Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:20:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Năm mất mùa đói kém vẫn là nỗi kinh hoàng, chỉ điều sẽ còn cảnh c.h.ế.t đói la liệt như nữa, đó mới là sự thật. Sau , vô lê dân bá tánh sẽ bữa cơm no đủ." Hoàng Đế cất tiếng thở dài, lòng đầy cảm khái.

 

"Một mẫu ruộng một năm thu ngót nghét hai ngàn cân, nhà ba mẫu, tính một năm ít nhất cũng năm ngàn cân thóc lúa. Nhà cả thảy mười miệng ăn, ờm, ai tính giúp xem, một ngày nhà ăn hết bao nhiêu lương thực ? Con lằng nhằng quá, tính nổi."

 

"Mỗi ngày ít nhất cũng ăn hết mười ba cân sáu lạng lương thực." Hiểu Nhi tươi rạng rỡ đáp, "Đó là còn tính dè sẻn lắm đấy."

 

Hoàng Thượng liền liếc mắt Hiểu Nhi một cái, Duệ An Huyện Chúa tính nhanh đến thế, chẳng cần suy nghĩ lấy một giây ư?

 

Chẳng riêng gì Hoàng Thượng, mà cả hai vị công t.ử của Đề Đốc phủ và Hoàng Vệ cũng đều kinh ngạc đến sững sờ Hiểu Nhi, vội vàng tính nhẩm trong đầu, để xem nàng tính toán sai sót chỗ nào .

 

"Mười ba cân sáu lạng! Trời đất ơi, chừng đó... chừng đó đủ cho cả một đại gia đình ăn xài tẹt ga cả hơn chục ngày còn gì!"

 

"Năm cần tằn tiện như nữa , thúc công cứ việc ăn cho thỏa thích, cứ từ từ mà ăn." Hiểu Nhi mỉm .

 

"Cần chứ, cần chứ..."

 

Lần , phần lớn trong thôn đều theo mà trồng đông tiểu mạch, chỉ vài hộ gia đình cho rằng giống lúa thể nào sống sót qua mùa đông giá rét, thêm tính lười biếng nên trồng. Giờ đây, mấy hộ đang vây quanh Thẩm Thừa Diệu, dặn nhớ chừa cho nhà họ một ít hạt giống.

 

Mọi thấy cũng nhao nhao xúm đặt mua hạt giống.

 

"Thẩm Lão Tam, hai cân hạt giống. Ngươi nhớ để cho đó nha!"

 

"Ta năm cân, mua thêm hai cân cho nhà đẻ của nữa!"

 

"Sao quên mất nhà nhạc phụ đại nhân chứ nhỉ, cũng mua thêm ba cân. Thừa Diệu , ngươi ghi giúp với."

 

" , nhà đẻ cũng cần, cũng cần, ngươi ghi luôn ..."

 

"Xê , xê , xê ... Người trong thôn còn mua xong mà ngươi lo mua cho nhà đẻ! Mau tránh sang một bên! Thừa Diệu , ..."

 

"Ta thuê thêm năm mẫu ruộng , hạt giống của nhà nhớ chừa nhiều một chút đó!"

 

"Phải , nghĩ nhỉ, ở còn ruộng cho thuê, cũng thuê mới , cũng mua thêm hai cân hạt giống!"

 

...

 

Dân làng ồ ạt kéo đến, khung cảnh trở nên phần hỗn loạn. Hoàng Vệ và hai vị công t.ử của Đề Đốc phủ vội vàng che chắn, bảo vệ Hoàng Thượng và hai vị hoàng tử.

 

"Thượng Quan lão gia, là chúng về ?"

 

Mặt trời dần trở nên gay gắt, mà tấu chương Hoàng Thượng cần phê duyệt mỗi ngày nhiều như núi, thể cứ xem mãi , bèn gật đầu đồng ý.

 

Trên đường trở về nhà Thẩm Thừa Diệu, cõi lòng Hoàng Thượng dâng lên một niềm xúc động mãnh liệt, hồi lâu vẫn thể lắng .

 

Lúa nước mùa bội thu, ngài vui mừng, ngài cũng kích động, nhưng tất cả đều thể sánh bằng .

