Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 68:-- Lại Đến Phủ Thành ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:32:53
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mau uống đậu hoa.” Tống cô nãi nãi mời mấy chị em Tống Xuân Hoa.

 

Tống Xuân Hoa là tiểu cô nương xuất giá, Tống cô nãi nãi đương nhiên sẽ chuyện nam nữ với nàng, vả còn là vãn bối.

 

“Ăn đậu hoa thôi!” Tống Ngũ Nương dùng đôi chân ngắn cũn chạy về phía bếp.

 

Sau khi ăn đậu hoa, các nàng bưng đậu phụ về nhà.

 

Đi ngang qua cổng nhà Dậu quả phụ.

 

Trong sân, một bà lão chỉ Dậu quả phụ mắng:

 

“Con tiện tỳ nhà ngươi câu dẫn ai nữa , trâm hoa trát phấn, còn mặc đồ thế …”

 

Song sinh tuổi còn nhỏ, cộng thêm Tống Xuân Hoa xen chuyện nhà khác, nên dừng lâu, dẫn hai đứa nhỏ nhanh chóng rời .

 

Vừa về đến nhà, Tống Xuân Hoa giao Tống Lục Lang cho Tống Đông Mai, thì chui phòng việc.

 

“Xuân Hoa!” Ngoài cửa truyền đến tiếng Tống Đông Mai, “Lý chính đến!”

 

“Cô cả, mời Lý chính nhà , con đến ngay.” Tống Xuân Hoa khuấy trả lời.

 

Làm xong một mẻ, Tống Xuân Hoa cởi tạp dề.

 

Lúc Trần Chính Hà đang Tống Đông Mai sắp xếp uống trong chính sảnh.

 

Thấy Tống Xuân Hoa bước , Trần Chính Hà lập tức mở miệng:

 

“Có mười mẫu đất màu mỡ, ngươi !”

 

“Lại còn ở ven sông nữa.”

 

“Muốn!” Tống Xuân Hoa chút do dự trả lời.

 

Trần Chính Hà lộ vẻ khó xử,

 

mà… giá hề rẻ, đắt hơn chút so với đất màu tương đương.”

 

“Vậy cần bao nhiêu tiền.”

 

“Cần mười lăm lạng một mẫu.”

 

Tống Xuân Hoa tuy thiếu bạc, nhưng vẫn cái giá cho giật .

 

Đất ruộng bình thường trong làng mười lạng, loại gần sông hầu hết là mười một, mười hai lạng.

 

“Sao đắt thế?”

 

“Mười mẫu đất màu mỡ là của Vương viên ngoại ở trấn , ông chê vị trí xa, nếu giá cả hợp lý thì sẽ bán, thì cứ tiếp tục cho thuê.”

 

Nghe , Tống Xuân Hoa đại khái vị trí ruộng lúa, chần chừ nữa :

 

“Được, mua!”

 

Ruộng lúa của Vương viên ngoại là vị trí nhất trong bộ thôn Hắc Ưng Sơn, mùa khô dễ tưới tiêu, mùa mưa cũng ngập úng.

 

Nghe Tống Xuân Hoa sảng khoái đồng ý như , Trần Chính Hà thầm thì trong lòng, Tống Xuân Hoa kiếm tiền, nhưng ngờ kiếm nhiều đến thế, đây là một trăm năm mươi lạng bạc cơ mà!

 

Gia đình ông hai ba đời cố gắng mới mười mấy mẫu ruộng lúa như bây giờ, trong đó đến một nửa là ở ven sông.

 

“Vậy phúc đáp.” Trần Chính Hà vội vàng dậy.

 

Tống Xuân Hoa đưa một nắm bánh ngọt qua:

 

“Vất vả cho Lý chính gia gia , bánh củ sen ngọc khá ngon, nếm thử xem.”

 

Trần Chính Hà ha hả nhận lấy.

 

Ngày hôm , Tống Xuân Hoa gặp quản gia nhà Vương viên ngoại, đưa tiền ký thỏa thuận, đóng dấu ở trấn, mảnh ruộng liền thuộc về Tống Xuân Hoa.

 

Tuy nhiên, lúc mảnh ruộng đó vẫn đang cho vài hộ gia đình trong làng thuê, khi thu hoạch lúa xong mới chính thức thuộc về Tống Xuân Hoa.

 

Trong quá trình Trần Chính Hà luôn cùng, Tống Xuân Hoa tặng một miếng thịt heo béo mười cân thù lao.

 

Trần Diêu thị vui mừng đến nỗi ngậm miệng .

 

Mùa hạ mới đến.

 

Trong làng, dù là trẻ lớn trẻ nhỏ, đều nôn nóng sông tắm nước lạnh.

 

Vừa ăn trưa xong, Lưu Đại Phúc bế Nhị Ngưu xông :

 

“Xuân Hoa! Xuân Hoa! Cứu mạng!”

 

Giọng điệu tràn đầy lo lắng.

 

Lưu thị tiếng nhi tử , lập tức chạy .

 

“Sao thế? Sao thế?”

 

Tống Xuân Hoa giọng gấp gáp, vội vàng từ phòng việc bước .

 

Thấy Nhị Ngưu ướt sũng trong lòng Lưu Đại Phúc, nước vẫn đang chảy ròng ròng, hai mắt nhắm nghiền, nàng vội vàng đặt xuống đất.

 

Theo quy trình cứu Nhị Xuân , nàng kiểm tra miệng mũi xem vật lạ , may mắn là cỏ dại và bùn đất tắc nghẽn, khi kiểm tra xong vội vàng hô hấp nhân tạo và ép tim ngoài lồng ngực.

 

Toàn bộ quá trình diễn trật tự, tất cả trong sân đều nín thở.

