Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:20:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nơi hẻo lánh quá, một đứa trẻ như ngươi nhất đừng nên một đến đây." Hiểu Nhi kìm lòng mà nhắc nhở.
"Trước đây cùng với . Tỷ tỷ, ca ca, chúng mau hái thôi!" Tiểu nam hài xong liền bắt đầu hái nấm.
Nghe , Hiểu Nhi cũng thêm gì nữa.
Thứ Hiểu Nhi cần là giống nấm, vì nàng cầm chiếc xẻng nhỏ, xúc trọn cả cây nấm lẫn phần đất mùn lá mục bao quanh nó, cẩn thận đặt trong giỏ.
Mỗi loại nàng chỉ xúc một xẻng.
Tiểu nam hài thấy thế, lấy lạ bèn hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ trồng nấm ?"
"Làm ngươi ?" Đứa trẻ thật thông minh.
"Có đôi khi cũng đào mấy luống rau lên trồng sang mảnh đất khác."
"Thông minh thật!" Hiểu Nhi khỏi cất lời khen ngợi.
" mà..." Tiểu nam hài vẻ ngập ngừng thôi. Trước đây cũng từng thử đào nấm về nhà trồng, nhưng bảo nấm thể trồng sống .
Mà sự thật cũng chứng minh rằng đúng là trồng thật.
"Có ngươi định nấm trồng sống , đúng ?" Hiểu Nhi thấy bộ dạng đắn đo của , bèn thẳng hộ.
"Sao tỷ ?" Tiểu nam hài tròn xoe mắt.
"Ngươi nghĩ gì đều hết cả lên mặt , là ngay." Hiểu Nhi xung quanh tìm những loại nấm ăn mà nàng , đáp lời.
Thượng Quan Huyền Dật cũng phụ một tay xúc đất, chỉ là hề lên tiếng.
"Vậy tại tỷ vẫn trồng?" Tiểu nam hài sờ sờ lên mặt , lộ rõ đến thế ?
"Nấm là trồng , chỉ là nay tìm đúng phương pháp mà thôi. Trên đời , chuyện gì cũng cách giải quyết, vấn đề là ai sẽ tìm cách đó."
Thượng Quan Huyền Dật những lời , vẻ mặt chợt đăm chiêu.
Tiểu nam hài tỏ bán tín bán nghi: "Vậy tỷ trồng ?"
"Chưa." Hiểu Nhi thành thật lắc đầu.
Trời đất! Tiểu nam hài nhịn mà đảo mắt một cái, cao siêu như , hóa chỉ là khoác lác.
Hiểu Nhi cũng chẳng để tâm đến cái liếc mắt của tiểu nam hài, đến lúc đó thì sẽ tự .
Sự thật thắng lời hùng biện! Nàng thích dùng sự thật để chứng minh.
Sau khi Hiểu Nhi đào xong tất cả các loại nấm ăn ở đây, nàng liền gọi Thượng Quan Huyền Dật cùng .
Hiểu Nhi liếc giỏ nấm Thượng Quan Huyền Dật đào, đôi tay lấm lem bùn đất của , trong lòng nỡ buông lời chê bai.
Tiểu nam hài chạy liếc một cái la lớn: "Ca ca, ca đào là nấm độc! Sao ca tài thế, đào đúng một loại ăn nào cả."
Nghe , Hiểu Nhi nén mà bật thành tiếng.
Thượng Quan Huyền Dật sầm mặt , dậy phủi tay: "Hủy hết ! Kẻo hại !"
Tiểu nam hài mới vỡ lẽ : "Ca ca nghĩ thật chu đáo, lòng ca thật bụng."
Sắc mặt Thượng Quan Huyền Dật lúc mới dịu đôi chút.
Hiểu Nhi nhịn đảo mắt, tên nhóc cũng dễ lừa quá mất.
