Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 89:-- Đạt Thành Hợp Tác ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:33:14
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì đám xếp hàng chủ động nhường đường, Tống Xuân Hoa đương nhiên sẽ ngu ngốc mà lên tiếng gì.
Tống Xuân Hoa đang chuẩn trả tiền thừa.
"Không cần thối !" Nha đưa ngân phiếu đến .
Nàng về phía đám đang xếp hàng, lớn tiếng :
"Những ai xếp hàng nhưng mua đều đây."
Đám dường như bất ngờ, lập tức vây quanh.
"Đa tạ Trần Đại tiểu thư!"
"Đa tạ Trần Đại tiểu thư!"
Tất cả đều hớn hở tươi lời cảm tạ.
Tống Xuân Hoa nha đang phát tiền, cảm thán thật là giàu !
Bỗng nhiên, một tiểu tư xách lên một bà thím béo lùn:
"Vừa trong hàng ngươi!"
Tống Xuân Hoa tưởng bà thím sẽ tranh cãi, nhưng chỉ thấy bà lập tức cầu xin:
"Ta sai , sai !"
Ánh mắt kinh hoàng.
"A!"
Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên.
Bà thím béo lùn bẹp dí mặt đất cách đó hai mét.
Tranh thủ lúc đang nhận tiền, Tống Xuân Hoa nhanh chóng dọn hàng, nhanh chóng rời .
Tống Xuân Hoa hết đưa xe ngựa sân khách điếm, đó bộ đến quán bánh bao nước cùng con phố.
Quán là do tiểu nhị khách điếm giới thiệu.
Tống Xuân Hoa gọi một lồng bánh.
Chủ quán bưng cả lồng hấp lên bàn, bên trong tám cái bánh bao, nóng hổi nghi ngút khói.
Bận rộn cả buổi sáng, Tống Xuân Hoa đói bụng, nàng lập tức cầm đũa gắp bánh bao nhân súp. Gắp bánh bao nhân súp cần mắt tinh tay lẹ, kẹp chỗ nếp gấp phía nhanh chóng nhấc lên, nhân lúc bánh bao vỡ thì đặt bát, c.ắ.n vỡ lớp vỏ bánh, hút hết nước súp miệng. Sau khi hút cạn nước súp, Tống Xuân Hoa gắp vỏ bánh bao cho miệng.
Ăn xong một cái, gắp cái tiếp theo, nàng ăn liền năm cái.
Bỗng chốc, một tia nước súp b.ắ.n tới, Tống Xuân Hoa mắt tinh tay lẹ, vội vàng bưng bánh bao lên, tránh .
Vị đại thúc bên cạnh may mắn như , lúc mặt ông dính đầy nước súp.
Quán bánh bao nhân súp lớn, bàn cũng nhiều, thực khách thường ghép bàn.
Vị đại ca đối diện vội vàng xin :
“Ngại quá, ngại quá!”
Tiểu nhị lập tức thuần thục đưa khăn tay tới, e rằng chuyện xảy như cơm bữa.
Đại thúc xua tay từ chối, điềm tĩnh :
“Không , còn bảy cái.”
Chủ quán tới, ha hả giải thích cách ăn bánh bao nhân súp.
Vị đại ca theo cách của chủ quán thử một , quả nhiên hơn nhiều, vị đại thúc đối diện chỉ b.ắ.n nước súp nửa bên mặt.
Thấy hai cùng bàn mặt mũi dính đầy dầu mỡ, Tống Xuân Hoa liền đưa cho hai mỗi một miếng xà phòng nhỏ cắt sẵn.
Vị đại ca đối diện thấy, kích động :
“Thứ hữu dụng, nương tử của mua , gọi là xà phòng.”
Vội vàng cảm ơn Tống Xuân Hoa.
Vị đại ca vội vàng từ phòng bếp bưng một chậu nước sạch, hết ướt tay và mặt, đó cho xà phòng nước, cầm trong tay chà bọt. Sau khi rửa sạch tay, ông dùng xà phòng xoa lên mặt, rửa bằng nước sạch, lập tức một khuôn mặt còn vết dầu mỡ.
Hành động thu hút sự chú ý của những ở các bàn khác trong quán bánh bao, bao gồm cả chủ quán.
Nghe hôm nay bán xà phòng , đều hối hận vì mua .
lúc , một ngờ bước .
Trần Đại tiểu thư!
Nàng thẳng đến bàn của Tống Xuân Hoa.
“Tiểu thúc!” Trần Đại tiểu thư đổi vẻ kiêu kỳ ngông nghênh phố, một cô gái nhỏ nũng nịu ôm lấy cánh tay vị đại thúc bên cạnh Tống Xuân Hoa.
Mèo con Kute
“Chủ quán tính tiền!” Tống Xuân Hoa vội vàng lấy bạc .
Nàng thong dong về phía quán trọ, bao xa, vị đại thúc bên cạnh ở quán bánh bao đuổi theo:
“Tiểu đợi một chút!”
“Vừa tôn nữ xà phòng là do ngươi bán?”
Tống Xuân Hoa gật đầu.
“Ta mua một vạn khối.” Đại thúc trực tiếp .
Tống Xuân Hoa nữa đưa lý do như mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-89-dat-thanh-hop-tac.html.]
Đại thúc :
“Vậy khi ngươi lô hàng thể trực tiếp bán cho ? Ta sẽ trả thêm một phần giá.”
Tống Xuân Hoa từ chối:
“Lần lấy hàng thời gian thể xác định, lượng hàng cũng thể xác định, nên thể đồng ý.”
