Xuyên Về Cổ Đại Ta Giúp Gia Đình Sung Túc - Chương 63:-- --- Tiểu Bạch
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:32:48
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mã thúc, để thử một chút .”
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Tống Xuân Hoa đề nghị.
Lão Mã mẫu một lượt, khi Tống Xuân Hoa lên xe ngựa, con ngựa bắt đầu lắc lư sang hai bên.
Lão Mã quát một tiếng, con ngựa mới chịu yên tĩnh trở .
Tống Xuân Hoa đến bên cạnh ngựa, đặt tay lên lưng ngựa, truyền dị năng thực vật , con ngựa trở nên ngoan ngoãn, ánh mắt Tống Xuân Hoa cũng trở nên ôn hòa.
Lại nữa nhảy lên khoang xe phía , vung roi ngựa một cái, giống như lão Mã điều khiển, chạy theo lộ trình định.
Lão Mã : “Con ngựa duyên với nàng, nguyên bản con ngựa chỉ và ông chủ mới thể chạm .”
Nói xong, nhận lỡ lời, y vội vàng ngậm chặt môi.
Tống Xuân Hoa tỏ vẻ .
Quãng đường tiếp theo, hai đổi vị trí cho , Tống Xuân Hoa lái xe ngựa, còn lão Mã lái xe trâu.
“Ôi, mau ! Xe ngựa!”
Khi ngang qua khu vực ruộng lúa, một hán tử chỉ xe ngựa của Tống Xuân Hoa mà lớn tiếng kêu lên.
Khi xe đến gần, thấy Tống Xuân Hoa đang xe ngựa, những dân làng chạy lên xem náo nhiệt, ai nấy đều lộ vẻ khó tin.
Một hán tử mở lời:
“Xuân Hoa, cỗ xe ngựa là ngươi mua ?”
“ !”
Mọi , nữa kinh ngạc.
Không đợi những khác gì, Tống Xuân Hoa :
“Các ông các bà, các thúc các bá, xin phép về .”
Mọi cỗ xe ngựa khuất dần, một lúc lâu vẫn thể hồn.
Một bà lão cảm thán: “Ôi chao, trời đất quỷ thần ơi! Cái tốn bao nhiêu tiền chứ!”
Một hán tử : “Cỗ xe ngựa nhà Triệu viên ngoại nơi công, tốn bảy tám mươi lạng!”
Một bà lão khó tin : “Bảy... tám... mươi lạng!”
Tống Xuân Hoa đôi long phượng thai đang ngây ở cửa viện mà :
“Lên , nhị tỷ dẫn các con một vòng!”
Đôi long phượng thai tò mò trèo lên xe ngựa.
Tống Tứ Lang hỏi: “Nhị tỷ, đây là xe ngựa ạ?”
Tống Xuân Hoa gật đầu.
Tống Ngũ Nương thì chỉ con bạch mã :
“Đẹp quá!”
Tống Ngũ Nương hỏi Tống Xuân Hoa để xác nhận: “Con thể sờ nó ạ?”
Tống Xuân Hoa đáp: “Khi ở đây thì thể, cứ sờ !” Tống Ngũ Nương sờ con bạch mã.
Tống Tứ Lang, kẻ với cả vạn câu hỏi tại , hỏi: “Nhị tỷ, tại khi tỷ ở đây thì mới thể sờ ạ?”
Tống Xuân Hoa chỉ vó của ngựa: “Thấy cái vó ?”
Tống Tứ Lang đáp: “Thấy ạ!”
“Cái đó sẽ đá đó!”
Lúc lão Mã từ xe trâu bước xuống, Tống Xuân Hoa :
“Mã thúc, ngài đợi một lát, đưa ngài trấn.”
Đưa xe trâu chuồng trâu ở hậu viện, lấy một gói bã dầu đưa cho lão Mã,
“Để ngài ăn đường.”
Thấy là bã dầu, ánh mắt lão Mã sáng bừng lên.
Trên đường đến trấn, Tống Xuân Hoa và lão Mã ở khoang xe phía , lão Mã chỉ cho Tống Xuân Hoa những kỹ năng điều khiển xe ngựa.
Đôi long phượng thai thì trong thùng xe, hai đứa ghé sát cửa sổ cảnh vật bên ngoài, ngừng vén rèm thùng xe lên với Tống Xuân Hoa những cảnh tượng thấy.
Chưa đầy nửa canh giờ đến trấn, quãng đường tiếp theo, lão Mã sẽ nhờ xe trâu hoặc xe ngựa về huyện thành.
Tống Xuân Hoa đưa thỏi bạc vụn chuẩn sẵn qua: “Đa tạ Mã thúc, đây là tiền công.”
Tống Xuân Hoa thấy đầy một canh giờ nữa học đường sẽ tan học, liền quyết định đợi lát nữa đón Tống Đại Lang và Tống Tam Lang về, để hai khỏi thuê xe trâu.
Đầu tiên nàng dẫn đôi long phượng thai càn quét một lượt tiệm quà vặt, ngay đó mua một vật phẩm cần thiết cho gia đình ở tiệm tạp hóa.
Thấy sắp đến giờ tan học, nàng lái xe ngựa về phía học đường.
Hai đứa long phượng thai dán mắt cổng học đường, thấy Tống Đại Lang và Tống Tam Lang, hai đứa liền lớn tiếng kêu lên:
“Đại ca, Tam ca!”
