Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-12-03 07:58:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi các Thái y bắt mạch xong xuôi, đảm bảo rằng tính mạng của còn gì đáng ngại, chỉ là do mất m.á.u quá nhiều, họ mới cùng bàn bạc để kê đơn t.h.u.ố.c cho Thượng Quan Huyền Dật.
Hiểu Nhi đưa một cái bình cho Thượng Quan Huyền Dật: “Thượng Quan đại ca, mỗi ngày một viên, bảy ngày là thể khỏi hẳn .”
Thượng Quan Huyền Dật đón lấy: “Vẫn là t.h.u.ố.c của ngươi, nha đầu , hiệu nghiệm nhất.”
Nếu trông cậy đám lang băm , chẳng sẽ uống t.h.u.ố.c ròng rã cả một hai tháng trời .
Xong xuôi việc, Thượng Quan Huyền Dật liền trở về cung nghỉ ngơi.
Sau khi đ.á.n.h trượng xong, bọn Thẩm Trang Thị liền giải nhà lao.
Còn về việc khi nào bọn họ thả , gia đình Hiểu Nhi tạm thời tâm trạng để bận tâm đến.
Thẩm Thừa Diệu đ.á.n.h nhiều trượng hơn một chút, vì hàng ghế dài chỉ còn một .
Đánh trượng là một việc đòi hỏi tay nghề, mà tay. Những kẻ sai dịch lâu năm trong nha môn đều đ.á.n.h như thế nào cho phép.
Nói chung, m.ô.n.g của những kẻ giam trong ngục, dù đến mức nát bét thì cũng chẳng khác là bao.
Hai nha sai đ.á.n.h trượng cho Thẩm Thừa Diệu xong bèn với gia đình Hiểu Nhi: “Phu nhân, Huyện chúa vẫn nên cho gọi kiệu tới để đưa Thăng Bình Hầu về phủ thì hơn. Ngài đ.á.n.h trượng xong, sẽ bất tiện.”
Hiểu Nhi đưa cho hai nha sai hai túi tiền, bên trong mỗi túi đều năm lạng bạc: “Đa tạ hai vị đại ca nhắc nhở.”
Nàng hiểu ý tứ trong lời của họ, ở bên cạnh, nàng thấu cả .
Nói chung, đ.á.n.h trượng xong mà còn tự bộ về nhà thì phần quá phô trương, dễ gây chú ý.
Thẩm Thừa Diệu cũng hiểu ý tứ đó, vốn định gượng dậy, nhưng tiếp tục sấp ghế.
Bước khỏi cổng nha môn, Hiểu Nhi ngước trời xanh mây trắng, trong lòng bỗng cảm thấy khoan khoái lạ thường, một cảm giác mà nàng từng kể từ khi xuyên đến đây.
Từ nay về , biển rộng mặc cá lội, trời cao mặc chim bay!
Cả đoàn cùng trở về nhà.
“Cha, cảm giác đ.á.n.h trượng thế nào ạ?” Cảnh Hạo chạy tới bên cạnh Thẩm Thừa Diệu, hì hì hỏi.
“Thằng nhóc con , dám nhạo cha ! Để đ.á.n.h ngươi một cái là ngươi ngay.” Thẩm Thừa Diệu giả vờ giơ tay lên, nhắm m.ô.n.g Cảnh Hạo mà phát.
Cảnh Hạo khanh khách chạy biến .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Cha còn đau ạ?” Cảnh Duệ dâng cho Thẩm Thừa Diệu một tách .
“Không đau, bọn họ cũng chỉ cho lệ thôi, chứ thực sự dùng sức.” Vẫn là con trai cả thương cha nhất.
đau là dối, điều so với những khác, đ.á.n.h nhiều trượng đến thế mà chỉ sưng lên, là nương tay lắm .
“Cha, mấy ngày đừng ngoài nữa, dù cũng giả vờ một chút, để cho ngoài cha của chúng hiếu thuận đến nhường nào.”
