều sẽ dành cho Hiểu Nhi nhất, thời khắc mấu chốt vẫn là tức nhà tay mới hiệu quả, trông mong đám cổ hủ cứng nhắc ở Lễ Bộ , thể diện của Mân Trạch Quốc mà mất sạch sành sanh đến tận Oa Quốc!

 

Còn của ư, haizz, đúng là vợ quên , đến cả cũng quên sạch sành sanh! Thôi, chẳng buồn nhắc tới nữa.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Không , cũng chợt nảy vài ý tưởng , là chúng cùng bàn bạc một chút nhé?" Đối với lời nhờ vả của bằng hữu, việc gì giúp thì Hiểu Nhi bao giờ từ chối, ban nãy cũng chỉ là trêu đùa Thượng Quan Huyền Hạo một chút cho vui mà thôi.

 

"Có gặp khó khăn gì, ngươi cứ thẳng . Làm cũng chẳng cả, đám ở Lễ Bộ cũng thể chỉ nhận bổng lộc mà gì!" Thượng Quan Huyền Dật thấy Hiểu Nhi cũng gì thêm.

 

Nghe Hiểu Nhi , hai mắt Thượng Quan Huyền Hạo tức thì sáng rực lên!

 

"Mau, mau cho thử xem, ngươi ý tưởng gì ho?"

 

"Đừng vội. Trước khi , cần tìm hiểu rõ tình hình một chút ."

 

Hiểu Nhi bèn hỏi cặn kẽ về địa điểm biểu diễn , quy mô , bao nhiêu sứ đoàn chuẩn tiết mục, thời gian trình diễn là xen kẽ trong lúc yến tiệc một thời gian riêng biệt, cùng nhiều vấn đề khác.

 

Thượng Quan Huyền Hạo đều giải đáp cặn kẽ từng điều một.

 

"Các ngươi thấy Oa Quốc và Cao Ly Quốc đến đây chỉ đơn thuần là để mừng thọ, còn mục đích nào khác?" Hiểu Nhi ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi.

 

"Chắc là bọn chúng phong thanh mấy năm chúng liên tiếp gặp thiên tai, dân chúng lầm than đói khổ, nên giở trò gây sự đây mà!" Địch Thiệu Duy căm ghét bọn đến tận xương tủy.

 

Gần đây đám Oa khấu hoạt động ngày càng ngang ngược, phụ của dâng sớ lên triều đình, dự định Tết sẽ đích cầm quân cho chúng một bài học nhớ đời!

 

là cái thói ba ngày đánh, trèo lên nóc nhà dỡ ngói mà!

 

"Hừ! Chồn chúc Tết gà, chẳng ý !" Thượng Quan Huyền Hạo hừ lạnh một tiếng.

 

"Ngươi ai là gà thế hả!" Hiểu Nhi nhịn , liền buông lời trêu chọc.

 

"Ta chỉ là nhất thời lỡ lời thôi mà!" Thượng Quan Huyền Hạo đưa mắt Hiểu Nhi đầy ai oán.

 

Hiểu Nhi một nữa thấy gai ốc nổi đầy , Thượng Quan Huyền Hạo hôm nay chắc chắn là uống nhầm t.h.u.ố.c ! Cứ bất thường thế nào !

 

"Mừng thọ là giả, thăm dò mới là thật!" Thượng Quan Huyền Dật thong thả cất lời.

 

Hiểu Nhi trầm mặc một hồi, đoạn bèn đem những ý tưởng của .

 

...

 

"Hay! Đây mới đúng là phong thái của một đại quốc hùng cường." Thượng Quan Huyền Hạo xong liền đập bàn khen .

 

"Chỉ mới ngươi kể thôi mà thấy háo hức thôi . Mọi khi gặp những dịp thế , ngủ gà ngủ gật, năm nay e rằng thêm mấy đôi mắt cũng xuể!" Địch Thiệu Duy cũng tấm tắc khen ngớt lời.

 

"Hay." Thượng Quan Huyền Dật xong, ánh sáng rực rỡ trong đôi mắt tài nào che giấu , hiển nhiên là cũng cảm thấy vô cùng xuất sắc!

 

Hiểu Nhi thấy tất cả đều tán thành thì vui mừng : "Vậy cứ quyết định như thế nhé! Ngày mai gấp rút tuyển chọn cho xong, đó tập trung để huấn luyện! Thời gian còn chẳng còn nhiều nữa ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-220.html.]

 

Cả ba cùng gật đầu.

 

"Sáng sớm ngày mai, sẽ đến đón ngươi. Chúng khởi hành giờ nào?" Thượng Quan Huyền Dật cất giọng dịu dàng, ánh mắt trìu mến Hiểu Nhi, đang tỏa một vầng hào quang đầy tự tin.

 

Bấy giờ đang là cuối hạ, trời vẫn sáng từ sớm tinh mơ mà mãi đến tối mịt mới chịu tắt nắng.

 

Hiểu Nhi ngẫm nghĩ giây lát đáp: "Khoảng đầu giờ Mão !"

 

Nghe nàng , Thượng Quan Huyền Dật khẽ chau mày, giờ đó thì sớm quá . Nha đầu đang tuổi ăn tuổi lớn, dậy sớm như thế chẳng cho thể chút nào.

