Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 181: Ta cũng đi
Cập nhật lúc: 2025-12-03 07:58:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nàng cũng cố ý! Nàng tưởng đó là tay nải!"
"Tay nải đều ở cỗ xe ngựa ! Trong xe ngoài thì vẫn là , thể nhầm thành tay nải chứ! Thế nhưng bất luận là hữu tâm vô ý, ai bằng lòng đồng hành cùng kẻ ném con miệng sói chứ? Trên đường , ai dám chắc sẽ bầy sói mãnh hổ xuất hiện? Lâm Đại Thúc, thúc dám ? Thẩm Đại Nương, thím dám ? Các vị thúc bá thím nương, dám ?" Hiểu Nhi cất tiếng hỏi đám đông đang vây xem, tất cả đều lắc đầu.
"Ai mà còn dám dính dáng đến nàng nữa!"
"Loại , thẳng tay ném nàng ổ sói là nhân từ lắm !"
"Tuyệt cái lẽ nào như !"
"Sau thề đội trời chung, còn đồng hành ư, phi!"
"Ta cũng ! Trừ phi ngươi cũng để ném con của ngươi một !"
"Xem đứa trẻ thành tay nải ư? Lời mà cũng tin ! Kẻ nào tin thì đúng là kẻ ngốc!"
Bên chúng liều mạng bảo vệ nàng! Còn đầu , nàng ném con của chúng cho sói ăn để giữ mạng! Chúng đúng là điên mới tiếp tục dính dáng đến nàng ! Mối thù đội trời chung!
"Thật ngờ Lam Thị là loại như , còn là xuất từ nhà Tú tài, lòng độc địa đến thế?"
"Chậc chậc... lòng đàn bà thật độc ác!"
"Ngày thường lúc nào cũng vênh váo tự đắc, ngờ lòng cũng đen tối!"
"Ta Thẩm Thừa Quang, loại vợ như mà ngươi cũng dám lấy, sợ ngày nàng bán ?"
"Ta phi, nương t.ử của thông thư đạt lễ, như lời các ngươi !" Thẩm Thừa Quang giận dữ quát !
"Thông thư đạt lễ mà còn loại chuyện thì đúng là ngụy quân tử! Nếu là ngươi, sớm bỏ nàng , đỡ cho nàng cho tan nhà nát cửa!" Thôn Trưởng Lão Đa tức giận .
"Nương t.ử nhà cố ý, nàng chỉ là quá sợ hãi mà thôi!" Bỏ nương t.ử , tìm một vị Phu Nhân hiểu lễ nghĩa, một lòng một vì cha con họ chứ?
Kể từ khi nương t.ử gả về đây, cuộc sống của trong nhà ngày càng hơn, địa vị cũng ngày một lên cao!
thể đối đầu với Thôn Trưởng Lão Đa , Thôn Trưởng Lão Đa bình thường ít khi quản chuyện, ngày thường cũng ít khi ở nhà mà ngao du bốn phương, nhưng lời ông ai nấy đều tin phục!
Hắn bỏ câu đó vội vàng chạy , đến là để bôi nhọ Thẩm Thừa Diệu, nào ngờ thành bôi nhọ chính nương t.ử của .
Chuyện ầm ĩ lên thế cũng là do nhất thời nhịn ! May mà nơi cách Đế đô xa, chuyện chắc sẽ truyền đến tai Thừa tướng phủ .
Bây giờ Bảo Nhi quen Tứ công t.ử nhà Hữu Thừa tướng, Tứ công t.ử còn mua một tòa trạch viện ở Đế đô cho hai con nàng ở.
Thừa tướng đó! Nhất phẩm đại viên, đó là điều mà cả đời mơ cũng dám nghĩ tới!
Lưng tựa Đại Thụ dễ hóng mát, con đường quan của Văn Nhi nhất định sẽ một bước lên mây, mười mấy hai mươi năm , kế thừa y bát của ông sui, cũng đến chức Thừa tướng.
Khi đó, chính là cha của Thừa tướng...
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Ha ha," Thẩm Thừa Quang .
Thẩm Thừa Quang thật giống Thẩm Trang Thị, dám bất chấp tất cả ầm ĩ chuyện lên, còn trí tưởng tượng phong phú!
Thôn Trưởng Lão Đa Thẩm Thừa Quang chạy trối c.h.ế.t, bất đắc dĩ lắc đầu, mấy con trai nhà Thẩm Nhân Quý, cũng chỉ Lão Tam và Lão Tứ là cây ngay sợ c.h.ế.t .
"Lão Thôn Trưởng về nhà khi nào thế ạ? Tối qua đến nhà con dùng bữa? Hôm nay thế nào cũng ở nhà con ăn một bữa cơm đấy!" Thẩm Thừa Diệu thấy Thôn Trưởng Lão Đa thì mừng rỡ vô cùng, thuở nhỏ và Thôn Trưởng chơi , bản cũng Thôn Trưởng Lão Đa yêu thương ít.
Hắn thuận thế đỡ Thôn Trưởng Lão Đa nhà, công việc cũng tạm gác .
"Tối qua lúc về đến nhà thì muộn lắm , ngươi đúng là một đứa trẻ ! Không ngờ mấy tháng gặp, bây giờ là Hầu gia ."
"Cũng là nhờ phúc của bọn trẻ thôi ạ, con thật sự bản lĩnh đó ." Thẩm Thừa Diệu đáp.
Thôn Trưởng Lão Đa gật gật đầu, thế nên ông mới thấy , trung hậu thật thà.
"Hai ngày nữa trong thôn tổ chức săn trong núi sâu, ngươi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-181-ta-cung-di.html.]