“Cái gì mà giả vờ chứ!” Thẩm Thừa Diệu Hiểu Nhi thì ấm ức vô cùng, là thật lòng hiếu thuận cơ mà!
“Cha cứ giả vờ đến mức xuống nổi giường, chẳng sẽ càng cho thấy hiếu thuận hơn ?”
“Lại chọc ghẹo cha ! Đây cũng là cuối cùng . Sau , các con cứ những gì , cần bận tâm đến cha nữa.”
Bao nhiêu năm qua, những gì cần trả, đều trả hết cả .
Nghe những lời , cả nhà đều chìm im lặng.
“Được , các con về phòng nghỉ ngơi .” Lưu Thị thấy khí chùng xuống, bèn lên tiếng đuổi , nàng cũng giúp Thẩm Thừa Diệu bôi t.h.u.ố.c lên vết thương.
…
Hiểu Nhi trở về viện của , cho gọi Tuyết Mai đến.
“Nói !” Nàng thấy chính Tuyết Mai đưa chân ngáng Thẩm Trang Thị ngã.
Nếu Tuyết Mai gì đó mặt Thẩm Trang Thị, thì bà cũng sẽ phát điên lên như .
“Bẩm cô nương, là Lục Hoàng T.ử lệnh cho nô tỳ ạ.” Lúc đó, khi thấy Thẩm Trang Thị dám đ.á.n.h vỡ cả đầu Lục Hoàng Tử, nó sợ đến c.h.ế.t khiếp.
Thượng Quan Huyền Dật? Hắn là đang giúp , trút giận đây mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-173.html.]
chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như mà thương đến nông nỗi , thật đáng chút nào!
Dù nghĩ là , nhưng trong lòng Hiểu Nhi vẫn dâng lên một niềm cảm động vô bờ.
Một vì ngươi mà đến cả tính mạng của bản cũng thể đem để tính kế.
Làm thể khiến rung động cho !
Hiểu Nhi phất tay cho Tuyết Mai lui , khi tự ngẩn một lúc, nàng liền tiến gian. Vừa trong, nàng thấy hai con ngỗng trụi lủi, liền giật nảy : “Hai đứa bây thế ?”
「Chủ nhân, bọn . Suốt thời gian qua, bọn chỉ thức trắng đêm để chăm lo cho gian, mà hễ cứ mọc cọng lông nào là nhổ xuống để áo lông vũ, chăn lông vũ cho . Người xem đồ đạc trong kho của gian , nhiều hơn hẳn ? Người từng bao từng bao lông vũ kìa, bọn siêng năng lắm ? Người đừng so đo với bọn nữa mà.」
Hiểu Nhi lúc mới sực nhớ chuyện về con Hoàng Kim Cự Mãng, nàng vẫn tính sổ với chúng .
「Nói , rốt cuộc là thế nào?」
「Không Gian Nguyên Thạch và gian vốn cùng một nguồn cội, bọn và Tiểu Kim đều là linh vật linh khí đ.á.n.h thức khi gian tạo . Lúc gian mở Gia Công Phường, Không Gian Nguyên Thạch thể thu , đây chính là cái mà các gọi là đồng tính tương xích đó! Mà hai đứa bọn chẳng chút sức tấn công nào, thế nên Tiểu Kim mới ở bên ngoài canh giữ Không Gian Nguyên Thạch, chờ đợi chủ nhân xuất hiện.」
Hiểu Nhi gật gật đầu, hóa loanh quanh một hồi cũng đều là một nhà. nghĩ đến chuyện hai con ngỗng trêu chọc, dọa cho đến mức suýt nữa thì tiểu tiện mất khống chế, Hiểu Nhi hai con ngỗng trụi lủi, ngẫm cũng cho qua. Chúng cũng điều quá , còn cả nhận đền tội nữa.
Vả , hôm nay tâm trạng của nàng đang vui phơi phới, nên nàng bỏ qua cho chúng.