 

Khi Nhị Ngưu khẽ ho một tiếng, khóe miệng chảy một vũng nước, trong sân lúc mới dám thở phào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-68-lai-den-phu-thanh.html.]

Lưu thị và Lưu Đại Phúc lúc mới thả lỏng, ngã xuống đất.

 

Lưu Kim thị nhận tin, xông , ôm Nhị Ngưu òa lên.

 

“Để Hồng đại phu đến xem một chút .” Tống Xuân Hoa nhắc nhở.

 

đúng đúng, ngay.” Lưu Đại Phúc vội vàng từ đất bò dậy.

 

“Xuân Hoa, thật sự đa tạ ngươi quá!” Lưu thị định quỳ xuống.

Mèo con Kute

 

Tống Xuân Hoa vội vàng ngăn :

 

“Mau về y phục ướt sũng Nhị Ngưu .”

 

“Vậy chúng về đây.”

 

Hai con bế Nhị Ngưu chạy về nhà.

 

Khi ăn tối, Tống Tứ Lang mở miệng :

 

“Đại Ngưu ca, hôm nay Đại Phúc thúc đ.á.n.h .”

 

“Vì đ.á.n.h chứ!” Tống Ngũ Nương lên tiếng hỏi.

 

“Bởi vì nó lén lút dắt tắm nước lạnh.” Tống Xuân Hoa , “Các con tuyệt đối tự tiện lén lút bờ sông tắm nước lạnh, ?”

 

Cặp long phượng thai lập tức gật đầu.

 

Đặc biệt là Tống Ngũ Nương, bên bờ sông cẩn thận rơi xuống nước, may nhờ Triệu Nhị Xuân cứu lên.

 

Ngày hôm , khi Lưu nãi nãi , bà xách một giỏ trứng gà đưa cho Tống Xuân Hoa.

 

“Trong nhà cũng chẳng hồn, mong con đừng chê.”

 

“Người cứ giữ mà dùng trong nhà.”

 

“Không cần , vẫn còn mà.” Lưu nãi nãi , xách giỏ về phía nhà bếp, “Ta để nhà bếp đây.”

 

Suốt cả ngày, Lưu Đại Phúc liên tục mang đến mười bó củi, trực tiếp đặt kho củi.

 

Sau khi Tống Vĩnh Toàn rời , Tống Xuân Hoa để nhà kiếm củi, mà tìm trong thôn mua.

 

Cách đây một tháng kể từ phủ thành bán xà phòng.

 

Tống Xuân Hoa quyết định nữa lên đường đến phủ thành.

 

Vào mùa hạ, Tống Xuân Hoa chủ yếu tập trung loại xà phòng Phục Linh Ngải Thảo tác dụng kháng viêm, sát khuẩn và trắng da.

 

Xe ngựa nhiều nhất chỉ thể chở một vạn khối, còn Tống Xuân Hoa thì cất năm nghìn khối gian.

 

Khởi hành từ sáng sớm, đến nơi buổi tối.

 

Ngày hôm , vẫn đặt bàn và dựng bảng hiệu tại chỗ cũ.

 

Trên bàn lượt đặt xà phòng thông thường, xà phòng Phục Linh và một chậu nước sạch.

 

qua một tháng, nhưng sức ảnh hưởng từ bán xà phòng vẫn còn.

 

Một vị khách quen ngang qua, mừng rỡ vây , hai lời, chỉ xà phòng thông thường mà :

 

“Cho mười khối!”

 

Lần chỉ mua một khối, bà tiếc mãi, mua thêm vài khối, để bà giữ riêng một khối, tránh cho mấy trong nhà tranh giành.

 

Tống Xuân Hoa chỉ xà phòng Phục Linh Ngải Thảo :

 

“Thím , loại ngải thảo và phục linh bên trong, thích hợp dùng mùa hè, thể kháng viêm, còn trắng da nữa.”

 

“Được, cho thêm mười khối loại .” Người phụ nữ chút do dự lên tiếng.

 

Những bên cạnh thấy phụ nữ trực tiếp mua hai mươi khối, vô cùng hiếu kỳ, tay mấy lượng bạc:

 

“Sao mua nhiều , đây là thứ gì thế!”

 

“Đây là xà phòng!” Người phụ nữ vô cùng tự hào.

 

“Xà phòng là gì?” Một trong đám đông hỏi.

 

Khóe miệng phụ nữ nhếch lên, vẻ mặt đắc ý:

 

“Có thể dùng để tắm rửa mặt mũi, rửa tay, còn thể giặt quần áo nữa, giặt xong thì ôi chao, sạch sẽ thể tả.”

 

Tống Xuân Hoa lập tức bóc một gói xà phòng, đưa cho đàn ông quầy:

 

“Mời ngài thử!”

 

“Ngài thể giơ tay cho xem ?” Tống Xuân Hoa với đàn ông đang chuẩn cho tay chậu rửa.

 

“Được!” Người đàn ông giơ hai tay lên.

 

Vì quanh năm lao động, đôi tay thô ráp, trong những kẽ nứt và móng tay ẩn chứa ít cáu bẩn.

 

Người đàn ông theo quy trình Tống Xuân Hoa chỉ dẫn, tiên ướt tay, thoa xà phòng, xoa bóp, rửa sạch.

 

“Thật sự quá sạch sẽ.” Người đàn ông đôi tay sạch bong, vô cùng khó tin.

 

Lại còn mùi thơm thoang thoảng của phục linh ngải thảo, ngửi trong mùa hè nóng nực quả thật dễ chịu.

 

Những vây xem bên cạnh ngừng trầm trồ khen ngợi.

 

 

Loading...