Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:20:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thượng Quan Huyền Dật phất tay hiệu cho Thập Nhị lui xuống.

 

Sau đó, bước ngoài hiên đài, lặng lẽ ngắm thác nước phía xa, ánh mắt phần xa xăm.

 

Địch Thiệu Duy cũng theo gót bước : "Chồn cáo một lứa, con nào cũng gian xảo như ! Muốn tóm cái đuôi của chúng quả là khó."

 

"Phàm là thì ắt lúc sơ hở, cần vội, sẽ cơ hội thôi!" Thượng Quan Huyền Dật thản nhiên đáp.

 

Phòng nghiêm ngặt đến mức , càng chứng tỏ vấn đề.

 

Địch Thiệu Duy tiện tay ngắt một đóa hoa thả xuống, buông lời than thở: "Bọn chúng phòng kín như bưng! Phải đợi đến bao giờ nữa đây."

 

"Nếu đợi, ngươi thể về ."

 

"Đợi chứ! Đợi bao lâu cũng đợi!" Nơi ăn ngon ở sướng, cớ gì vội vàng về.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hiểu Nhi tay bưng một chiếc khay, bên bày một đĩa bánh quy bơ nàng mới , một đĩa khoai tây chiên và một đĩa cánh gà nướng, nhẹ nhàng bước lên.

 

Thấy cả hai đều đang ở hiên đài, nàng mỉm hỏi: "Hai vị thật nhã hứng, thảnh thơi ngắm cảnh thế , tìm chứng cứ ?"

 

Hai một một bước trong.

 

"Vẫn ." Thượng Quan Huyền Dật lắc đầu.

 

"Lại món gì mới lạ thế ? Thơm nức mũi!" Địch Thiệu Duy nhanh tay nhón một miếng bỏ miệng.

 

"Là bánh quy bơ, khoai tây chiên và cánh gà nướng. Lâu ăn, hôm nay bỗng dưng thèm quá nên thử một ít, ngờ hương vị cũng tệ. Nào, hai vị mau nếm thử ." Hiểu Nhi đặt chiếc khay lên bàn , đoạn thuận thế xuống.

 

Thượng Quan Huyền Dật cũng xuống bên cạnh nàng.

 

"Bánh quy ngon tuyệt, tan ngay trong miệng, ngọt mà hề ngấy, hương thơm lan tỏa khắp khoang miệng. Lúc về nhớ chuẩn cho thêm một ít nhé."

 

Dạo gần đây, Địch Thiệu Duy một câu cửa miệng, là mỗi ăn món ngon đều sẽ một câu: "Lúc về nhớ chuẩn cho thêm một ít nhé."

 

Hiểu Nhi đến mòn cả tai, cũng lười đáp lời , bụng nghĩ đến lúc đó bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu là .

 

"Vẫn tìm thứ các ngươi tìm ?"

 

"Phòng của ba kẻ đó canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, suốt mười hai canh giờ trong ngày, ngay cả nóc nhà cũng âm thầm canh giữ. Người của chúng tài nào tìm cơ hội tiếp cận." tật giật , đàng hoàng ai phòng trùng trùng điệp điệp như thế, Địch Thiệu Duy căm hận thầm nghĩ.

 

"Làm thấy mệt ! mà, phòng trăm bề cũng lúc sơ hở, sẽ cơ hội thôi!" Hiểu Nhi dùng trâm ghim một chiếc cánh gà đưa cho Thượng Quan Huyền Dật.

 

"Ta cũng nghĩ ." Thượng Quan Huyền Dật nhận lấy, xong mới bắt đầu ăn.

 

Địch Thiệu Duy thì bắt đầu gặm chiếc thứ hai .

 

"Ừm, ngon quá! Mùi vị đúng là tuyệt hảo! Nghe và bồ câu om ở Vân Lai Khách Sạn ngon nức tiếng, tên Giang Đào tháng nào cũng một đến đó đ.á.n.h chén một bữa. Nếu nếm thử cánh gà , e là sẽ chẳng còn nuốt nổi món gà nữa!" Địch Thiệu Duy một tay cầm cánh gà gặm, một tay giơ ngón cái lên, tấm tắc khen ngớt lời.

 

"Đồ ngon đương nhiên chia sẻ cùng mới thêm phần mỹ vị, ăn một thì gì ngon chứ!"

 

Thượng Quan Huyền Dật lúc ăn thói quen chuyện, tao nhã thưởng thức cánh gà trong tay, lặng yên lắng hai trò chuyện.

 

"Ngươi đừng nữa, chính là một kẻ kỳ quặc như đấy. Thập Nhị bao trọn phòng Thiên tự nhất hiệu ở đó, cứ đúng ngày rằm hàng tháng là gọi cả một bàn thức ăn ăn một ."

 

"Tất cả thức ăn đều ăn hết ?" Hiểu Nhi trực giác mách bảo điều gì đó .

 

"Cũng hẳn, nhưng cũng vơi bảy tám phần . Hắn gầy như một con khỉ ốm, ngờ thể ăn khỏe đến !" Địch Thiệu Duy lắc đầu.

 

"Chắc chắn chỉ một ăn thôi ?"

 

"Chắc chắn, trong suốt thời gian đó bất kỳ ai . Sau khi tiểu nhị dọn đĩa thức ăn liền khóa trái cửa từ bên ngoài."