「Vậy còn con rắn thì ?」
「Bế quan .」 Bạch Thiên dùng cái đầu ngỗng của hất về phía Tiểu Kim đang ở cây Vô Ưu.
Hiểu Nhi thấy cũng phiền, nàng gia công Không Gian Nguyên Thạch .
Hiểu Nhi trong Gia Công Phường, lấy hai khối Không Gian Nguyên Thạch nhặt đỉnh Dược Vương Sơn. Chẳng do con cự mãng ấp quá lâu , mà ngang ngó dọc thế nào nàng cũng thấy tảng đá giống y hệt một quả trứng rắn.
Không Gian Nguyên Thạch: Ngươi mới là trứng rắn, cả nhà ngươi đều là trứng rắn.
Hiểu Nhi đặt một khối cửa nạp nguyên liệu của máy gia công.
Ngay đó, nàng một lực đẩy văng khỏi Gia Công Phường, bên trong phát những tiếng nổ vang trời và bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Hiểu Nhi mà tim đập chân run: Chắc nổ tung đấy chứ?
「Bạch Thiên, Thiên Bạch, hai ngươi ngoài với lánh nạn một lát ?」
Bạch Thiên và Thiên Bạch ngoảnh đầu ngỗng , chẳng thèm đếm xỉa đến nàng, đúng là loài tóc dài não ngắn, từng trải sự đời, lúc nào cũng bé xé to!
Hiểu Nhi thấy thái độ của chúng như liền chuyện vẫn bình thường, thế là nàng cũng mặc kệ.
Nàng thư phòng trong gian để tự bồi bổ kiến thức cho , những việc thì quá nhiều, nhưng những điều nàng thì vẫn còn quá ít.
Mãi đến khi sự chấn động trong Gia Công Phường lắng xuống, Hiểu Nhi mới bước xem thử, rốt cuộc là gia công thứ gì mà gây động tĩnh lớn đến thế.
Một cặp nhẫn kim cương và một chiếc nhẫn phỉ thúy tuyệt mỹ!
Cặp nhẫn kim cương chia thành kiểu nam và nữ. Chiếc nhẫn nữ là một viên kim cương hồng hai mươi cara, với hình ảnh một đôi thiên nga cổ giao cùng nâng đỡ một viên kim cương hình trái tim màu hồng phấn. Đôi cánh thiên nga điểm xuyết bằng những viên kim cương vụn màu vàng lấp lánh, bộ vòng nhẫn trang trí bằng những hạt Trân Châu cực nhỏ, đường nét điêu khắc tinh tế nổi bật, thiết kế độc đáo tinh xảo, đến nao lòng.
Còn chiếc nhẫn nam là hình ảnh một con thiên nga đầu , mỏ gác lưng, đỉnh đầu nâng một viên kim cương vàng hình bầu dục, ý tưởng tài tình, độc nhất vô nhị.
Hiểu Nhi thích mê !
Chiếc nhẫn phỉ thúy thì vẻ bình thường hơn một chút, chỉ là một chiếc vòng trơn, nhưng chất ngọc thuộc hàng thượng phẩm, nếu kỹ, thể cảm nhận những dòng chảy màu xanh lục đang chuyển động bên trong.
「Mấy thứ công dụng gì? Là nhẫn gian ?」
「 , xem như là một nhà kho gian . Không gian bên trong giống như thạch thất , thời gian ngưng đọng, thể trồng trọt chăn nuôi .」 Bạch Thiên liếc mắt một cái .
Như là quá đủ , nàng cũng đang nghĩ đến việc một chiếc nhẫn gian hoặc vòng tay gian để vận chuyển đồ đạc cho Thẩm Thừa Diệu thì mấy.
Như thế , nhà mở siêu thị khắp cả nước, việc vận chuyển và bảo quản những món ăn thuộc hàng tinh phẩm cũng cần lo lắng nữa .
Nhân phẩm , quả nhiên là nhân phẩm mà!
Chúc Lễ Tình Nhân vui vẻ………………
--------------------