Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:20:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiệc cưới tại Lê phủ, vì Hoàng Thượng giá lâm, Lê lão gia t.ử cứ gọi là căng thẳng đến tột cùng.
Hắn mời Hoàng Thượng an tọa ở chủ vị, thế nhưng Hoàng Thượng thừa nhận phận của , một mực từ chối.
Hoàng Thượng chủ vị, nào dám yên lòng xuống, đành chỉ dám đặt hờ nửa bàn tọa lên ghế, thực tình chẳng dám hẳn hoi, trông chẳng khác nào đang trong thế nửa quỳ!
Mệt đến nỗi bộ xương già của tưởng chừng sắp rã thành từng mảnh! Thật lòng chỉ mong đừng ăn bữa tiệc .
Cũng may là bái xong thiên địa, uống xong chén cháu dâu mới diện kiến Hoàng Thượng, bằng , e rằng ngay cả chén cháu dâu cũng run tay bưng nổi mà uống.
Trong tân phòng
Trong tân phòng lúc khá nhiều . Lê Nhược Tình đang tiếp chuyện với chị dâu và cháu gái bên nhà của Đàm thị, cùng với Lưu Thị, Vận Nhi, và Hy Nhi. Tất cả đều đang quây quần bên bàn , trò chuyện rôm rả nhấm nháp hoa quả, mứt khô, kẹo hỷ và các loại bánh điểm tâm.
Hiểu Nhi bước , Lưu Thị vội vã gọi nàng , bảo nàng chỗ trống cạnh Vận Nhi.
Hiểu Nhi nghĩ đến việc biểu tỷ Lưu Tĩnh Xu thức dậy từ canh ba, đến giờ một giọt nước cũng nhấp môi, một hạt cơm cũng bụng, liền hỏi: "Biểu tỷ, tỷ dùng chút bánh ngọt lót ?"
"Không cần , vẫn đói. Vừa Nhược Tình cũng hỏi ." Lưu Tĩnh Xu quả thực thấy đói chút nào, bởi tất cả sự chú ý của nàng đều đang dồn cả chiếc cổ, nàng cảm giác như cái cổ sắp mũ phượng đầu đè gãy đến nơi .
lúc , Lê Triết Vĩ hai tay bưng một chén chè hạt sen bạch hợp bước .
"Tĩnh Xu, nàng chắc hẳn đói khát , hãy dùng một chén chè ." Lê Triết Vĩ tiến gần, đặt chén chè ấm nóng tay Tĩnh Xu.
"Ồ, chỉ mỗi biểu tỷ uống chè thôi , bọn đông thế cũng đói khát cả . Biểu tỷ phu, cũng thiên vị quá mất!"
"Là suy xét chu , sẽ cho mang thêm qua ngay đây." Lê Triết Vĩ vội vàng nhận .
"Thế nhưng biểu tỷ phu ơi, đối với biểu tỷ của cũng quá là vô tâm ! Người bưng chè cho biểu tỷ uống, lẽ nào bây giờ nàng đang mặc giá y thế , vệ sinh sẽ bất tiện vô cùng ?"
"Không , chỉ nghĩ nàng cả ngày nay ăn uống gì, một chén chè thể giải khát lót , nghĩ đến chuyện vệ sinh, đổi thứ khác ngay, đổi ngay!" Nghe , Lê Triết Vĩ chút luống cuống, vội vàng giải thích, chỉ sợ Tĩnh Xu hiểu lầm , đưa tay định lấy chén chè tay nàng.
Tĩnh Xu khẽ nghiêng tránh : "Không , cũng đang uống chè."
"Ái chà, ban nãy bọn hỏi thì cứ một mực ăn gì, hóa là do mang đến đúng !" Chị dâu của Đàm thị là Chu thị cũng hùa theo trêu chọc.
"Mợ cứ trêu con! Chẳng qua là con thấy khát một chút, với Lê công t.ử cũng mất công bưng ."
"Mới gả về bắt đầu bênh vực cho tướng công nhà , quả nhiên con gái gả như bát nước hắt mà!"
Nghe những lời , vành tai Lê Triết Vĩ đỏ bừng cả lên.
"Mợ!" Lưu Tĩnh Xu dậm nhẹ chân một cái.
Cả gian phòng một trận rộ lên. Vẫn là Lê Nhược Tình nỡ Lê Triết Vĩ luống cuống tay chân thêm nữa, bèn lên tiếng giải vây cho : "Huynh, chỉ đùa hai thôi mà! Tiệc ở tiền viện sắp bắt đầu ? Huynh mau đó dùng bữa !"
"Vậy ngoài đây!" Lê Triết Vĩ , vội vàng chuồn ngoài.
"Biểu tỷ phu, nhớ đừng uống nhiều rượu quá nhé, thôi say thì mà động phòng nữa!" Hiểu Nhi vẫn chịu buông tha cho .
Nghe thấy thế, bước chân của Lê Triết Vĩ bỗng lảo đảo, vấp ngạch cửa, suýt chút nữa thì ngã nhào.
Những trong phòng một phen nghiêng ngả.
Lưu Thị khẽ đ.á.n.h nhẹ Hiểu Nhi một cái: "Con bé , còn chút dáng vẻ của một cô nương hả! Con động phòng là gì mà chuyện gì cũng dám toạc thế!"
Hiểu Nhi le lưỡi, nàng là đến từ thế kỷ hai mươi mốt, tuy ăn thịt heo nhưng cũng thấy heo chạy ! Đương nhiên nàng động phòng là gì! nàng cũng điều mà thêm lời nào nữa.
Tuy nhiên, câu quả thực nhắc nhở Lê Triết Vĩ. Hắn vốn uống rượu, cũng chẳng rõ tửu lượng của , nhiều nhất cũng chỉ mới uống qua ba chén, và lúc đó vẫn say.