Thượng Quan Huyền Dật liếc mắt Hiểu Nhi một cái, nàng vội vàng thu cái liếc mắt mới đảo nửa vòng, nịnh nọt: "Thượng Quan đại ca là lương thiện nhất đời ."
là giả tạo thể nào giả tạo hơn!
"Thật ?"
"Thật mà. Nếu thì chẳng giúp xây cầu !" Hiểu Nhi gật đầu một cách vô cùng nghiêm túc.
"Cũng đúng!" Hắn xong cũng gật đầu một cách trịnh trọng.
Thượng Quan Huyền Dật chẳng thèm để ý đến hai họ, cứ thế thẳng bước rời .
Hai vội vàng đuổi theo.
Trước khi lên xe ngựa, Hiểu Nhi hỏi: "Tiểu hữu, ngươi tên là gì? Đợi khi nào trồng nấm, sẽ dạy cho ngươi đầu tiên, xem như báo đáp việc hôm nay ngươi dẫn đến một nơi như ."
"Được, tên là Giang Sơn, đều gọi là Sơn Tử!" Tiểu nam hài tuy tin, nhưng vẫn đưa giỏ nấm hái cho Hiểu Nhi: "Tặng cho hai ."
Hiểu Nhi cũng từ chối, mỉm cảm tạ, đó lấy từ xe ngựa một túi thịt khô chừng một cân đưa cho : "Có qua mới toại lòng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-217.html.]
Tiểu nam hài đó là thịt khô, cũng mỉm cảm ơn, nào ngờ về đến nhà dạy cho một trận trò.
Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật về đến cổng nhà, thấy quản gia đang chỉ huy khuân hai bao đồ lớn nhà bếp.
Mấy thấy hai họ, vội vàng hành lễ.
Hiểu Nhi tiện miệng cất tiếng hỏi: "Là thứ gì ?"
"Bẩm cô nương, đây là muối ạ. Mấy hôm nay giá muối trấn bỗng tăng giá phi mã, dân chúng đổ xô mua, lão bẩm báo với phu nhân mua tạm hai bao mang về ."
Nghe những lời , Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Diệp đưa mắt .
Hiểu Nhi khẽ gật đầu, với quản gia: "Nếu thì cứ mua thêm một ít về cũng ." Dù rằng việc cũng chẳng ý nghĩa gì lớn lao.
Cả hai tiếp tục rảo bước trong.
"Thượng Quan đại ca, khi nào thì chúng lấy thứ đó?"
Thượng Quan Huyền Dật nhẩm tính ngày giờ đáp: "Ngay trong một hai hôm nữa thôi."
Hiểu Nhi gật đầu, cả hai cũng bàn thêm gì nữa.
Đêm hôm đó, một ám vệ lặng lẽ như bóng ma xuất hiện bên ngoài phòng của Thượng Quan Huyền Dật, cất tiếng xin gặp.
Sáng sớm tinh mơ ngày hôm , Tiểu Phúc T.ử vội vã tới nơi.
Tới nửa đêm, Thượng Quan Huyền Dật nhận từ tay Hiểu Nhi một cuốn danh sách cùng một chồng sổ sách.
Thượng Quan Huyền Dật thức trắng đêm để rà soát cuốn danh sách một nữa, khi chắc chắn còn sai sót, bèn trao một tấm lệnh bài cho Tiểu Phúc Tử.
Tiểu Phúc T.ử nhận lấy lệnh bài lập tức thúc ngựa rời .
Bấy giờ, Thượng Quan Huyền Dật mới ngả lưng xuống giường chợp mắt.
Lúc trời còn tờ mờ sáng, Tiểu Phúc T.ử cầm lệnh bài đập mạnh cổng thành, hét lớn yêu cầu binh lính canh gác mở cửa.
Tên lính gác đang gà gật ngủ, bực dọc mở cổng, nhưng khi thấy một đoàn binh lính xếp thành hàng ngũ chỉnh tề ngay cổng thành, sợ đến giật b.ắ.n cả , cứ ngỡ kẻ nào to gan công phá thành trì!