Hai thấy giọng quen quen liền sang, thấy đôi long phượng thai đang ở khoang xe phía , bên cạnh là Tống Xuân Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-giup-gia-dinh-sung-tuc/chuong-63-tieu-bach.html.]
Cả hai đều kinh ngạc!
Tống Xuân Hoa vẫy tay, hai mới bước về phía xe ngựa.
“Nhị tỷ, cỗ xe ngựa tỷ mua .”
Tống Xuân Hoa gật đầu.
Đám nam hài yêu xe ngựa cũng như đám nam hài thời hiện đại yêu xe .
Cả hai đứa kích động vây quanh con ngựa mà ngắm nghía.
Đôi long phượng thai đẩy trong thùng xe, còn Tống Đại Lang và Tống Tam Lang thì bên cạnh Tống Xuân Hoa.
Tống Xuân Hoa chia sẻ những kiến thức điều khiển xe ngựa mới học lâu: “Từ 'giá' là bắt đầu và tăng tốc, 'ô' là cho ngựa rẽ, 'đắc' là thẳng, 'huýt' là kéo cương ngựa đồng thời...”
Hai luân phiên vị trí điều khiển xe phía .
Vì Tống Xuân Hoa ở bên cạnh, con bạch mã vẫn khá lời.
Tống Ngũ Nương vén rèm lên : “Nhị tỷ, gọi là Tiểu Bạch ạ!”
“Được, cứ gọi là Tiểu Bạch!”
Tống Xuân Hoa , nhà bọn họ đều là phế vật đặt tên. Chó con lông đen thì gọi Tiểu Hắc, bò vàng thì gọi Lão Hoàng, con ngựa trắng thì gọi Tiểu Bạch.
Chưa về đến nhà, cổng viện vây kín ít cố ý đến xem xe ngựa.
Mới nửa buổi chiều, chuyện Tống Xuân Hoa mua xe ngựa truyền khắp cả thôn.
"Ôi chao, quả nhiên là xe ngựa!" Một bà tử chỉ chiếc xe đang chạy tới mà lớn tiếng .
"Xuân Hoa, nhà ngươi phát tài !" Một hán tử mắt ánh lên vẻ ghen tị, ngữ khí chua chát , "Sao dẫn cùng phát tài?"
Tống Hữu Kim bên cạnh đáp:
"Mười mẫu ruộng nhà ngươi chia cho khác?"
Hán tử thấy là Tống Hữu Kim, vội : "Ta chỉ đùa thôi mà!"
Mấy tiểu la bặc đầu nhà đại ca và Đường Đường mua xe ngựa, liền nóng lòng chạy đến.
Chỉ là đến đúng lúc, Tống Xuân Hoa đưa hai đứa nhỏ trấn . Lúc , thấy cặp long phượng thai, bọn nhỏ liền xúm gần,
"Chúng thể thử một lát ?"
"Không !" Tống Tứ Lang thấy mấy đứa nhỏ đầy bùn đất, liền dứt khoát từ chối.
Rồi nhỏ giọng ghé tai Tống Xuân Hoa:
Mèo con Kute
"Nhị tỷ, bọn họ tắm rửa sạch sẽ thì thể xe ngựa ?"
Tống Xuân Hoa gật đầu.
Nghe hồi đáp, Tống Tứ Lang liền với mấy tiểu la bặc đầu:
"Nhất định sạch sẽ thì mới ."
Nghe chỉ cần sạch sẽ là thể xe ngựa, mấy tiểu la bặc đầu vội vàng chạy về nhà.
Tiền Hà Hoa vẫn luôn cắt rau lợn, về nhà mới tin nhà Tống Xuân Hoa mua xe ngựa, liền chạy vội tới.
Vốn thích náo nhiệt, nàng hối hận vì hôm nay đồng, nếu thì sớm thấy xe ngựa .
Cách mười mấy mét lớn tiếng kêu:
"Xuân Hoa, nhà ngươi mua xe ngựa !"
Người trong thôn vốn chuyện lớn tiếng, đối với cái giọng oang oang của Tiền Hà Hoa, đều quen.
"Phải!" Tống Xuân Hoa đáp.
"Cái bao nhiêu tiền?" Tiền Hà Hoa hỏi điều mà đều quan tâm.
Tống Xuân Hoa kiên nhẫn đáp:
"Bảy mươi lạng!"
"Ôi chao, bảy mươi lạng, Xuân Hoa nhà ngươi lấy nhiều tiền !" Tiền Hà Hoa hỏi.
"Chỉ là may mắn đào một gốc linh chi thôi."
"Ôi chao, vận may của ngươi mà thế!"
Lúc một bà tử :
"Đồ vật trong núi lớn là của chung , tiền nhà ngươi đem chia!"
Nghe bà tử , mấy trong đám đông vốn đang ghen tị liền phụ họa theo.
Tống Hữu Kim mắng:
"Bà già lẩm cẩm , mảnh đất trồng rau nhà ngươi là của thôn, rau cũng là của chung , ?"
"Đó là do vất vả trồng mà!" Bà già lẩm cẩm thèm nghĩ ngợi liền đáp.
"Vậy thì thế, đừng mà ở đây nhảm!"
Nhờ sự phản bác mạnh mẽ và phận bề của Tống Hữu Kim, những kẻ cùng suy nghĩ với bà già lẩm cẩm còn dám hó hé tiếng nào.