Đường của , cả gia gia của , đều chỉ bốn chén là gục, một ưu điểm đến thế, di truyền .
Sau đó, trong bữa tiệc, khi cạn hai chung rượu, bèn tìm đủ cớ để thoái thác. Cuối cùng, từ chối nổi, uống cạn chung thứ ba, liền lập tức giả vờ say đến bất tỉnh nhân sự!
Hắn sợ lắm chứ, sợ rằng tửu lượng của chỉ bốn chén, thì còn động phòng hoa chúc nữa!
Mãi về , cũng là một thời gian dài đó, mới chính là một “của hiếm” trong gia tộc — ngàn chén say!
Đây lẽ chính là cái gọi là vật cực tất phản !
Thế nhưng khi đó, đời chê là “ba chén gục” suốt một thời gian dài, song vui vẻ chấp nhận như .
Lê Triết Vĩ dìu về tân phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-205.html.]
Các nha chuẩn sẵn một chậu nước nóng : “Nếu thiếu phu nhân cần dùng thêm nước nóng, chỉ cần gọi nô tỳ là ạ.”
“Được.” Lưu Tĩnh Xu đáp một tiếng.
Các nha bèn cúi hành lễ lui ngoài, tiện tay khép cửa .
Tĩnh Xu ngửi thấy mùi rượu nồng nặc Lê Triết Vĩ, ngỡ rằng say thật, trong lòng nhẹ nhõm thở phào chút hụt hẫng.
Dù đang trùm khăn voan đỏ, Lưu Tĩnh Xu chỉ cần cúi đầu là thể thấy Lê Triết Vĩ.
Nàng cứ thế lặng lẽ ngắm đàn ông trở thành phu quân của .
Lê Triết Vĩ đợi cho đến khi động tĩnh bên ngoài im ắng mới hé mở đôi mắt, và liền bắt gặp một đôi mắt long lanh linh động, nơi những dòng tình ý đang khẽ khàng tuôn chảy.
Lê Triết Vĩ như hút hồn đó.
Đẹp quá, quá… Nữ t.ử , lúc tĩnh thì dịu dàng như xử nữ, lúc động nhanh nhẹn tựa thỏ hoang, thật sự .
Tĩnh Xu chớp chớp mắt, hàng mi dài cong vút tựa như một chiếc quạt nhỏ đang nhẹ nhàng phe phẩy: “Ngươi say ư? Có rửa mặt một chút ?”
Lê Triết Vĩ lúc mới hồn, bèn thẳng dậy.
“Chưa vội, nàng cứ cho ngay ngắn .”
Lê Triết Vĩ nhẹ nhàng đỡ Lưu Tĩnh Xu thẳng .
Sau đó, cầm lấy cây gậy Ngọc Như Ý đặt bàn, vén tấm khăn trùm đầu của Lưu Tĩnh Xu lên,… vô cùng thành kính, tuần tự từng bước một, sai một li, sót một bước, thành tất cả các nghi lễ cần trong hôn lễ.
Chỉ là lúc uống rượu giao bôi, trong lòng ngừng thầm niệm: ngàn vạn đừng say, tính sai , ngàn vạn đừng say, tính sai …
“Tĩnh Xu ăn chút gì ?”
Lưu Tĩnh Xu lắc đầu gật đầu.
Vốn dĩ nàng ăn, nhưng sợ hãi những chuyện sắp sửa diễn , thế là gật đầu.
“Vậy chúng cùng ăn nhé, hôm nay cũng gì bụng cả.” Lê Triết Vĩ kéo tay nàng xuống bên bàn.
Hai lặng lẽ thưởng thức những món ăn bàn, Lê Triết Vĩ nhanh đặt đũa xuống.
Hắn cứ đó, yên lặng ngắm Lưu Tĩnh Xu ăn.
Hắn nàng đang chút căng thẳng, thật ban đầu cũng căng thẳng lắm, nhưng khi nhận sự bối rối của nàng, tự dưng chẳng còn thấy căng thẳng nữa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Bị chằm chằm như , Lưu Tĩnh Xu cũng tài nào nuốt nổi nữa, nàng bèn đặt đũa xuống.
“Ăn xong ?”
Tĩnh Xu gật đầu, khuôn mặt nóng bừng, chắc chắn là đỏ ửng lên , nàng chẳng dám ngẩng đầu lên .
“Vậy chúng nghỉ sớm thôi.” Lê Triết Vĩ nhẹ nhàng kéo Lưu Tĩnh Xu dậy, bất ngờ bế bổng nàng lên, tiến về phía một cánh cửa khác trong phòng.
Lưu Tĩnh Xu khẽ kêu lên một tiếng, vội vàng vòng hai tay qua ôm lấy cổ Lê Triết Vĩ.
Khi hồn , Lưu Tĩnh Xu thấy Lê Triết Vĩ đang về một hướng khác, là nghỉ ngơi ?
Nàng chỉ tay về phía chiếc giường: “Giường ở đằng ?”
“Chúng tắm rửa .”
Nghe những lời , mặt Lưu Tĩnh Xu càng đỏ hơn, nàng kìm mà vùi đầu lồng n.g.ự.c của Lê Triết Vĩ.
Mất mặt quá mất!
“Giường ở đằng ?” Trời ạ! Sao nàng thể những lời như chứ, như thể nàng đang nóng lòng .
Lê Triết Vĩ thấy dáng vẻ của nàng, bất giác mỉm dịu dàng: Thật đáng yêu.
Ngày mai việc, dám đảm bảo sẽ cập nhật, xin báo với một tiếng.
--------------------