“Khi nào ngươi hàng thì giao cho khi đó, hàng hóa, ngươi bao nhiêu sẽ lấy bấy nhiêu.” Đại thúc đáp, chủ yếu là theo thời gian và lượng của nàng.
Tống Xuân Hoa mới tìm hiểu gia thế của Trần Đại tiểu thư , trong nhà quan trong triều, chức vị nhỏ.
Đối với Tống Xuân Hoa quyền thế mà , hiện tại đây quả thực là một lựa chọn , dù nếu nàng cứ bán lẻ như , tiền đến phủ huyện mấy thì sẽ thể bày bán nữa, miếng mồi béo bở ít đang nhòm ngó.
Đừng là ở thời cổ đại , dù là ở thời hiện đại khi nàng xuyên , bình thường cũng thể giữ chặt công cụ giàu của . May mắn thì để các thế lực lớn tham gia, chia sẻ một phần hoặc thu mua một khoản tiền, may mắn thì trực tiếp cướp mất.
Thấy hành vi của , tạm thời xem vẫn khá đáng tin cậy. Dù tôn nữ ông kiêu kỳ, nhưng tiền trả đủ thì nàng gật đầu.
Nàng nhấn mạnh một nữa về sự định của thời gian và lượng hàng.
Người đàn ông cho nàng địa chỉ nhà .
Tống Xuân Hoa từ chối lời đề nghị tửu lầu dùng bữa của đàn ông, cũng dạo thêm mà thẳng về quán trọ.
Ngày hôm , nàng khởi hành trở về thôn.
Mùa đông bắt đầu.
Tống Xuân Hoa đến thế giới tròn một năm.
Nàng tận hưởng cuộc sống hiện tại, ăn mặc , quan trọng nhất là tiền.
Trong thôn, từng nhà bắt đầu chuẩn cho mùa đông.
Người lên núi chặt củi nhiều hơn, mái nhà của từng hộ gia đình cũng bắt đầu sửa sang, để tránh tuyết lớn mùa đông sập.
Mùa đông đến, thích hợp đồ uống nóng.
Tốt nhất là đồ uống nóng ngọt ngào mà bọn trẻ thích.
Một ngày, trời nắng.
Tống Xuân Hoa bắt đầu sữa phiên bản cổ đại trong sự mong đợi của lũ nhóc củ cải.
Nàng mua hai bình sữa lớn từ trấn về.
Đây là sữa Tống Xuân Hoa đặt mấy hôm, hôm nay chỉ cần lấy.
Đậu xanh đậu đỏ cần thời gian nấu lâu, nàng nấu hai thứ .
Trà sữa sữa, thì ngoài sữa còn . Tống Xuân Hoa tiếp tục nấu một ấm lớn, lọc bỏ lá , chỉ còn nước .
Cuối cùng, nàng đun sữa chín, thêm , đậu xanh, đậu đỏ nấu chín .
Trà sữa các cô gái và trẻ em yêu thích, tất nhiên là ngọt. Tống Xuân Hoa trực tiếp đổ bộ một lọ đường sữa .
Nếm thử thấy vẫn đủ, nàng cho thêm nửa lọ nữa.
Điều khiến Liễu Kim thị tiếc đứt ruột.
Lũ nhóc củ cải mỗi đứa một bát, ăn uống vui vẻ thôi.
Nhà Tống Xuân Hoa bây giờ là nơi yêu thích nhất của lũ nhóc củ cải.
Lúc , Trần Thúy Phương bước sân, thấy mỗi đứa nhóc củ cải đều bưng một bát, liền chạy đến bên cạnh tiểu tiểu Lạt Bá nhà , hai lời liền giật lấy.
Tiểu Lạt Bá vội vàng kêu lên:
“Đừng uống hết của !”
Mong đợi thì , nhưng hiện thực tàn khốc.
“Ngon quá!” Trần Thúy Phương ban đầu chỉ nếm thử một ngụm, nhưng một ngụm xuống liền cảm thấy vị sữa thơm, vị ngọt mà nàng vô cùng yêu thích, nhịn uống cạn. Cuối cùng, nàng kìm còn l.i.ế.m cả bát.
Tiểu Lạt Bá thấy tỷ tỷ nhà uống hết sạch, liền “oa” một tiếng òa lên!
Trần Thúy Phương cũng cảm thấy tiện, sợ tiểu nhà về mách, từ trong túi lấy một đồng tiền đưa tới:
“Cho , cho !”
Tiểu Lạt Bá chịu:
“Ta cần đồng tiền , tỷ trả sữa cho !”
Cả nhà giọng sang sảng, tiểu Lạt Bá cũng ngoại lệ. Tống Tứ Lang mở miệng:
“Còn nữa, đến nhà .”
Vừa thấy lời , tiểu Lạt Bá lập tức ngậm miệng.
Sau đó đưa bát sữa còn nửa bát trong tay tới:
“Cho ngươi!”
Tiểu Lạt Bá lau nước mũi đang chảy xuống, chuẩn nhận lấy.
“Rửa tay!” Tống Tứ Lang nhíu mày, ngắn gọn.
Tiểu Lạt Bá lập tức chạy đến bên cạnh chum nước, múc một muỗng nước chậu. Ban đầu định rửa qua loa, nhưng thấy ánh mắt của Tống Tứ Lang, liền nghiêm túc rửa sạch sẽ.
Trần Thúy Phương trố mắt tất cả những điều :
“Đây là tiểu nhóc mũi xanh của .”