Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 96:-- --- Tướng thân
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:33:21
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Xuân Hoa bước qua ngưỡng cửa Bách Vị Phường, chưởng quỹ tươi rạng rỡ đón lên, ánh mắt lộ rõ niềm vui và sự cảm kích thể che giấu.
"Tiểu ca Tống, ngài cuối cùng cũng tới !" Chưởng quỹ động tác mời , , "Mau mời , mau mời !"
Tống Xuân Hoa khẽ mỉm , thần sắc ung dung.
Trên bàn bày đầy các món ăn, nhưng mỗi bàn đều lạp xưởng hoặc canh tam tiên da heo chiên, thậm chí một nửa bàn cả hai món.
"Mau pha ấm quý cất giữ ." Chưởng quỹ vội vàng gọi tiểu nhị.
Chưởng quỹ dẫn Tống Xuân Hoa đến hậu viện đại sảnh, lúc tiểu nhị bưng tới, chưởng quỹ vội vàng đón lấy, hai tay dâng lên.
Nhấp một ngụm nhẹ, hương lan tỏa khắp nơi,
"Trà ngon!"
"Nếu chê, lát nữa ngài mang về một hộp." Chưởng quỹ hào phóng .
Tống Xuân Hoa xua tay,
"Không cần, nếm thử là ."
Chưởng quỹ ngữ khí mang theo vài phần thăm dò,
“Tiểu ca Tống, ngài xem...... chúng thể tiếp tục hợp tác ?”
Tống Xuân Hoa ngẩng mắt chưởng quỹ, ánh mắt kiên định, ngữ khí từ tốn vội vã:
“Chưởng quỹ cứ yên tâm, hợp tác vui vẻ, tự nhiên sẽ tiếp tục cung cấp hàng.”
Chưởng quỹ xong, vội vàng gật đầu, ngữ khí vui mừng : “Tốt ! Tiểu ca Tống, ngài cứ yên tâm, Bách Vị Phường chúng nhất định sẽ trân trọng cơ hội hợp tác !”
Dừng một chút, ông tiếp, “Không tiểu ca Tống mang theo lạp xưởng và da heo ?”
Tống Xuân Hoa nữa nhấp ngụm , :
“Có mang theo.”
Nghe , chưởng quỹ càng ngậm miệng.
“Da heo chiên giòn hai trăm cân, lạp xưởng tám trăm cân, chưởng quỹ bao nhiêu?”
“Toàn bộ! Toàn bộ!” Chưởng quỹ chút do dự .
Giao dịch xong xuôi, Tống Xuân Hoa từ chối lời mời dùng bữa trưa của chưởng quỹ.
Vừa bước qua ngưỡng cửa Bách Vị Phường, mấy bước, chưởng quỹ Nhất Phẩm Phường đuổi theo.
Mặt đầy tươi Tống Xuân Hoa :
“Tiểu ca Tống, chuẩn một bàn tiệc rượu mời ngài ghé thăm!”
Tống Xuân Hoa dừng bước, từ chối:
“Không cần, còn về nhà gấp.”
Chưởng quỹ Nhất Phẩm Phường vội :
“Tiểu ca Tống, thật sự là hiểu lầm, bên hợp tác với ngài, ngài xem thể cung cấp hàng cho Nhất Phẩm Phường chúng ?”
Tống Xuân Hoa ngữ khí bình tĩnh nhưng dung nghi vấn, “Chưởng quỹ, thật sự xin , hàng giao hết cho Bách Vị Phường , tạm thời còn dư.”
Chưởng quỹ Nhất Phẩm Phường xong, sắc mặt lập tức biến đổi, nhưng liền bình tĩnh , mở miệng :
“Nhất Phẩm Phường chúng nguyện ý trả giá cao hơn Bách Vị Phường!”
Tống Xuân Hoa vẫn thần sắc đạm nhiên, “Chưởng quỹ, ngài cũng là ăn, cũng ăn trọng nhất là hai chữ thành tín, bên và Bách Vị Phường rõ, tiên sẽ ưu tiên nhà họ, nếu nhà họ thể tiêu thụ hết, bên mới tìm nhà kế tiếp.”
Nói , chưởng quỹ Bách Vị Phường tiểu nhị nhà chưởng quỹ Nhất Phẩm Phường đang chuyện với tiểu ca Tống, vội vàng chạy tới đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-96-tuong-than.html.]
Vừa vặn Tống Xuân Hoa nhà họ tiêu thụ hết sẽ tìm nhà kế tiếp, vội vàng lớn tiếng kêu lên: “Tiểu ca Tống bao nhiêu, chúng sẽ mua bấy nhiêu!”