"Con mới về đến nhà, còn nhiều việc quá, e là . năm nay muộn thế ạ?" Thẩm Thừa Diệu tiếc nuối .
Trong lòng cũng lắm, năm ngoái trong nhà bận rộn chuyện tiệm buôn xây nhà cửa nên lỡ hẹn, chẳng lúc nào sẽ lên Đế Đô định cư, càng chẳng mấy dịp cùng trong thôn săn nữa.
"Bây giờ trong thôn phần lớn đều dựa trồng rau mà kiếm chút tiền nong để ăn Tết, chẳng mấy ai liều săn nữa, thế nên ban đầu thằng con bất tài của tổ chức cũng chẳng mấy hưởng ứng. đây là tập tục do lão tổ tông của mấy họ trong thôn truyền , lẽ nào chỉ vì ngày tháng khấm khá hơn một chút mà bỏ . Đây cũng xem là một tay nghề để mưu sinh, tuyệt đối thể đ.á.n.h mất! Vì , ngươi cũng thế! Thế nào cũng !" Thôn Trưởng Lão Đa râu vểnh mắt trừng Thẩm Thừa Diệu.
Hắn là Hầu gia, là giàu nhất trong thôn mà còn săn, lão xem đám tiểu t.ử thỏ đế còn đứa nào dám vác mặt !
Thẩm Thừa Diệu trong lòng vốn , nghĩ rằng chỉ cần nhanh chóng thu xếp việc cho thỏa là , huống hồ còn quản sự ở nhà, bèn gật đầu,
"Được, ngày ? Ta nhất định sẽ !"
"Ngày nữa, vẫn theo lệ cũ, mười một nhóm, đầu giờ Mão xuất phát, tự tìm chung đội."
Thẩm Thừa Diệu gật đầu, tỏ ý rõ.
Bữa trưa, lẽ dĩ nhiên mời cả nhà Thôn Trưởng sang dùng bữa, Thôn Trưởng tin Thẩm Thừa Diệu cũng săn thì vui mừng khôn xiết.
"Vậy thì quá, lát nữa sẽ báo cho , chắc chắn sẽ thêm nhiều tham gia."
"Phụ , con cũng !" Hiểu Nhi thể săn, hai mắt liền sáng rực lên, nàng cực kỳ yêu thích hoạt động !
"Con cũng , thêm con nữa!" Cảnh Duệ vội vàng giơ tay.
"Con cũng , thêm con nữa là hai!" Cảnh Hạo lập tức nối gót.
"Ta cũng , thêm nữa là ba!" Phương Văn Nhật cũng lắm chứ! Phàm là nam nhi, ai mà thích săn.
"Con cũng , thêm con nữa là bốn!" Hi Nhi giơ bàn tay nhỏ trắng nõn mũm mĩm của lên.
Vận Nhi tính tình ưa yên tĩnh, bèn một bên mỉm dõi theo.
"Đi cái gì mà ! Mấy đứa tưởng đây là chuyện đùa giỡn ? Ngoan ngoãn ở yên trong nhà cho !" Lưu Thị là đầu tiên lên tiếng ngăn cản!
"Nương, cả bầy sói con còn sợ, lẽ nào sợ một chuyến săn đông tham gia như thế ?"
" , thủ của tỷ tỷ, mẫu cũng từng chứng kiến , còn lợi hại hơn cả phụ nữa, cần lo lắng !" Cảnh Hạo vội vàng đỡ, chỉ cần Hiểu Nhi , bọn sẽ càng cơ hội theo.
Ba bọn Hiểu Nhi tỷ tỷ đích chỉ dạy tiễn thuật một thời gian , Hiểu Nhi tỷ tỷ luôn rằng trải qua thực chiến thì mới tiến bộ nhanh .
Chuyến săn chính là cơ hội thực chiến nhất!
Hiểu Nhi ném cho Cảnh Hạo một ánh mắt tán thưởng: Huynh , phối hợp!
"Có đứa con trai nào như ngươi hả! Trước mặt Thôn Trưởng bá bá và Thôn Trưởng lão gia gia mà giữ chút thể diện nào cho phụ ngươi cả!" Thẩm Thừa Diệu giả vờ nổi giận, trừng mắt Cảnh Hạo.
"Lòng thẳng miệng nhanh, phụ trách thì xin đừng trách!" Cảnh Hạo vội vàng xòa.
"Ý của con là thủ của phụ bằng Hiểu Nhi ?" Thẩm Thừa Diệu vẻ mặt nghiêm nghị Cảnh Hạo.
Chuyện còn rành rành đó ? Cảnh Hạo thầm trợn mắt trong lòng, nhưng ngoài mặt nũng, "Sao thể thế ạ, thủ của phụ cao hơn, dài hơn tỷ tỷ nhiều."
Chẳng qua là hình cao hơn tỷ tỷ, cánh tay dài hơn tỷ tỷ, chứ là thủ!
"Hiểu Nhi, mấy đứa mà săn hết thì sổ sách của tiệm, những thứ cần chuẩn cho ngày Tết trong nhà đều đổ dồn lên một nương con, lo xuể !" Lưu Thị bắt đầu đổi chiến thuật.
"Nương yên tâm, chút chuyện vặt , khi xuất phát con thể giải quyết xong hết." Nàng gian, một công cụ gian lận thời gian lợi hại nhất, thể xong chứ!
"Nương ở nhà một cũng cô đơn lắm chứ!"
Hiểu Nhi lặng thinh, cô đơn? Hai từ dễ khiến nghĩ bậy đó nha
--------------------