 

"Cuối giờ Mão ! Dậy sớm cho sức khỏe của ngươi !"

 

Cuối giờ Mão tức là bảy giờ , bảy giờ mới lên đường thì hoa vàng cũng nguội lạnh mất !

 

"Mọi ngày đều dậy từ cuối giờ Dần , cứ quyết định là đầu giờ Mão !"

 

"Được, cứ quyết định !" Thượng Quan Huyền Hạo dứt khoát chốt hạ. Hết cách , Thượng Quan Huyền Dật quả là đáng tin cậy chút nào! Mặt trời lên cao tới m.ô.n.g mới chịu , thì cả ngày hôm đó đúng là chẳng cần gì nữa, cứ để dành cả thời gian mà đường cho xong!

 

Những ngày tiếp theo, Hiểu Nhi càng từ lúc trời tỏ mặt , đến khi tối mịt mới trở về phủ. Thượng Quan Huyền Dật ngày ngày kề cận bên cạnh, gương mặt nàng ngày một hốc hác mà lòng đau như cắt, thế ngày nào cũng chẳng cho Thượng Quan Huyền Hạo một sắc mặt .

 

Thượng Quan Huyền Hạo cũng chẳng thèm để tâm đến , dù thì ngày thường con cũng bao giờ hòa nhã , mặt lúc nào cũng lạnh như tảng băng!

 

Sau khi gương mặt phúng phính bầu bĩnh của Hiểu Nhi biến thành gương mặt trái xoan, làn da trắng nõn cũng nắng hun thành màu lúa mạch, thì ngày Vạn Thọ tiết cuối cùng cũng đến.

 

Các Vương gia và mệnh quan triều đình từ khắp nơi về kinh chúc thọ đều tề tựu đông đủ từ mấy hôm .

 

Ngay cả sứ giả của các quốc gia khác cũng đến sớm hơn một hai ngày.

 

Trên khắp các đường phố trong Đế đô, cứ ba bước một lính, năm bước một trạm gác.

 

Đó mới chỉ là những gì thể thấy bề mặt, còn trong những góc khuất thấy cũng ẩn giấu bao nhiêu thị binh.

 

Dưới bầu khí nghiêm trang đến thế , bọn trộm cắp vặt vãnh càng dám ló đầu .

 

Thế nhưng, bá tánh trong Đế đô quen với cảnh nên chẳng lấy lạ, đường tuy lo lắng sẽ va chạm quý nhân, nhưng cũng vì lo sợ mà dám khỏi cửa.

 

Thực những lúc thế , cho dù va chạm quý nhân nữa, thì những vị quý nhân cũng chỉ thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa .

 

Hoàng Thượng đại xá thiên hạ , nào ai dám tính toán nhiều đến thế!

 

Hôm , ánh nắng chan hòa , cổng thành T.ử Cấm Thành rộng mở để nghênh đón quần thần.

 

Các đại thần đều mặt từ giờ Dần, xếp hàng theo phẩm cấp lớn nhỏ để tiến cung.

 

Đoàn tiến cung dài dằng dặc, từ lúc trời sáng tiếp nhận kiểm tra định kỳ, mất trọn hai canh giờ tất cả quan viên và mệnh phụ phu nhân mới kiểm tra xong xuôi.

 

Hiểu Nhi và Thẩm Thừa Diệu Tiểu Phúc T.ử cầm lệnh bài dẫn đường, một mạch lối ưu tiên.

 

Tiểu Phúc T.ử đưa thẳng hai đến vị trí của họ, ngay lập tức cung nữ bưng một khay đồ ăn thức uống lên.

 

"Đây là do chủ t.ử nhà đặc biệt chuẩn , Huyện chúa và Hầu gia hãy dùng chút gì đó lót ạ, còn một thời gian dài nữa mới đến giờ khai tiệc!" Tiểu Phúc T.ử cung nữ bày biện thức ăn xong xuôi, liền bên cạnh cất lời.

 

Hiểu Nhi liếc bàn của các quan viên khác, bàn họ cũng bày một ít đồ ăn, nhưng chỉ là những món điểm tâm nguội lạnh.

 

Còn những món mặt vẫn đang tỏa từng làn nóng, đủ để thấy tấm lòng của Thượng Quan Huyền Dật.

 

"Thay cảm ơn chủ t.ử nhà ngươi." Hiểu Nhi cảm thấy trái tim trong khoảnh khắc cũng giống như những món ăn mặt, ấm áp lạ thường.

 

"Vâng ạ, Hầu gia và cô nương mau dùng bữa ! Trước khi Hoàng Thượng đến, những món sẽ dọn đấy ạ. Tiểu Phúc T.ử xin phép cáo lui ."

 

Thẩm Thừa Diệu và Hiểu Nhi gật đầu, bắt đầu dùng bữa.

 

Tất cả đều là những món mà Hiểu Nhi thường ngày yêu thích, hương vị quả thực tuyệt.

 

Rất nhiều thu hết cảnh trong mắt, trong lòng mỗi dấy lên những suy tư khác , ngưỡng mộ, ghen tị, kinh ngạc... đủ cả.

Loading...