Chưởng quỹ Nhất Phẩm Phường xong, nghiến răng giậm chân : “Nhất Phẩm Phường chúng giá gấp đôi.”
Trong thời gian , ít thực khách đến hỏi lạp xưởng và món “hợp thái” , , đa đều bỏ , trực tiếp về phía Bách Vị Phường đối diện.
Công việc kinh doanh của tửu lầu ảm đạm ít.
Chưởng quỹ Bách Vị Phường xong liền sốt ruột, vội vàng kêu lên:
“Ta cũng giá gấp đôi!”
Tống Xuân Hoa : “Hai vị chưởng quỹ, cần tranh giành, mười ngày , sẽ mang thêm một lô hàng nữa đến, đến lúc đó nếu Bách Vị Phường tiêu thụ hết, phần còn sẽ ưu tiên Nhất Phẩm Phường, hai vị thấy thế nào?”
Chưởng quỹ Bách Vị Phường vẫn khăng khăng sẽ mua hết bộ, chưởng quỹ Nhất Phẩm Phường thổi râu trợn mắt.
Tống Xuân Hoa chắp tay cáo lui với hai .
Hôm nay còn về thôn Hắc Ưng Sơn, Tống Xuân Hoa nhanh chóng mua sạch các quầy thịt trong phủ thành, với ông chủ quầy thịt hôm nay sẽ đến, đa các quầy thịt đều giữ lòng non cho nàng.
Thu gom lòng non xong, Tống Xuân Hoa phi ngựa nhanh chóng trở về thôn Hắc Ưng Sơn.
Khi về đến nhà, trời tối.
Sáng hôm , trại heo g.i.ế.c heo, Tống Xuân Hoa bưng một chậu tiết heo mang đến nhà Đại cô nãi nãi, nhân tiện mua vài miếng đậu phụ về nấu canh tiết heo hầm đậu phụ.
Đi đến nhà bếp, Đại cô nãi nãi đang chuyện với một phụ nữ trung niên và một cô gái trẻ, Triệu Hòa bên cạnh cúi đầu, từ khuôn mặt đỏ ửng của , Tống Xuân Hoa lập tức hiểu rõ đây là đang xem mắt đối tượng.
Người phụ nữ trung niên chừng tứ tuần, dáng gầy gò, bên cạnh là cô gái trẻ cũng dáng gầy gò, chống một cây gậy gỗ thô ráp.
“Xuân Hoa đến !” Tống thị vội .
“G.i.ế.c heo xong, mang tiết heo và hai miếng đậu phụ biếu Đại cô nãi nãi ăn.”
“Ta ăn tiết heo.” Tống thị nhận lấy.
Triệu Hòa vội vàng gắp hai miếng đậu phụ cho Tống Xuân Hoa, đồng thời hai lời múc một bát tào phớ cho Tống Xuân Hoa, đó cúi đầu múc cho phụ nữ và cô gái mỗi một bát.
Ăn xong tào phớ, Tống Xuân Hoa đặt bát xuống, giữ ý quấy rầy mà cáo từ, đến sân trong, Tống thị đuổi theo, “Xuân Hoa, còn thịt ?”
“Có, lát nữa sẽ bảo Tứ Lang mang qua.” Tống Xuân Hoa lập tức đáp.
Tống thị liền nhét bạc trong tay Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa từ chối, “Người là Đại cô nãi nãi của !”
Không đợi Tống thị nhét tiếp, Tống Xuân Hoa bước khỏi cửa sân.
Về đến nhà liền cắt một miếng thịt ba chỉ năm cân, dùng dây mây xâu .
“Mang đến cho Đại cô nãi nãi, đừng lấy tiền nhé!” Tống Xuân Hoa đưa miếng thịt trong tay cho Tống Tứ Lang .
Sáng hôm , ăn sáng xong, Tống Xuân Hoa đang chuẩn trấn .
Vừa nhảy lên xe ngựa, Triệu Hòa chạy .
“Triệu thúc, chuyện gì ?”
Mèo con Kute
Triệu Hòa khoa tay múa chân.
“Là cùng trấn ?”
Triệu Hòa mạnh mẽ gật đầu.
“Vậy mau lên .”
“Triệu thúc là mua trâm bạc đúng ?” Tống Xuân Hoa hỏi qua cử chỉ của Triệu Hòa.
Triệu Hòa nữa mạnh mẽ gật đầu.