Tiểu Phúc T.ử giơ lệnh bài , tên lính vội nhận lấy, lật qua lật xem xét kỹ lưỡng, khi xác nhận gì sai sót, liền vội vàng gật đầu khom lưng, mở toang cánh cổng thành.
Một nghìn binh lính, âm thầm và lặng lẽ siết chặt vòng vây quanh Đàm phủ, Hồ phủ, Giang phủ…
Vào thời điểm , một vài dân cần cù gánh hàng rong khỏi nhà để bắt đầu một ngày buôn bán.
Khi chứng kiến cảnh tượng , họ hoảng hốt đầu chạy vội về nhà đóng chặt cửa. lòng hiếu kỳ trỗi dậy, kìm mà vác thang trèo lên tường rào để lén xem chuyện gì đang xảy .
Cùng ngày hôm đó, cảnh tượng tương tự đồng loạt diễn khắp các châu phủ, huyện thành, và thậm chí ngay tại Đế đô của cõi Mẫn Trạch Hoàng Triều.
Những gia tộc quyền thế còn kịp hiểu chuyện gì đang xảy thì lục soát nhà cửa, tịch biên gia sản.
Trong hành động , quốc thu giữ hơn năm mươi vạn tấn muối lậu! Còn của cải, mồ hôi nước mắt của dân mà các quan viên vơ vét thì nhiều kể xiết!
Hoàng Thượng những chồng sổ sách, danh sách, văn thư khế ước cùng vô bằng chứng khác, cơn thịnh nộ của ngài bùng lên như sấm sét!
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Vạn Thọ Tiết sắp đến, mà Hoàng Thượng nay luôn lấy chữ nhân để trị quốc, vì những kẻ tuy tội c.h.ế.t thể miễn, nhưng tội sống thì khó mà thoát .
Hữu Thừa Tướng cách chức, bộ nam nhân trong độ tuổi lao động của gia tộc đều phế thường dân, đày khai thác mỏ than, còn đàn bà con gái thì sung nô tịch!
Những quan viên lớn nhỏ và thương nhân khác, tùy theo mức độ phạm tội nặng nhẹ mà định đoạt, kẻ đem bán thì đem bán, kẻ lao dịch thì lao dịch!
Khai thác mỏ than, mỏ sắt, đập đá,…
Mẫn Trạch Hoàng Triều đang trong giai đoạn trăm ngành nghề cần chấn hưng, nhốt những kẻ ngục tù chỉ tổ tốn cơm nuôi. Đối với những kẻ quen sống trong nhung lụa, lao dịch chính là hình phạt thích đáng nhất.
Đã dám vơ vét mồ hôi nước mắt của dân, coi thường lợi ích quốc gia, buôn bán muối lậu để vỗ béo cho riêng ! Vậy thì quãng đời còn hãy mà lao dịch, nếm trải hết những công việc cực khổ lấm lem nhất đời! Cứ xem như là vì bá tánh, vì quốc gia mà cống hiến cái béo mập nuôi dưỡng bằng xương m.á.u của họ !
Quý Phi Nương Nương quỳ ròng rã một ngày một đêm bên ngoài Ngự Thư Phòng, đến hoa lê đẫm lệ, nhưng vẫn tài nào lay chuyển quyết định của Hoàng Thượng.
Đại Hoàng T.ử ở trong phòng cứ yên, lòng vẫn thấp thỏm lo sợ sẽ bằng chứng bất lợi nào đó chống phanh phui.
Mặc dù Mẫu Phi của ngầm sai truyền lời, dặn giữ vững tâm thế, chớ tự rối loạn.
Bởi lẽ những việc liên quan đến , Hữu Thừa Tướng nay việc vô cùng cẩn trọng, bao giờ để một mảy may chứng cứ nào.
Thế nhưng, vẫn lo đến độ ăn ngon, ngủ yên.
Sau còn sự trợ giúp của Thừa Tướng Lão Gia, con đường bước lên ngôi vị càng thêm gian nan
--------------------