 

Lần , ngài chinh đến tận nơi, tận mắt chứng kiến tiếng reo hò của bá tánh, thấy họ nhảy cẫng lên vì vui sướng, thấy họ mừng đến phát .

 

Cảm giác vui cùng niềm vui của dân chúng , thật sự quá đỗi rung động lòng !

 

Trở về nhà, Hoàng Thượng xuống ghế sô pha, mỉm hiệu cho mấy cùng .

 

"Ha ha... Lần Thăng Bình Hầu lập đại công, các ngươi thấy nên ban cho phần thưởng gì đây?"

 

Mấy nhất thời im lặng, ai lên tiếng. Với công lao to lớn, thường sẽ thăng quan tiến chức.

 

Thăng Bình Hầu hiện là Hầu gia cao quý, theo quy củ thì tước vị là phần thưởng cao nhất .

 

"Hay là ban thưởng ruộng , phủ , vàng bạc..." Hoàng Vệ cũng xuất từ nông dân, cảm thấy những thứ là thiết thực nhất. Nếu ban cho mấy món chỉ để ngắm chứ dùng , chỉ bày ở đó thì ích gì, ai thời gian ngày nào cũng ngắm nghía chúng chứ.

 

"Nhi thần cho rằng, giống lúa, giống mạch mỗi năm đều cần gieo trồng, mà Thăng Bình Hầu tài giỏi xuất chúng trong việc nông tang như , nhi thần thấy thể đặc cách lập chức vị Nông Chính Khanh, để quản lý kho lẫm quốc gia, việc phân phát hạt giống, khuyến khích việc cày cấy trồng dâu và nghiên cứu canh tác nông nghiệp." Thượng Quan Huyền Dật lên tiếng.

 

"Nông Chính Khanh?" Hoàng Thượng , bắt đầu cân nhắc tính khả thi của việc .

 

Thăng Bình Hầu tuy sách, nhưng đến cả Đồng sinh cũng , nếu phong cho chức quan , trong triều...

 

"E rằng các đại thần trong triều sẽ lời dị nghị!" Hoàng Đế , chỉ là nghĩ cách để chặn những lời bàn tán xôn xao trong triều.

 

"Nhi thần cho rằng, ở chức vị nào thì tròn chức trách đó, thành công việc đó! Bất kể là chức quan gì cũng nên để tài đức đảm nhiệm, kẻ bất tài vị trí đó cũng chỉ hỏng việc mà thôi!" Thượng Quan Huyền Dật thẳng thắn bày tỏ.

 

"Nhi thần cũng cho rằng việc khả thi. Nông sự là gốc rễ của quốc gia, kho lương của nước mà trống rỗng thì quốc gia sẽ vững bền, dĩ nhiên để tài năng đảm đương." Thượng Quan Huyền Hạo cũng cất lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-202.html.]

 

Mấy ngày chung đụng qua, qua lời ăn tiếng cũng đủ Thẩm Thừa Diệu chẳng là kẻ trong bụng lấy một giọt mực.

 

Vả , trong triều , kẻ quan nhiều vô kể, hạng dựa dẫm mối manh để leo lên cũng nhiều đếm xuể.

 

Huống hồ vị quan ở Đại Tư Nông hiện giờ chẳng nên trò trống gì, kho lương của quốc gia thì khỏi bàn, các nơi hễ gặp thiên tai là y như rằng mở miệng đòi quốc khố xuất lương, còn khi điều lương từ những nơi ảnh hưởng, thì mười đến bảy tám bận đều kêu là hoặc chẳng còn bao nhiêu!

 

"Vi thần cũng cho rằng việc khả thi, cứ lấy chuyện hành quân đ.á.n.h giặc mà , kẻ nhiều binh thư chắc trận thắng, vẫn dựa luyện tập dày công, chinh chiến dạn dày, kinh nghiệm đầy ! Bàn chuyện binh giấy nào ." Nhị công t.ử của Đề Đốc Phủ, Triệu Hữu Hách, lên tiếng.