 

"Trước khi , ai ở trong đó chờ sẵn ?"

 

"Không , Thập Nhị thấy rõ mồn một, lúc bước bên trong một bóng ." Mấy vấn đề bọn họ đều hỏi qua .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-207.html.]

"Phòng Thiên tự nhất hiệu ở lầu một ?"

 

"Lầu hai."

 

"Phòng bên nó là phòng gì?"

 

"Là phòng Địa tự nhất hiệu. Mười năm cũng bao trọn , nhưng từng thấy đó sử dụng bao giờ. Chưởng quỹ trong tiệm cũng quên mất bao phòng là ai, chỉ nhớ đó là một thương nhân, một trả tiền là trả luôn cho hai mươi năm, cửa cũng là do đó tự mua khóa về khóa ."

 

"Chuyện thật quá trùng hợp! Ta nghĩ, lẽ hai còn từ đất."

 

"Làm lòng đất chứ, thần tiên mà độn thổ!" Địch Thiệu Duy lắc lắc đầu.

 

Thượng Quan Huyền Dật lời nào, ánh mắt trầm ngâm suy tư: Biết là chuột, thể đào hang thì !

 

"Bảo Thập Nhị nghĩ cách trong dò xét tình hình của căn phòng Địa tự nhất hiệu." Thượng Quan Huyền Dật hạ quyết định.

 

Hiểu Nhi chợt nghĩ đến Bạch Thiên vốn tài tàng hình, để nó dò xét tình hình là thỏa nhất .

 

Kể cả khi những chứng cứ cất giấu trong địa đạo mật thất, Bạch Thiên vẫn thể mang theo Không Gian Giới Chỉ, thu gom tất cả trong đó.

 

nàng giải thích thế nào đây, khi mà chuyện giải quyết một cách dễ dàng đến ?

 

Nếu để Thập Nhị dò la, cùng lắm cũng chỉ xác định địa đạo , chứ nếu tiến bên trong, chắc chắn sẽ đả thảo kinh xà. Về điểm , Hiểu Nhi một trực giác mãnh liệt đến lạ thường.

 

Đã tốn công tốn sức đào một con địa đạo lớn như , lý nào phòng đường lui!

 

Hiểu Nhi suy tính , cuối cùng vẫn lên tiếng: "Ta lẽ cách lấy thứ mà các ngươi , nhưng đừng hỏi là cách gì."

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi bí mật, nhưng nàng , cũng sẽ gặng hỏi. Nàng thể bí mật , lẽ là vì một khi tiết lộ sẽ gây bất lợi cho nàng.

 

thì nàng gặp bất kỳ điều gì bất lợi!

 

Ngay lúc , điều duy nhất là: "Ngươi gặp nguy hiểm ?"

 

Nếu nguy hiểm, thì tuyệt đối . Trên đời , chuyện gì quan trọng đến mức cần nàng mạo hiểm.

 

Nghe những lời , Hiểu Nhi càng quyết tâm giúp cho bằng . Nàng là ai đối với một, nhất định sẽ đối với đó mười.

 

"Không ! Ngươi cứ yên tâm! Tuyệt đối thần , quỷ ." Hiểu Nhi lắc đầu quả quyết.

 

Thượng Quan Huyền Dật chăm chú sâu mắt Hiểu Nhi, xem nàng điều gì che giấu , nhưng chỉ thấy một vẻ chân thành chút gợn, bèn khẽ gật đầu.

 

"Chờ tin của nhé!" Hiểu Nhi để lời nhắn gót rời .

 

Hiểu Nhi phái Bạch Thiên , dặn nó dò la tình hình cẩn thận về báo cho nàng, đó sẽ cùng Thượng Quan Huyền Dật bàn bạc đối sách.

 

Bạch Thiên chỉ tàng hình chứ thể xuyên tường, vì nó cũng chỉ thể đến Hồ phủ, mai phục chờ đợi thời cơ.

 

Nửa đêm, Bạch Thiên trở về, đem tất cả những gì nó thấy thuật cho Hiểu Nhi , sót một chữ.

 

Thì đúng là địa đạo thật, cả Đàm phủ và Hồ phủ đều đường hầm thông thẳng đến căn phòng Địa tự nhất hiệu.

 

Ngoài , còn một đường hầm khác dẫn đến một ngôi miếu hoang ngoài thành. Mỗi cửa địa đạo đều một canh giữ.

 

Bên trong địa đạo còn một mật thất nhỏ, chứa nhiều sổ sách và một bản danh sách.

 

Sáng sớm hôm , Hiểu Nhi tự bưng bữa sáng đến cho hai , đem bộ tình hình mà Bạch Thiên thấy kể cặn kẽ.

 

"Không ngờ ngay cả cũng phần, ! Hay lắm!" Địch Thiệu Duy khi xong bản danh sách, liền giận quá hóa .

 

"Các ngươi cứ suy nghĩ cho kỹ, khi nào lấy những sổ sách và danh sách đó thì báo cho một tiếng!" Chỉ cần lấy những thứ đó, chắc chắn sẽ đả thảo kinh xà. Bây giờ danh sách trong tay, để họ sắp xếp bố trí , đến lúc đó sẽ giăng lưới tóm gọn một mẻ!

 

Hiểu Nhi xong những lời liền rời , những việc còn nàng cũng giúp gì thêm.

 

--------------------

 

 

Loading...