 

"Chuyện đồng áng , nếu chỉ dựa mớ kiến thức giấy, một kẻ từng cuốc đất trồng cây, cũng thấy chẳng thể nào việc khuyến khích nông tang!" Triệu Hữu Uy cũng tán thành.

 

"Kho lương của quốc gia quan trọng nhường nào, nay đang trong thời buổi thù trong giặc ngoài, chưởng quản càng là bậc trung hậu, thật thà. Thần thấy Thăng Bình Hầu xứng đáng!"

 

"Chuyện các ngươi cứ một bản tấu chương, đợi khi hồi triều sẽ bàn bạc ..." Hoàng Thượng nhớ chồng tấu chương đưa tới ban sáng, bèn dậy trở về thư phòng để xử lý.

 

Mấy thường xuyên kề cận bên quân vương, Hoàng Thượng , tức là chuyện hy vọng !

 

Đợi Thẩm Thừa Diệu trở về, ai nấy đều cất lời chúc mừng, khiến ngơ ngác chẳng hiểu đầu cua tai nheo .

 

Vẫn là La Thái Y bụng nhắc khéo, rằng Hoàng Thượng sắp ban thưởng cho .

 

Thẩm Thừa Diệu cũng chẳng để chuyện trong lòng, cứ ngỡ là ruộng , vàng bạc châu báu gì đó mà thôi.

 

Nếu đó là một chức quan, chắc chắn tìm cách để từ chối .

 

Vốn dĩ Hoàng Thượng định bụng khi xem xong vụ thu hoạch lúa mạch sẽ rời . Ngài vẫn còn việc, tiếp tục xuôi về phương Nam.

 

Thế nhưng, khi phê duyệt xong tấu chương, lúc ngài ngoài tản bộ.

 

Tiểu Hy Nhi cầm một chiếc máy bay giấy gấp từ hai tấm thiệp mừng, thoáng chốc bay là là đáp xuống ngay chân Hoàng Đế.

 

Hoàng Thượng cúi nhặt lên, phát hiện đó là hai tấm thiệp mời.

 

Ngài mở xem, ngờ là thiệp cưới của Minh Trị Kiệt và Lê Triết Vĩ. Hơn nữa, cả hai đều thành cùng một lúc, thời gian chính là ngày .

 

Lê Triết Vĩ và Minh Trị Kiệt, một là Bảng Nhãn, một là Thám Hoa, đều do chính tay ngài ngự bút điểm chọn, cả hai đều là những ngài dự định bồi dưỡng để trọng dụng.

 

Đây là tranh thủ thành khi nhậm chức ?

 

Nói cũng , lâu lắm ngài tham dự tiệc cưới của khác.

 

"Thượng Quan lão gia, trả cho con, tân nương!" Tiểu Hy Nhi lon ton chạy đến bên cạnh Hoàng Đế, kéo kéo vạt áo bào của ngài chỉ tấm thiệp trong tay ngài mà .

 

"Tân nương ư? Ngươi tân nương là gì ?"

 

"Biết ạ, tân nương, xinh nhất."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Tân nương là xinh nhất ư? Cũng ! Đời con gái, nào ngày nào xinh hơn ngày khoác áo tân nương chứ.

 

"Hy Nhi ?" Hoàng Đế xổm xuống, ôm lấy nàng lòng.

 

"Dạ." Hy Nhi cũng chẳng hề sợ lạ, thuận thế vòng tay qua cổ Hoàng Đế, gật gật đầu.

 

"Ta cũng uống rượu mừng, ngươi dẫn ?"

 

"Được ạ, cùng xem tân nương." Hy Nhi vỗ vỗ đôi tay nhỏ, vui vẻ .

 

Hoàng Đế mỉm , "Tân nương đều trùm khăn voan, thấy , chúng xem tân lang!"

 

"Tân lang, là nam nhân ạ?"

 

" ."

 

"Soái ạ?" Nếu soái thì nàng chẳng thèm .

 

"Soái?" Ấy là lời lẽ gì đây?

 

"Soái thì mới xem!" Tiểu Hy Nhi gật gù vẻ đây hiểu lắm. Tỷ tỷ của nàng bảo, chỉ soái ca mới đáng để ngắm thôi.

 

--------------------

 

 

Loading...